Lần này, nội tình mà Bất Hủ Tông biểu lộ ra đã đủ để cho cường giả Thiên Vô Cấm cũng rung động vì nó.
Vực Chủ thì càng không cần nói nhiều.
Khi chỉ biết là Bất Hủ Tông có thể chế tạo Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù thì đã bao dung đủ kiểu cho Bất Hủ Tông.
Bây giờ biết Bất Hủ Tông có Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng có thể chế tạo Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù.
Sợ là Vực Chủ sẽ không quy tội Địch Trần chết cho Bất Hủ Tông.
Dù cho Bất Hủ Tông có động cơ giết người lớn nhất.
Thì cũng sẽ không!
Bởi vì Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng đứng sau lưng Bất Hủ Tông đã đủ để khiến cho cán cân chiến tranh giữa Già Thiên Lâu và U Quốc lệnh hướng.
Nếu như Vực Chủ có thể hợp tác với hắn, như vậy tương lai Vực Chủ Phủ Hồng Vực sẽ nhất phi trùng thiên.
“Khó trách muốn cho ta xem Bất Hủ Nhật báo hôm nay, hóa ra ngươi tung ra một lá bài lớn như vậy. Ôn tông chủ... ngươi thắng.” Kim Bất Tam lại thở dài một hơi nữa, sau đó đưa mắt nhìn mấy người Đông Hồn.
Nhìn vẻ mặt không hiểu của bọn họ, Kim Bất Tam nhắc nhở: “Chuyện này dừng ở đây đi, ta sẽ lập tức báo cáo cho Vực Chủ. Khi chưa có mệnh lệnh của Vực Chủ, các ngươi tiếp tục làm chuyện của các ngươi, coi như Cực Sinh Điện không có điện chủ.”
Đông Hồn nghe nói như vậy thì trong lòng run lên bần bật.
Những người còn lại cũng là như thế.
Lời này khiến cho tất cả bọn họ kinh ngạc không thôi.
“Đừng trách bổn điện chủ không có nhắc nhở các ngươi, chuyện này các ngươi tốt nhất là quên đi, nếu không thì chỉ đưa tới phiền phức cho mình.”
Kim Bất Tam lo sợ trong số những người này sẽ có mấy người trung thành tuyệt đối.
Không nghe mình khuyên can, nhất định phải điều tra chuyện này, nhất định phải báo thù cho Địch Trần.
Kim Bất Tam lại nói: “Dọn dẹp thi thể xong, sau khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc thì đưa về Địch gia.”
Dứt lời, Kim Bất Tam không có tiếp tục ở lại, chỉ muốn nhanh chóng báo cáo chuyện này lên, để cho Vực Chủ định đoạt.
Thật ra thì tuy nói là định đoạt.
Nhưng hoàn toàn không cho Vực Chủ lựa chọn khác.
Sẽ là điều tra cái chết của Địch Trần, từ đó chọc giận cường giả sau lưng Bất Hủ Tông?
Hay là quên chuyện này, coi như Địch Trần chưa từng xuất hiện, từ đó lấy được cơ hội hợp tác với Bất Hủ Tông, nhất phi trùng thiên?
Câu trả lời rất rõ ràng.
Hắn sẽ chọn cái thứ hai.
Với sự hiểu biết của hắn về Vực Chủ.
Vực Chủ cũng sẽ chọn cái thứ hai.
...
Bất Hủ Tông.
Tầng thứ ba trong Tẫn Tri Lâu.
Ôn Bình đứng dậy, không nhìn hình ảnh Hắc Ảnh truyền tới nữa.
Trần Hiết ở bên cạnh cười nói: “Tông chủ, chiêu này của ngài đúng là xinh đẹp. Cứ như vậy thì chỉ cần ngài tiếp tục kéo dài, chắc chắn Vực Chủ sẽ không gây sự với chúng ta.”
“Nhưng mà cũng không phải là biên pháp lâu dài.”
Vẫn cần phải có Thiên Vô Cấm chân chính tọa trấn, Bất Hủ Tông mới có niềm tin.
Ôn Bình quyết định đợi lát nữa sẽ xuống địa ngục vong linh một chuyến.
Có lẽ lần này vận may sẽ tốt một chút.
