Đao Ma hổ thẹn gật đầu: “Thuộc hạ đã rõ. Thuộc hạ vẫn quá coi thường cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.”
Ôn Bình gật đầu nói: “Nếu ngươi học được ma pháp tứ giai thì sẽ không xuất hiện loại tình huống này.”
Nói một cách khác, chỉ cần Đao Ma đi Pháp Sư Tháp một chuyến, lại vào Đệ Ngũ Thế Giới một lần.
Thì hắn có thể giết nửa bước Thiên Vô Cấm.
Sẽ không thể xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì!
Ôn Bình cũng không muốn nói nhiều, Đao Ma không giống mấy người Dương Nhạc Nhạc, cần mình dốc lòng dạy bảo.
Đao Ma có ý nghĩ của mình, có chủ kiến của mình.
Cho nên Đao Ma biết phải nên làm như thế nào.
Khi Ôn Bình không nói thêm gì nữa, Ám Lưu Tịch Diệt đã giết vào trong Hỏa Vũ. Bình Dương Giới của Thiên Hành.
Một bộ đồ đen xuyên qua hỏa diễm, cho dù hỏa trụ dâng trào như thế nào thì cũng không thể làm tổn thương đến Ám Lưu Tịch Diệt một chút nào.
Đây là điểm đặc biệt của Ám Lưu Tịch Diệt.
Chỉ cần không công kích kẻ địch thì hắn có thể xuyên qua bất cứ thứ gì mà sẽ không bị công kích trúng.
“Tông chủ, đây là?”
“Nó lại không sợ mạch thuật của Thiên Hành một chút nào!”
Mấy người Hoài Không nhìn một màn này thì không khỏi cảm thán liên tục.
Cũng khiến cho bọn họ hiểu được.
Hóa ra không phải là Thiên Hành quá mạnh.
Mà là do bọn họ quá yếu.
Tồn tại bên người tông chủ đúng là đáng sợ!
Cùng lúc đó, Thiên Hành thấy Ám Lưu Tịch Diệt miễn dịch Bình Dương Giới của mình, không ngừng bay tới phía mình thì Thiên Hành cũng bối rối.
Thứ quỷ gì?
Lại không đánh trúng được!
Đây là cường giả trong Bất Hủ Tông sao?
Hóa ra Đao Ma cũng không phải là người mạnh nhất Bất Hủ Tông!
Đột nhiên phát hiện sự thật này, trong nháy mắt, Thiên Hành không muốn tái chiến nữa, bởi vì còn một khắc đồng hồ nữa thì trợ giúp mới đến được.
Nhưng Bình Dương Giới mà hắn phóng ra đã không chống đỡ được bao lâu nữa.
Chớ đừng nói chi là Bình Dương Giới hoàn toàn không đánh trúng được đối phương, hắn ngay cả tư cách kéo dài thêm thời gian cũng không có.
Thu!
Trong nháy mắt, Hỏa Vũ. Bình Dương Giới tiêu tán.
Thiên Hành quay người muốn trốn, ngay trong kinh khủng lúc Thiên Hành xoay người, Ám Lưu Tịch Diệt mở mắt.
Thâm Uyên Ngưng Vọng!
Một trong số kỹ năng của Ám Lưu Tịch Diệt.
Khi Ám Lưu Tịch Diệt mở to mắt thì những người nhìn thấy ánh mắt của nó đều sẽ bị thâm uyên quấn quanh, tốc độ phản ứng giảm phân nửa.
Trốn?
Không thể nào trốn được.
...
Cùng lúc đó, Ôn Bình đã không còn hứng thú xem trận chiến đấu này nữa.
Hắn lấy tàng giới chứa yêu đan ra, vứt cho Hoài Không bên cạnh, sau đó nói: “Trong này có một viên yêu đan nửa bước Yêu Tổ, sau khi luyện hóa nó thì có thể trợ ngươi tăng ít nhất một hai trăm năm tu vi. Còn có một số yêu đan bình thường, nhưng mà cũng đủ để bồi dưỡng được hơn mười Yêu Thần, có thể trợ giúp Yêu tộc tiến thêm một bước. Những yêu đan này ngươi cho ai là quyền của ngươi.”
Yêu tộc tuy là phụ thuộc nhưng Ôn Bình cũng lười quản lý quá nhiều.
Những chuyện vặt vãnh này giao cho Hoài Không là được.
