Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1145 - 【Vip】 Người Của Vực Chủ Phủ Muốn Mua Tiêu Đề Của Bất Hủ Nhật Báo (2)

【VIP】 Người của Vực Chủ Phủ muốn mua tiêu đề của Bất Hủ Nhật báo (2) 【VIP】 Người của Vực Chủ Phủ muốn mua tiêu đề của Bất Hủ Nhật báo (2)

Nói xong, Hãn Ly ngồi xuống lại, yên lặng nhắm mắt lại, nhưng mà mũi lại thở hổn hển.

Trong lòng của hắn tức giận, căm phẫn!

Mặc dù biết Vực Chủ làm như vậy không sai nhưng hắn lại vô cùng không thích cảm giác bị một tông môn thế lực nắm mũi dẫn đi.

Nửa ngày sau.

Hãn Ly mới chấp nhận được sự thật này.

Thầm nghĩ ba tiếng thôi!

...

Tiễn Thủy Thành.

Phân đà của Tẫn Tri Lâu.

“Nói cho bọn họ, một nén nhang sau ta sẽ cho bọn họ một câu trả lời chắc chắn.” Dứt lời, Trần Hiết dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Ôn Bình.

Lúc này, Ôn Bình đang tìm kiếm một nhóm yêu vật tiếp theo đưa vào cấm khu cuối cùng.

Nghe Truyền Âm Thạch có động tĩnh, vội lấy Truyền Âm Thạch từ trong ngực ra.

“Tông chủ.”

Giọng Trần Hiết vang lên.

Ôn Bình hỏi: “Chuyện gì?”

“Hai chuyện. Thứ nhất, Vực Chủ đã dẫn người rời khỏi Vô Thượng Thành, mục đích là Đăng Thiên Nguyên; Thứ hai, người của Thần U Quân liên hệ với người của thuộc hạ, chịu ra giá cao mua tiêu đề Bất Hủ Nhật báo ngày mai. Tông chủ, thuộc hạ nên ra giá cao hay thấp?”

“Tự mình đi tới Đăng Thiên Nguyên, ta thấy là do biết Bất Hủ Tông có Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng cho nên đã đợi không kịp nữa.” Ôn Bình lại nói: “Giá cao. Nhất định phải là giá cao! Càng cao càng tốt. Quân Thiên Nhất Cố tự mình đi tới Đăng Thiên Nguyên, vậy thì cách ngày tháng trở mặt cũng không xa. Bây giờ có thể cắn Vực Chủ Phủ một đám bạch tinh thì đương nhiên là phải ngoạm càng nhiều càng tốt.”

Trần Hiết nghe nói như vậy thì cười nói: “Tông chủ, thuộc hạ đã rõ!”

Lúc này, Trần Hiết lại móc ra một viên Truyền Âm Thạch, liên hệ người ở Vô Thượng Thành.

“Nói cho bọn họ, giá tiền Tẫn Tri Lâu không thể làm chủ, cần báo cáo tông môn thương thảo, kêu bọn họ kiên nhẫn chờ đợi.”

Nói xong, Trần Hiết ngắt liên hệ với phía Vô Thượng Thành.

Sau đó lại nói với Ôn Bình: “Tông chủ, ngài nói xem một ngàn vạn miếng bạch tinh có ổn không?”

“Không có gì không ổn.”

Ôn Bình buồn cười.

Sao Trần Hiết không học một ít ưu điểm của hắn?

Dọa dẫm lại học được rất nhanh.

Vừa mở miệng thì là một ngàn vạn!

Nghe tông chủ nói vậy, Trần Hiết vui vẻ, lập tức xuất hiện ý nghĩ làm một vố lớn.

“Tông chủ, vậy thuộc hạ sẽ buông tay mà làm!”

“Đi đi.”

Ôn Bình bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng.

Sau khi cất Truyền Âm Thạch, Ôn Bình không cười nữa.

Đợi Yêu Vương trong Yêu tộc tụ tập xong, Ôn Bình chọn lựa xong thì trở về tông môn.

Quân Thiên Nhất Cố tự mình đi tới Đăng Thiên Nguyên, cũng có nghĩa là ngày tháng phải trở mặt với Vực Chủ Phủ Hồng Vực sắp đến.

Nói một cách khác, cũng đến lúc trở mặt với U Quốc.

Cần cường giả Thiên Vô Cấm tọa trấn!

Phải đi địa ngục vong linh một chuyến nữa.

Sau khi đưa trăm vị Yêu Vương vào cấm khu cuối cùng, Ôn Bình trở về Thính Vũ Các.

Lại vào địa ngục vong linh.

Sau khi đi vào địa ngục vong linh, Ôn Bình đi tới nơi mà lần trước hắn bắt được được Ám Lưu Tịch Diệt.

