Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1149 - 【Vip】 Lại Dùng Long Kha (2)

【VIP】 Lại dùng Long Kha (2) 【VIP】 Lại dùng Long Kha (2)

Đây cũng là nguyên nhân tại sao nàng lại cố gắng tu luyện.

“Nhưng mà ta thích!” Không đợi Ôn Bình nói chuyện, Long Kha nói thêm một câu, cực kỳ hưng phấn.

Ôn Bình nói theo: “Ngươi đi Vô Thượng Thành làm một chuyện trước, sau đó hãy đi tìm Trần Hiết.”

“Cái gì?”

“Đi tìm phó vực chủ Hãn Ly của Hồng Vực lấy vài thứ, sau khi ngươi đến đó thì trực tiếp báo danh hiệu Bất Hủ Tông, hắn sẽ đưa đồ cho ngươi.”

“Phó vực chủ Hồng Vực Hãn Ly...”

Long Kha trầm tư một phiên, sau đó tìm kiếm trí nhớ liên quan đến Hãn Ly trong đầu.

Nghe nói.

Nhưng chưa từng gặp.

Long Kha tò mò đặt câu hỏi: “Lấy thứ gì?”

“Một chút bạch tinh thôi.”

Ôn Bình lạnh nhạt đáp lại một câu.

Long Kha bất đắc dĩ nói: “Được, đại tông chủ của ta... nhiệm vụ này, ta nhận.”

...

Vô Thượng Thành.

Cuối cùng thư của Kim Bất Tam cũng được đưa đến Vô Thượng Thành.

Cuối cùng tin Địch Trần chết cũng bị Vực Chủ Phủ biết được.za

Tin tức này giống như là củi khô gặp lửa, trong nháy mắt đốt bùng lên ngọn lửa cảm xúc của người xem.

Dám giết điện chủ một điện?

To gan lớn mật!

Tội đáng chém!

Mặc dù chỉ tình nghi thôi nhưng nhất định phải trả giá đắt.

Nhưng mà Hãn Ly xem phong thư này xong thì lại cất thư đi, đồng thời dặn dò các tướng lĩnh Thần U Quân ở đây: “Hôm nay các ngươi nhất định phải nhớ kỹ, Địch Trần bị người của Già Thiên Lâu tiềm phục vào giết chết.”

Vẻ mặt tức giận căm phẫn của chúng tướng lĩnh Thần U Quân cứng lại trong nháy mắt.

Nhưng mà khi biết thái độ của Vực Chủ và phó vực chủ với Bất Hủ Tông thì mọi người cũng không nói thêm gì nữa.

Vì hợp tác với Bất Hủ Tông, Vực Chủ Phủ từ bỏ Địch Trần.

Địch Trần chết, đã định trước là không rõ ràng.

Cũng đã định trước là chết một cách vô ích.

Thật ra thì không ít tướng lĩnh Thần U Quân ở đây đều là hảo hữu của Địch Trần, thường xuyên cùng nghiên cứu thảo luận nhiều thứ, bình thường cũng không ít qua lại với nhau. Nghe được kết quả như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể thở dài.

“Đại nhân, vậy chúng ta phải bàn giao với người Địch gia như thế nào?” Một tướng lĩnh Thần U Quân mở miệng hỏi.

Ánh mắt lạnh lùng của Hãn Ly lập tức chiếu tới: “Lỗ tai điếc? Người của Già Thiên Lâu tiềm phục vào giết Địch Trần, đây là bàn giao.”

Tên tướng lĩnh Thần U Quân đó đành phải im miệng không nói nữa, nhưng mà khi cúi mặt xuống, trên mặt mang theo vẻ phiền muộn.

Đúng là người đi trà lạnh.

Bàn giao qua loa như vậy.

Sau khi rời khỏi đại điện, hắn một đường đi ra khỏi Vực Chủ Phủ, tự hỏi xem nên nói chuyện này với Địch gia như thế nào.

Nói như vậy thật?

Người bị người của Già Thiên Lâu tiềm phục vào giết, đừng nghĩ tới chuyện báo thù.

Hắn không đành lòng.

Bởi vì thê tử của Địch Trần là muội muội ruột của hắn.

Lẽ nào phải lừa gạt muội muội ruột của mình như thế sao?

