Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1143 - 【Vip】 Vực Chủ Nổi Giận, Muốn Diệt Bất Hủ Tông

【VIP】 Vực Chủ nổi giận, muốn diệt Bất Hủ Tông 【VIP】 Vực Chủ nổi giận, muốn diệt Bất Hủ Tông

Ôn Bình quay người.

Nhìn ba mươi hai vị Yêu Thần.

“Nếu như các ngươi làm tốt chuyện ở Tẫn Tri Lâu thì có thể vào lại cấm khu cuối cùng. Tương lai có được thực lực trung cảnh, thượng cảnh cũng không phải là việc khó gì.”

Đối với mấy Yêu Thần này thì lực lượng là thứ mà bọn họ khát vọng nhất.

Khát vọng với thực lực này khiến cho bọn họ không hề sợ tử vong.

Đó cũng là nguyên nhân tại sao bọn họ có thể sống sót trong cấm khu cuối cùng.

“Cảm ơn tông chủ.”

Ba mươi hai vị Yêu Thần cùng lên tiếng.

Ôn Bình hài lòng gật đầu, chợt vỗ vỗ bả vai Trần Hiết bên cạnh: “Chúng nó giao cho ngươi.”

Trần Hiết không cười nữa, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Có ba mươi hai vị Yêu Thần này, trong vòng bảy ngày thuộc hạ nhất định có thể khiến cho Tẫn Tri Lâu chân chính có chỗ đứng trong Hồng Vực. Trong vòng một tháng, Tẫn Tri Lâu có thể giám thị hết thảy thế lực trong Hồng Vực, nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ nằm gọn trong mắt Tẫn Tri Lâu.”

“Nhớ kỹ một chuyện, Tẫn Tri Lâu phải luôn giữ trung lập. Ngươi phải làm cho Tẫn Tri Lâu trở thành mặt trời treo trên Hồng Vực, khiến cho bọn họ kính sợ.” Ôn Bình lại dặn dò một câu.

Trần Hiết hiểu ra, gật đầu: “Thuộc hạ đã rõ.”

...

Cùng lúc đó.

Vô Thượng Thành.

Vực Chủ Phủ.

Trên chỗ cao nhất của tòa lầu cao vút trong mây, một nam tử tóc ngắn có đôi mắt sắc bén như đao đứng ở ngoài hành lang.

Ánh mắt của hắn vẫn luôn quan sát Vô Thượng Thành.

Tựa như đang tán thưởng vẻ phồn hoa của Vô Thượng Thành.

Lại giống như đang hưởng thụ cảm giác thoải mái khi đứng từ trên cao quan sát chúng sinh.

Người này chính là Vực Chủ Hồng Vực Quân Thiên Nhất Cố.

Chúa tể Hồng Vực.

Người mạnh nhất Hồng Vực.

Cũng là trời của Hồng Vực.

Ba trượng bên ngoài hành lang, một lão giả đang giơ một phong thư, dùng giọng khàn khàn đọc lên.

Vừa đọc trên mặt vừa lộ vẻ tức giận.

Sau khi đọc xong thì căm phẫn quát to một tiếng.

“Phản!”

Quân Thiên Nhất Cố cau mày, cũng tức giận trầm giọng nói: “Bất Hủ Tông này giết sáu vị Thần Tướng của Cực Sinh Điện trước, lại giết bốn ái đồ của Quân Thiên Nhất Cố ta, cuối cùng còn dám uy hiếp điện chủ Cực Sinh Điện ta ở trước mặt tất cả mọi người!”

“Vực Chủ, tông này đáng chém!”

Lão giả hung tợn nói.

Đã bao nhiêu năm.

Không!

Hẳn là từ khi Vực Chủ Phủ thiết lập đến nay, không có ai dám không kiêng nể gì như thế.

Giết Thần Tướng?

Tội này ngang với tạo phản!

Giết bốn vị ái đồ của Vực Chủ.

Đây là đang vả mặt Vực Chủ trước mặt mấy chục ức người của Hồng Vực!

Uy hiếp điện chủ Cực Sinh Điện trước mặt mọi người.

Đây là đang giẫm đạp lên uy nghiêm của Vực Chủ Phủ!

Hành vi ngỗ nghịch như thế đủ để hủy diệt Bất Hủ Tông mười lần tám lần.