Trần Hiết gật đầu, đáp: “Tông chủ yên tâm, trong lúc diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng, Bất Hủ Nhật báo có thể tuyên truyền khắp mọi ngõ ngách trong Hồng Vực.”
Ôn Bình nói tiếp: “Sau khi giải quyết Hồng Vực thì lập tức khuếch trương ra bên ngoài, tranh thủ chiếm lĩnh Nguyên Dương Vực trong thời gian ngắn nhất. Trong lúc diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng là một cơ hội tốt, bởi vì đa số mọi người đều chú ý vào Thất Vực Đăng Thiên Bảng, sẽ không gặp trở ngại quá lớn.”
“Tông chủ yên tâm!”
Trần Hiết rất có lòng tin gật đầu.
Bởi vì mấy ngày nay hắn đã lục lọi ra phương thức tương đối thành thục, đủ để cho Bất Hủ Nhật báo truyền bá không bị bất kỳ quấy nhiễu nào.
Đồng thời có thể giảm bớt rất nhiều nhân lực vật lực.
Đó chính là hợp tác!
Hợp tác với các thế lực lớn.
Nói một cách đơn giản thì là chia thịt.
Một khi sinh ra lợi ích khả quan thì sẽ có rất nhiều thế lực chịu hợp tác với Tẫn Tri Lâu.
“Năng lực của ngươi, không thể nghi ngờ. Trước đó tông môn không thể cho ngươi nhiều trợ giúp, chỉ có thể để cho ngươi tự nghĩ cách phát triển Tẫn Tri Lâu. Tình huống bây giờ không giống, ta có thể cho ngươi một chút trợ lực.” Ôn Bình đứng dậy, lại nói: “Ngươi đi theo ta.”
Trần Hiết vui vẻ, vội vàng đi theo Ôn Bình ra cửa.
Hai người một trước một sau đi tới bên ngoài Pháp Nguyên Sơn Cốc.
“Đều đi ra đi.”
Ôn Bình đứng chắp tay, kêu gọi một câu.
Sau đó yêu phong nổi lên bốn phía, từng luồng khí tức Yêu Thần từ bốn phương tám hướng vọt tới.
Sau một khắc, hơn mười vị Yêu Thần hóa thành hình người đứng ở trước mặt Ôn Bình.
“Tham kiến tông chủ!”
“Tham kiến tông chủ!”
Hơn mười vị Yêu Thần cùng kêu lên hành lễ.
Tổng cộng ba mươi hai vị Yêu Thần!
Chính là một trăm vị Yêu Vương mà Ôn Bình đưa vào cấm khu cuối cùng mấy ngày trước.
Ở trong cấm khu cuối cùng một tháng.
Sáu mươi tám vị Yêu Vương chết.
Nhưng ba mươi hai vị Yêu Vương còn sống sót đều thành Yêu Thần.
Ôn Bình định giao chúng nó cho Trần Hiết, phong phú lực lượng của Tẫn Tri Lâu một thoáng.
Yêu trung thành hơn người.
Cho nên Trần Hiết có thể giao những chuyện quan trọng cho chúng nó đi làm.
Không cần cố kỵ.
“Ở đây có ba mươi hai vị Yêu Thần, đều đến từ Hồ Yêu Hoàng. Kể từ hôm nay, chúng nó sẽ giao cho ngươi phân công.” Không đợi Trần Hiết cảm kích, Ôn Bình lại nói: “Trong mười ngày sau đó, ta sẽ cho ngươi thêm sáu mươi tám vị Yêu Thần nữa, cộng lại là một trăm vị Yêu Thần. Có chúng nó, kế hoạch khuếch trương của ngươi sẽ càng nhanh hơn, cũng càng thuận lợi hơn.”
“Đa tạ tông chủ!”
Trần Hiết mừng rỡ.
Một trăm vị Yêu Thần.
Có chúng nó, lại thêm dựa vào Bất Hủ Tông, tu luyện muốn khuếch trương thì hoàn toàn thông suốt.
Thế lực ngũ tinh cự đầu cũng không dám cản trở Tẫn Tri Lâu hắn.
Bởi vì một trăm vị cường giả Địa Vô Cấm, lực lượng này chỉ sợ không có thế lực ngũ tinh cự đầu nào có thể lấy ra được.
Toàn bộ Hồng Vực mới có được bao nhiêu cường giả Địa Vô Cấm?