Khi thất hồn lạc phách đi tới trước cửa Địch gia, người Địch gia nhiệt tình ra đón, kêu gọi hắn, muốn giữ hắn lại ăn cơm. Thê tử của Địch Trần, cũng chính là muội muội ruột của hắn càng tốt hơn.

“Ca, y phục này là do Băng Phách Thiên Tằm Ti dệt... tiểu muội ta tự mình dệt cho đại ca, thế nào?” Thê tử của Địch Trần cười cầm quần áo đưa đến trước mặt hắn, mặt đầy ý cười.

Vị tướng lĩnh Thần U Quân này không dám cầm.

“Tiểu muội...”

Hắn trầm mặc thật lâu.

Thê tử của Địch Trần liên tục hỏi thăm mấy câu.

Hắn mới chậm rãi mở miệng.

“Địch điện chủ, chết rồi...”

Sắc mặt tất cả mọi người trong Địch gia bỗng nhiên cứng lại.

An tĩnh thật lâu, sau đó mới nghe thê tử của Địch Trần lắc đầu nói một chữ “không”, sau đó che mặt khóc lên.

Tướng lĩnh Thần U Quân nói tiếp: “Địch điện chủ bị người của Già Thiên Lâu tiềm phục giết chết...”

Thê tử của Địch Trần sửng sốt một chút.

“Không phải hắn đang ở Đăng Thiên Nguyên chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng sao? Sao lại bị người ta tiềm phục giết chết ở Đăng Thiên Nguyên?”

Đối mặt câu hỏi của muội muội, hắn không có trả lời.

Bởi vì hắn cũng không biết trả lời như thế nào.

Cho dù có giải thích như thế nào thì cũng rất giả.

Sau đó, những người khác của Địch gia cũng bắt đầu gặn hỏi.

“Giờ phút này, Đăng Thiên Nguyên tập kết toàn bộ thế lực ngũ tinh ở Hồng Vực, sao có người dám tiềm phục động thủ ở đó?”

“Chuyện này tuyệt đối không phải là sự thật.”

Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của người Địch gia, vị tướng lĩnh Thần U Quân này cố nén khó chịu, trầm giọng nói: “Chân tướng không có quan trọng như vậy. Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, người giết Địch Trần là người Già Thiên Lâu tiềm phục vào là được.”

“Ca!”

Thê tử Địch Trần phịc một tiếng, quỳ xuống đất.

Khóc không thành tiếng nói: “Rốt cuộc cùng là ai giết hắn? Ta chỉ muốn biết sự thật.”

Nhìn muội muội ruột thống khổ như vậy, rốt cuộc hắn cũng nhịn không được mà nói thật: “Ai... thật ra thì trong thư Kim điện chủ nói, tông chủ Bất Hủ Tông và Địch điện chủ phát sinh xung đột, đêm hôm ấy Địch điện chủ chết. Hơn nữa, ở Hồng Vực, người có thể giết Địch Trần cũng chỉ có người sau lưng Bất Hủ Tông. Tám chín phần mười chính là Bất Hủ Tông làm... nhưng mà, các ngươi biết cũng vô dụng, sau lưng Bất Hủ Tông có cường giả Thiên Vô Cấm, còn có Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, chúng ta không thể trêu vào, Vực Chủ Phủ sẽ không vì Địch điện chủ chết mà truy cứu Bất Hủ Tông. Bởi vì Vực Chủ không chỉ rút lại lệnh Thần U Quân tiến đánh Bất Hủ Tông, còn sửa lệnh này thành bảo hộ. Huống chi, Bất Hủ Tông chỉ bị tình nghi là giết Địch Trần thôi. Mặc dù có chứng cứ thì chúng ta cũng chỉ có thể xem như Địch điện chủ bị người của Già Thiên Lâu tiềm phục giết chết.”

“Địch gia ta cống hiến cho Vực Chủ Phủ mấy trăm năm... chẳng lẽ không đòi được một công đạo luôn sao?”

Thê tử Địch Trần thống khổ nói.

Người Địch gia, có sắc mặt phẫn hận, có phiền muộn, còn có tuyệt vọng.

Giờ phút này, đa số mọi người lòng đều lạnh toát.

Mấy trăm năm tận tuỵ, xuất sinh nhập tử cho Vực Chủ, bây giờ lại đổi được một kết cục như thế.

Bình Luận (0)
Comment