“Ta đã rất khách khí với hắn. Hắn lại được một tấc rồi muốn tiến thêm một thước! Truyền lệnh xuống, xếp Bất Hủ Tông vào danh sách phản loạn, ít ngày nữa phát binh tiêu diệt. Ngươi cũng đi! Ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc là vị cường giả Thiên Vô Cấm nào đứng sau lưng Bất Hủ Tông!”

Quân Thiên Nhất Cố quay đầu nhìn về phía lão giả, trong hai mắt tràn đầy sát ý.

Đối với Thiên Vô Cấm thì mọi người cần kính sợ, nhưng hắn có U Quốc chống lưng.

Bất Hủ Tông làm như vậy là phản loạn!

Là kẻ địch của U Quốc!

Chỉ là Thiên Vô Cấm thôi, còn không đến mức khiến cho hắn sợ hãi.

“Thuộc hạ lên đường ngay.” Lão giả gật đầu.

Trong nháy mắt khi hắn gật đầu, một luồng khí tức cuồn cuộn như biển lan ra.

Nửa bước Thiên Vô Cấm!

Người này chính là phó vực chủ Hồng Vực Hãn Ly.

Cũng là một trong những chỉ huy của Thần U Quân Hồng Vực.

Cực Sinh Điện, quản lý rất nhiều thế lực ở Hồng Vực.

Kim Thủy Điện, phụ trách giết những người dám ngỗ nghịch.

Nhưng lực lượng chân chính giúp cho Vực Chủ Phủ, U Quốc dừng chân ở khu vực này lại là Thần U Quân!

Trăm vạn Thần U Quân là có thể dẹp yên một vực!

Mà Hồng Vực có ngàn vạn Thần U Quân!

Đồng thời Thần U Quân ở Hồng Vực có tổng cộng hai vị chỉ huy, một vị là lão giả Hãn Ly này.

Một vị khác là Phong Độ.

Cũng là một vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Đây mới là gốc rễ dừng chân của Quân Thiên Nhất Cố!

Một thanh kiếm có thể đánh thiên hạ!

Cực Sinh Điện cũng được.

Kim Thủy Điện cũng được.

Bọn họ chỉ là một thanh kiếm dẹp yên thiên hạ.

Cả hai hoàn toàn khác biệt.

Quân Thiên Nhất Cố lạnh giọng nói: “Điều trăm vạn Thần U Quân, sau bảy ngày xuất phát. Đến lúc đó, ta chỉ muốn thấy được ba người sống sót.”

“Ba người nào?”

Hãn Ly hỏi.

“Vân Liêu, Ôn tông chủ, và cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng Bất Hủ Tông.”

Vân Liêu nhất định phải giữ lại.

Bởi vì hẳn là Hồng Vực không còn yêu nghiệt nào mạnh hơn Vân Liêu.

Người này, nếu không chết thì tương lai có chín thành cơ hội sẽ bước vào Thiên Vô Cấm.

Người này xứng làm đệ tử của hắn!

Còn Ôn tông chủ.

Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù và ma pháp, đều là thứ mà hắn hứng thú, cũng rất muốn có.

Cho nên hắn không thể chết.

Cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng Bất Hủ Tông thì càng không cần phải nói.

Mặc dù có U Quốc chống lưng, hắn có thể không sợ nhưng hắn cũng không cảm thấy U Quốc sẽ vì mấy chuyện này mà giúp hắn giết một vị cường giả Thiên Vô Cấm.

“Vực Chủ yên tâm.” Hãn Ly đáp.

Trăm vạn Thần U Quân giết tới.

Bất Hủ Tông chắc chắn chó gà không tha.

“Đi thôi.”

Quân Thiên Nhất Cố vung tay lên.

Hãn Ly quay người hóa thành kinh hồng rời đi.

Một khắc đồng hồ sau, tiếng thú gào hùng hậu mênh mong vang lên trong Vô Thượng Thành, sau đó không ngừng vọng lại trên vùng trời Vô Thượng Thành.

Người trong Vô Thượng Thành dồn dập ngẩng đầu nhìn lên trời.

U Minh Yêu rống!

Thần U Quân tụ!

Trong nháy mắt sắc mặt từng người trong Vô Thượng Thành trở nên ngưng trọng.

Bởi vì Thần U Quân tụ tập chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn.

Sau đó thì thấy lít nha lít nhít yêu vật Dực tộc trong Vô Thượng Thành bay lên không trung, sau đó xếp thành hàng ngay ngắn trên bầu trời Vô Thượng Thành.

Trong chốc lát, Thần U Quân đã che lại hơn nửa ánh nắng trong Vô Thượng Thành.

Bình Luận (0)
Comment