Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1114 - 【Vip】 Ôn Bình Ra Tay

【VIP】 Ôn Bình ra tay 【VIP】 Ôn Bình ra tay

Đồng thời tốc độ đao của Đao Ma còn đang không ngừng tăng lên, vết thương trên người Thiên Hành cũng càng ngày càng nhiều.

Không thể phóng ra mạch thuật, Thiên Hành đành phải hốt hoảng ứng đối, nhưng mà lúc này hắn đã tỉnh táo lại.

Mới nãy phẫn nộ che đậy ánh mắt của hắn, khiến cho hắn liều lĩnh lựa chọn cứng đối cứng với Đao Ma.

Bây giờ, thương thế của mình tăng thêm, hắn bắt đầu tỉnh ngộ.

Không thể tiếp tục như vậy.

Hắn không thể thua một Địa Vô Cấm Thượng Cảnh được.

Nếu không thì anh danh mấy năm nay sẽ hủy hết ở đây.

Rút lui?

Chuyện này cũng không thể nào.

Sẽ làm hỏng anh danh của hắn.

Kế sách tốt nhất bây giờ chỉ có xin trợ giúp, giết hết người ở đây mới có thể khiến cho nỗi nhục ngày hôm nay không bị truyền đi.

Đến lúc này, có thể hiểu được.

Cũng chính là vì Thiên Hành quan tâm tới cái gọi là anh danh cho nên hắn mới không bằng được Đao Ma.

Hôm nay cho dù là Đao Ma bại.

Thì sau này Đao Ma muốn vượt qua Thiên Hành cũng là một chuyện dễ dàng.

Bởi vì thứ mà hai người quan tâm hoàn toàn không giống nhau.

Thiên Hành quan tâm đến anh danh, mà Đao Ma chỉ để ý đến đao của mình, chỉ để ý mình có thể mạnh hơn nữa hay không.

Ngay lúc Thiên Hành chuẩn bị xin trợ giúp thì hắn chợt phát hiện đao thế của Đao Ma bỗng nhiên tăng thêm.

Biến hóa như thế khiến cho Thiên Hành giật mình.

Giống như là một loại giam cầm được mở ra, cảm giác này khiến cho Thiên Hành cảm thấy quen thuộc.

Nửa bước Thiên Vô Cấm!

Đây là dấu hiệu sắp bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm!

Từng có lúc, hắn cũng từng bước vào loại trạng thái vi diệu này.

“Người nhất định phải chết cho ta!”

Thiên Hành hoảng hốt, bởi vì hắn sợ một khi Đao Ma bước ra một bước này thì sẽ còn mạnh mẽ hơn hắn.

Mạnh mẽ đến mức có thể giết chết hắn.

Thiên Hành hắn sao có thể làm đá mài đao cho người khác được?

Thiên Hành lấy một thứ từ trong tàng giới ra, đó là một viên thủy tinh màu đỏ sậm, sau đó Thiên Hành bóp nát nó.

Một sợi khí màu đỏ sậm vạch phá bầu trời bay ra ngoài, không cho mọi người có bất cứ thời gian phản ứng nào.

“Lát nữa, bản tọa muốn ngươi chết không có chỗ chôn!”

Sau khi phát tin tức cầu viện ra, Thiên Hành bắt đầu nghĩ cách xem phải làm sao mới có thể kéo dài thời gian, kiềm chế xu thế đột phá của Đao Ma.

Chỉ cần ngăn chặn được một khắc đồng hồ thì những người khác của Già Thiên Lâu sẽ chạy tới đây, Đao Ma chắc chắn phải chết!

Thời khắc này Đao Ma không nói một lời, bởi vì hắn đã không nghe được bất kỳ tiếng gì nữa, trong đầu chỉ có một suy nghĩ!

Vung đao!

Nhưng mà, lúc này, biến hóa trong cơ thể kéo Đao Ma ra khỏi trạng thái đó.

Bởi vì hắn cảm nhận được tinh thần lực của mình thay đổi cực lớn.

Mỗi khi mình vung ra một đao thì tinh thần lực sẽ tăng lên một phần.

Không ngừng vung đao, tinh thần lực sẽ không ngừng tăng lên.