Tiếp tục đi tới trước tìm tòi mấy tiếng nhưng vẫn không có kết quả.

Nhưng mà sự kiên nhẫn của Ôn Bình không tệ.

Chậm rãi tìm.

Lại nói Trần Hiết.

Trần Hiết cũng không có vội vã đưa ra câu trả lời chắc chắn cho Thần U Quân, chỉ để cho người của Thần U Quân ở đó lo lắng suông.

Ý Trần Hiết là làm cho bọn họ sốt ruột.

Để cho bọn họ tự mình ra giá cao.

Vô xảo bất thành thư, lúc này Vực Chủ Phủ muốn chính là hiệu suất.

Cho nên khi tướng lĩnh Thần U Quân lòng nóng như lửa đốt thì Trần Hiết vẫn còn đang đưa Yêu Thần đến các phân đà của Tẫn Tri Lâu.

Thời gian cứ chậm rãi trôi qua như vậy.

Cùng lúc đó, một trận đại chiến đột nhiên bùng nổ trong Vô Thượng Thành.

Thời gian đại chiến rất ngắn.

Nhưng mấy chục vạn Thần U Quân xuất động, khiến cho người trong Vô Thượng Thành đều kinh ngạc.

Không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Cho đến buổi trưa, mười người của Già Thiên Lâu ẩn núp trong Vô Thượng Thành bị phơi thây ở trên cửa thành thì bọn họ mới biết được.

Hóa ra là người của Già Thiên Lâu tiềm nhập vào Vô Thượng Thành!

Chuyện này khiến cho không ít người không rét mà run!

Người của Già Thiên Lâu cũng chui vào tận trong Hồng Vực.

Chỗ mà bọn họ vốn coi là một chỗ hết sức an toàn này bỗng nhiên lại xuất hiện nguy cơ.

“Chỉ huy, mười tên thám tử của Già Thiên Lâu đã đền tội!”

“Hơn nữa chúng ta còn tìm hiểu nguồn gốc phá huỷ hang ổ của bọn họ, khiến cho đám người đang ẩn núp của Già Thiên Lâu trọng thương một lần.”

Các tướng lĩnh của Thần U Quân đắc ý đứng ở trên cổng thành Vô Thượng Thành.

Một lần giết mười tên thám tử Địa Vô Cấm đang ẩn núp của Già Thiên Lâu, có thể nói công tích vĩ đại.

Những năm gần đây, người của Già Thiên Lâu ẩn núp trong địa phần U Quốc càng ngày càng nhiều, nhưng mỗi lần bắt được đều là tôm tép.

Một lần giết mười tên Địa Vô Cấm ẩn núp, trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hãn Ly đứng chắp tay, nhìn cửa thành xa xa, như có điều suy nghĩ. Mặc dù trên mặt không hiện vẻ vui thích nhưng vẫn tán dương: “Đều làm rất không tệ.”

Các tướng lĩnh của Thần U Quân vui vẻ nói: “Đều do chỉ huy đại nhân lãnh đạo tốt, công lao trọng thương người ẩn núp của Già Thiên Lâu lần này chín mươi chín phần trăm đều nên là của ngài, chúng ta cũng chỉ nghe lệnh mà làm thôi.”

Giao phần lớn công lao cho Hãn Ly, sau đó các tướng lĩnh Thần U Quân bày ra tư thái nịnh nọt.

Hãn Ly hài lòng cười một tiếng.

Nhưng mà là ngoài cười nhưng trong không cười.

Nếu như là ngày thường thì đương nhiên là hắn sẽ rất vui vẻ.

Nhưng mà hôm nay hắn có chút không vui nổi.

Bởi vì hắn không xác định được rốt cuộc câu trả lời của lâu chủ Tẫn Tri Lâu là cự tuyệt hay là phải thương nghị với Bất Hủ Tông thật.

“Sai người đi tìm người của Tẫn Tri Lâu một chuyến nữa, nói cho bọn họ, lão phu muốn tự mình đàm phán với lâu chủ Tẫn Tri Lâu.” Hãn Ly quyết định tự mình ra tay cho thỏa đáng, vững chắc một chút, hiệu suất cũng càng cao.

Thấy chỉ huy lại muốn hạ thấp mình đích thân bàn với lâu chủ Tẫn Tri Lâu, một tên tướng lĩnh Thần U Quân vội nói: “Chỉ huy, Tẫn Tri Lâu đó chỉ là thế lực dưới trướng Bất Hủ Tông thôi. Người của Tẫn Tri Lâu cũng đều là mấy người có thực lực tầm thường, nhất định không dám ngỗ nghịch ý của ngài. Tốt nhất là ngài nên chờ một chút, nếu không thì sợ là hắn sẽ ra giá trên trời.”

Bình Luận (0)
Comment