Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1124 - 【Vip】 Hiên Đình Các Và Âm Dương Gia Lấy Lòng (4)

【VIP】 Hiên Đình Các và Âm Dương gia lấy lòng (4) 【VIP】 Hiên Đình Các và Âm Dương gia lấy lòng (4)

Sao kỹ thuật diễn của Kim Bất Tam lại vụng về như thế?

Nếu như là âm mưu gia chân chính, chắc chắn vừa rồi mình không thể nhìn ra được sơ hở nào.

...

Trong chiến trường bình nguyên.

Vân Liêu liếc mắt nhìn bốn người Nghịch Thiên Tông bên cạnh, sau đó nói: “Bốn người các ngươi đợi ở đây, ở dưới trọng áp, bọn họ không nhảy lên cao được. Không tổn thương các ngươi được.”

“Vân trưởng lão, đã khiến ngài phải nhọc lòng rồi.”

Bốn người tỏ vẻ xấu hổ.

Vân Liêu cười một tiếng, nói: “Nếu đã chọn các ngươi thì ta sẽ chịu trách nhiệm với các ngươi. Nếu như các ngươi xảy ra chuyện thì chắc chắn cái tên Vạn Trường Thanh đó sẽ oán trách ta dữ lắm!”

“Nhưng mà bốn người các ngươi cũng không tệ. Chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc thì không biết Vạn Trường Thanh có thể thả các ngươi đi hay không?” Vân Liêu có ý nghĩ muốn mời chào bốn người này.

Mặc dù thiên phú của bốn người không phải đỉnh tiêm ở Hồng Vực.

Nhưng có đủ can đảm.

Cũng tính là tài năng có thể đào tạo được.

Cũng không biết Vạn Trường Thanh và Hạo Thanh có chịu thả ba người đi hay không.

“Ách...”

Bốn người Nghịch Thiên Tông nghe nói như vậy thì ngượng ngùng cười một tiếng, không dám đáp lại.

“Được rồi, các ngươi cố gắng đợi.” Dứt lời, Vân Liêu đưa mắt nhìn mấy người Cực Thiên Phong Tâm.

Mọi người đều thăm dò xong rồi.

Đã đến lúc phải làm thật.

Cực Hạn Trọng Áp.

Cực Hạn Áp Lực!

Oanh.

Thời khắc này, mặt đất lún xuống, năm người Cực Thiên Phong Tâm cũng lún xuống gần một thước.

Ngoại trừ bốn người Cực Thiên Phong Tâm, tên thiên kiêu Trấn Nhạc Trung Cảnh của Hồng Diệp Môn đó không đứng dậy nổi.

Hắn quỵ hai đầu gối xuống đất, hai cánh tay chống đất, chống đỡ thân thể của mình như một con gấu.

Tuy hắn cũng là Trấn Nhạc Trung Cảnh, nhưng chênh lệch cả về linh thể lẫn cảnh giới của linh thể khiến cho hắn kém Cực Thiên Phong Tâm quá nhiều.

Cuộc chiến này, hắn chỉ có thể giữ tư thế đó quan sát.

Cực Thiên Phong Tâm đưa mắt nhìn hắn, không có lo cho hắn, ngưng tụ mạch khí dưới chân, đứng dậy.

“Ngươi nghĩ ta không có cách đối phó ngươi thật hay sao?” Cực Thiên Phong Tâm tức giận, mạch môn chấn động, mạch khí lại ngưng tụ trước mặt.

Một cầu thang chỉ có một bậc xuất hiện trước mặt, mỗi khi Cực Thiên Phong Tâm đi lên một bước thì mạch khí sẽ ngưng tụ thành bậc thang mới.

Lúc này, ba người Duy Ngã cũng làm theo y hệt như vậy, từng bước từng bước đi lên cao.

Bốn người cùng leo lên, ý muốn giết Vân Liêu.

Vân Liêu không có bay lên tiếp, bởi vì làm như vậy không có ý nghĩa gì. Lại vung đũa phép lên, Kính Hồ Kết Giới trên bầu trời bắt đầu kéo dài. Một tấm gương có khả năng khúc xạ ánh bao trọn chiến trường bình nguyên trong nháy mắt.

Ánh nắng, gió nhẹ, tính cả bầu trời đều bị một tấm gương này chặn lại, phía dưới, bốn người Cực Thiên Phong Tâm ngẩng đầu lên, chỉ có thể nhìn thấy mình, còn có vùng đất dưới chân mình.