Tinh thần lực vốn chỉ ở vào giai đoạn thứ nhất có dấu hiệu sẽ tăng lên một cảnh giới nữa.

Giống như tông chủ nói, đó là giai đoạn thứ hai!

Đao Ma vui vẻ, sau đó vui mừng phát hiện đao của mình nhanh hơn, mạnh hơn, trong lòng lập tức tràn đầy lòng tin.

Nhưng mà lúc này, thời gian hiệu lực năm trăm hơi thở của Thánh Quang Kết Giới cũng đã tới, thánh quang bắt đầu co lại, chỉ chiếu lên người Đao Ma, khôi phục thương thế cho Đao Ma.

Nhưng mà Thiên Hành cũng không biết Thánh Quang Kết Giới đã đến giờ.

Hắn vẫn vật lộn với Đao Ma.

Tình huống này khiến cho Đao Ma mừng rỡ: “Đột phá cho ta!”

Đao Ma vẫn liều mạng vung đao!

Hắn muốn bước vào giai đoạn thứ hai của tinh thần lực!

Giờ phút này, Thiên Hành cũng đã nhận ra ý đồ của Đao Ma, sắc mặt bình tĩnh, liên tục gầm thét: “Muốn bản tọa làm đá mài đao cho ngươi, đột phá nửa bước Thiên Vô Cấm, ngươi nằm mơ đi. Đi chết đi cho bản tọa! Đi chết đi cho bản tọa!”

Oanh!

Oanh!

Chiến đấu trên bầu trời càng ngày càng kịch liệt.

Lại bước vào một cái giai đoạn cao triều.

Thiên Hành biết rất rõ, muốn áp chế không cho Đao Ma bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm chỉ có một con đường.

Không cho Đao Ma bất cứ áp lực nào.

Bởi vì áp lực sẽ khiến cho Đao Ma càng thêm bốc đồng, khiến cho hắn bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm càng thêm thông thuận.

Cho nên Thiên Hành chọn bị đánh.

Khi Đao Ma không có áp lực thì sẽ không còn lực lượng giúp hắn xông qua tầng bình chướng ngăn cản hắn bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm nữa.

Cho nên Thiên Hành chọn miễn cưỡng chịu đao khí do đao ý biến thành của Đao Ma, mặc dù vết thương trên người càng ngày càng nhiều.

Nhưng mà lúc này Đao Ma không có cảm giác gì cả.

Chỉ có một tín niệm.

Vung đao!

Tinh thần lực đã đạt đến giới hạn.

Khoảnh khắc đột phá nằm ở đao tiếp theo!

Khi chém ra thêm một đao nữa, trong đầu giống như có tiếng nổ vang.

Bình chướng tinh thần lực giai đoạn thứ nhất phá.

Đao Ma chỉ cảm thấy trong nháy mắt tinh thần lực đã bước vào một giai đoạn mới, trong nháy mắt phạm vi cảm giác trở nên rộng rãi hơn.

Hai mươi dặm!

Ba mươi dặm!

Trong phạm vi này, mọi gió thổi cỏ lay đều thu hết vào trong tầm mắt.

“Đây là giai đoạn thứ hai sao?”

Đao Ma vui vẻ.

Thiên Hành giật mình!

Hắn cảm nhận được khí tức của Đao Ma tăng thêm, mặc dù loại cảm giác này không giống lúc trước khi mình bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm lắm nhưng hắn cũng không cảm thấy Đao Ma đột phá cái khác.

Đáng chết!

Đã nhường như vậy rồi.

Mà còn khiến cho mình trở thành đá mài đao của hắn, giúp hắn đột phá nửa bước Thiên Vô Cấm.

“Bản tọa lại biến thành đá mài đao, Đao Ma, ngươi khinh người quá đáng!” Thiên Hành vô thức phóng ra Hỏa Vũ.

Phanh ——

Mạch môn cùng chấn động.

Lúc này, Thiên Hành mới phát hiện hóa ra mình đã có thể phóng ra mạch thuật.

Sau một khắc, vẻ mặt Thiên Hành trở nên điên cuồng.

Đao Ma!

Bản tọa đưa ngươi xuống địa ngục.

Hỏa Vũ. Bình Dương Giới!

Bình Luận (0)
Comment