“Đa tạ tông chủ.”
Hoài Không lại vui vẻ.
Có những yêu đan này thì thực lực của Yêu tộc không riêng gì có thể tiến thêm một bước mà sẽ còn sẽ có sự tăng vọt về chất.
Ví dụ như hắn, nếu có thể tăng lên một hai trăm năm tu vi.
Có lẽ hắn có thể trùng kích Yêu Tổ!
Đến lúc đó, người như Thiên Hành hôm nay cũng không cần phải e ngại nữa.
Sau khi Ôn Bình đưa yêu đan cho hắn xong thì quay qua nhìn Hà Niên bên cạnh, nói: “Hà trưởng lão, sau chiến tranh thì ngươi đi tìm Bùi Vu của Tán Nhân Dịch một chuyến, truyền lời của bổn tông chủ cho hắn!”
“Tông chủ, ngài nói đi.” Trong lòng Hà Niên có chút nghi hoặc.
Tông chủ sẽ xử lý Tán Nhân Dịch như thế nào, chuyện này là chuyện hắn tò mò nhất.
Nếu như là hắn thì nói thật, hắn hoàn toàn sẽ không giữ bất cứ quan hệ gì với Tán Nhân Dịch.
Bởi vì Tán Nhân Dịch quá yếu.
Thật ra thì chuyện này cũng là một chuyện tốt với Tán Nhân Dịch!
Ôn Bình trầm tư một hồi, sau đó nói: “Kêu bọn họ rút lui đi.”
Sau khi Thiên Hành chết, chắc chắn Già Thiên Lâu sẽ quay đầu trở lại, thậm chí còn mở ra một chiến trường ở Hồ Thiên Địa.
Chuyện này cũng dễ đoán.
Cho nên tiếp theo, rất có thể Hồ Thiên Địa sẽ rơi vào trong chiến hỏa.
Yêu tộc sẽ là chủ lực đối kháng với Già Thiên Lâu, ý nghĩ muốn cho Tán Nhân Dịch tiếp quản Hồ Thiên Địa của Ôn Bình cũng không thể nào thực hiện được.
Khi già thiên đại thủ của Già Thiên Lâu thò tới Hồ Thiên Địa thì Tán Nhân Dịch lộ ra quá nhỏ bé.
Không cẩn thận thì Tán Nhân Dịch sẽ đứng trước tai họa ngập đầu.
Cho nên tiếp theo, Yêu tộc sẽ thay thế Tán Nhân Dịch, là chủ lực không ngừng đối kháng Già Thiên Lâu, còn phải khống chế lại Hồ Thiên Địa.
Tiếp quản Hồ Thiên Địa.
Hồ Thiên Địa là đại bản doanh của Bất Hủ Tông, không thể để cho Già Thiên Lâu nhúng chàm, nếu không thì toàn bộ Già Thiên Lâu đều sẽ giống Thiên Hành. Tự cho là đúng, xem Hồ Thiên Địa như địa bàn của Già Thiên Lâu bọn họ.
“Tông chủ, lát nữa ta sẽ truyền lời của ngài cho hắn. Hẳn là Bùi Vu có thể hiểu được dụng ý của ngài.” Hà Niên gật đầu.
Sau khi dặn dò xong chuyện này, Ôn Bình rời khỏi đây, trực tiếp để truyền tống trận tiếp dẫn hắn về tông môn.
Sau khi bị Thâm Uyên Ngưng Vọng đánh trúng, tốc độ phản ứng của Thiên Hành giảm phân nửa.
Chết trong tay Ám Lưu Tịch Diệt là chuyện chắc chắn rồi.
Thiên Hành không phải Cùng Kỳ.
Ám Lưu Tịch Diệt muốn giết hắn thì quá đơn giản.
Còn hai gã nửa bước Thiên Vô Cấm khác mà Vi Sinh Tinh Vũ nói tới thì Ôn Bình đã nhận được tin tức, bọn họ còn đang chờ ở địa bàn của Bách Tông Liên Minh.
Hắn tin là Thiên Hành chết sẽ khiến cho bọn họ e ngại.
Chắc chắn tạm thời hai người bọn họ sẽ không ra tay.
Còn tại sao Ôn Bình lại vội vã trở về, đó là vì Vi Sinh Tinh Vũ đã có thu hoạch trong cấm khu cuối cùng.
...
Hồ Minh Kính.