Bọn họ còn chưa kịp bước tiếp thì tấm gương đó lại bắt đầu mở rộng ra, che giấu luôn cả bình chướng ở bốn phía chiến trường.

Khắp bốn phía, không nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong chiến trường bình nguyên bị tấm gương bao phủ.

Bốn người Cực Thiên Phong Tâm xem xét xung quanh, nhưng chỉ thấy được bản thân mình.

Khi bọn họ cúi đầu xuống, phát hiện mặt đất dưới chân cũng thay đổi thành một tấm gương như mặt hồ.

“Giả thần giả quỷ!”

Cực Thiên Phong Tâm rút Tam Xích Thanh Phong Kiếm ra, vô số kiếm khí màu xanh bay múa đầy trời, sau đó đánh lên vùng trời.

Trong kiếm khí, Cực Thiên Phong Tâm chân đạp mạch khí bay lên trời, hai tay cầm thật chặt chuôi kiếm, dựng ở trước ngực. Mũi kiếm song song với mi tâm, hai con ngươi khép hờ, mạch môn sau lưng lại rung mạnh.

Trong chốc lát, một luồng kiếm ý lạnh lẽo nhộn nhạo ra, trong nháy mắt, những kiếm khí bay múa đầy trời đó như là thay máu.

Chúng nó kèm theo sát ý lạnh lẽo, bay lên bầu trời.

Sau lưng bọn chúng, Cực Thiên Phong Tâm chợt giơ cao Tam Xích Thanh Phong Kiếm trong tay, chém mạnh xuống.

Oanh.

Trên bầu trời, Kính Hồ Kết Giới chấn động mạnh một cái, nhưng hoàn toàn không có thứ gì đụng vào nó.

Nhưng mà mặt kính lại hiện ra gợn sóng, gợn sóng tuy nhiều, khiến người ta hoa cả mắt nhưng lại có dấu vết rõ ràng.

Điểm xuất phát của gợn sóng đến điểm cuối cùng của gợn sóng, hiện lên một hình sợi.

Kéo dài trăm mét!

Khi Cực Thiên Phong Tâm lại chém ra một kiếm nữa, Kính Hồ Kết Giới lại chấn động một cái.

Trên bầu trời, Kính Hồ Kết Giới bắt đầu nổi lên gợn sóng, không còn phản chiếu ra được gì nữa.

Bóng dáng bốn người đã vặn vẹo.

“Sư đệ dùng Vô Tâm Kiếm Đạo sao?” Ba người Duy Ngã nhìn cảnh này, trong lòng có chút kinh ngạc.

Vô Tâm Kiếm Đạo là mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, lại thuộc về đỉnh tiêm, bởi vì người sáng tạo ra nó là Vô Tâm Kiếm Thánh nổi danh lừng lẫy ở U Quốc, không phải Thiên Vô Cấm bình thường.

Dù sao ở Triều Thiên Hạp, không phải ai cũng được gọi là Kiếm Thánh!

Khiến cho ba người không ngờ được là cho dù Cực Thiên Phong Tâm dùng Vô Tâm Kiếm Đạo Đệ Nhất Kiếm, Tàng Tâm!

Liên tục chém ra hai kiếm mà kết giới này còn chưa bị phá vỡ.

Lúc này, Duy Ngã nói: “Chúng ta cũng cùng nhau ra tay đi, đánh vỡ mặt kính trên đó, bắt được Vân Liêu.”

Dứt lời, hai người Duy Ngã, Độc tôn lại đứng chung với nhau, sáu cái mạch môn đồng thời rung động.

Phanh.

Trong nháy mắt khi mạch môn chấn động, hai người cùng nhau dùng mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm Long Viêm Phong Thiên.

Cũng giống như vậy, mạch thuật của hai người cũng không phải là mạch thuật lưu phái thượng phẩm bình thường, người sáng tạo nó cũng không phải là cường giả Thiên Vô Cấm bình thường.

Khi mạch môn của hai người rung động, hai con Hỏa Long chia nhau chui ra từ đỉnh đầu của Duy Ngã và Độc Tôn.

Đầu Hỏa Long ngẩn cao, một tiếng rồng ngâm vang tận mây xanh, nương theo đó là long thân to lớn hiện ra, toàn bộ xung quanh đều bị ngọn lửa bao trùm, toàn bộ chiến trường bình nguyên cũng đổi thành màu đỏ như lửa.

Lưỡng long từ hai bên bay ra, sau đó thân thể to lớn song song với nhau, cùng vọt lên Kính Hồ Kết Giới trên bầu trời.

Người xem sợ mất mật.

Bình Luận (0)
Comment