Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1148 - 【Vip】 Lại Dùng Long Kha

【VIP】 Lại dùng Long Kha 【VIP】 Lại dùng Long Kha

“Sau này Ôn tông chủ có thể tới Vô Thượng Thành đi dạo, để lão phu tận tình gia chủ một chút.”

Khách sáo với Hãn Ly hai câu, Ôn Bình cắt đứt liên hệ với Hãn Ly.

Sau đó lại kết nối với Trần Hiết.

Lúc này, Trần Hiết đang mong mỏi trông mong, muốn biết tông chủ và vị phó vực chủ này nói chuyện thế nào rồi.

Tính tình tông chủ tương đối thẳng thắn, nếu như Hãn Ly đề cao bản thân, cao cao tại thượng nói chuyện với tông chủ. Vậy cuộc làm ăn này không chỉ không làm được mà ngày mai còn phải khai chiến với Vực Chủ Phủ.

Mặc dù không sợ khai chiến với Vực Chủ Phủ nhưng Trần Hiết vẫn rất chờ mong kết quả.

Khi Truyền Âm Thạch có phản ứng, Trần Hiết lập tức cầm lấy, khom người trước bàn vuông, bức thiết hỏi: “Tông chủ?”

“Chờ nhận được bạch tinh thì Long Kha sẽ liên hệ ngươi, ngươi lại cho người của ngươi liên hệ với vị phó vực chủ đó.”

“Tông chủ, hẳn là ngài không cho hắn giá rẻ đó chứ?”

“Không có. Hai ngàn vạn bạch tinh này, ta sẽ cho ngươi một ngàn vạn để mà phát triển Tẫn Tri Lâu. Đồng thời, đây cũng là một khởi đầu tốt, nếu có thế lực muốn tuyên bố gì trên Bất Hủ Nhật báo thì ngươi có thể buông tay làm. Chỉ cần không phải bất lợi cho Bất Hủ Tông và Tẫn Tri Lâu, chỉ cần không phải tin tức hư giả thì đều có thể tuyên bố. Còn tiêu chuẩn thì ngươi tự mình tính đi. Có thể dùng Bất Hủ Nhật báo kiếm tiền nhưng đừng để cho Bất Hủ Nhật báo biến thành công cụ vơ vét của cải!”

Ôn Bình nhắc nhở những thứ cần chú ý một phen.

Bởi vì khi còn sống ở thế giới trước đây, hắn cực ghét loại truyền thông bất nhân này.

Tin đồn thất thiệt, viết bậy viết bạ, vì tiền mà mất chất...

Là những gì mà hắn ghét nhất!

Hơn nữa, Bất Hủ Nhật báo phải có quyền uy, trở thành loại tồn tại quyền uy như Thất Vực Đăng Thiên Bảng, như vậy thì nhất định phải kiên trì giữ vững ranh giới.

Trần Hiết trịnh trọng đáp, cũng không cảm thấy kinh ngạc với con số hai ngàn vạn bạch tinh.

Bởi vì tông chủ nói những lời đó, nhìn xa trông rộng, khiến cho hắn cảm thấy mình được lợi rất nhiều, có thể làm cho hắn bình tĩnh lại tâm tình, bình tĩnh suy tính tương lai mà không phải cúi đầu nhìn chân, chỉ biết cái trước mắt.

“Tông chủ, thuộc hạ ghi nhớ!”

“Vậy cứ như thế đi.”

Sau khi nhắc nhở một câu, Ôn Bình lại dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Long Kha —— dì nhỏ của mình.

Còn tại sao lại phái nàng đi lấy bạch tinh.

Bởi vì phải để cho nàng đi làm việc một chút.

Gần đây Long Kha vùi đầu tu luyện, vẫn luôn mặc kệ mọi chuyện trong tông môn, thân là trưởng lão, sao có thể làm như vậy được.

Long Kha là người của U Quốc, chuyện liên hệ với người của U Quốc thì giao cho nàng rất ổn.

Nói thật, Ôn Bình cũng có ý định sẽ xếp Long Kha vào hệ thống của Tẫn Tri Lâu.

Người U Quốc sẽ hiểu người U Quốc hơn.

Long Kha có thể trợ giúp cho Trần Hiết nhiều hơn.

Trần Hiết cũng có thể vô điều kiện tin tưởng Long Kha.

Sau khi quyết định xong, Ôn Bình dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Long Kha đang ở Phong Chi Cốc.

Gần đây Long Kha vừa mới đột phá Địa Vô Cấm, cũng vừa từ Đệ Ngũ Thế Giới ra tới, nàng lại lao đầu vào trong Phong Chi Cốc, muốn lấy được một thanh vũ khí thuộc tính phong để tăng cao thực lực của mình.

Khi Truyền Âm Thạch có động tĩnh, nàng lui ra khỏi nơi tập luyện.

“Đại tông chủ của ta, ngươi có chuyện gì không?”

Sau khi thẳng thắn về thân phận, Long Kha cũng không có gánh nặng nữa, nhưng mà mỗi lần gặp Ôn Bình thì đều gọi ‘đại tông chủ’.

Có chút ý trêu chọc trong đó.

Ôn Bình trầm giọng nói: “Từ hôm nay trở đi, ngươi theo Trần Hiết, cùng Trần Hiết phát triển Tẫn Tri Lâu.”

“A!”

Trong giọng nói Long Kha tràn đầy không muốn.

Nàng thích tu luyện.

Hưởng thụ tu luyện.

Hơn nữa còn mong mình sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.

Bây giờ tạm hoãn tu luyện, quá khó chịu.

“A cái gì, nếu không chịu thì về nhà đi. Thuận tiện nói cho mẫu thân của ta biết, nói ta không cần ngươi bảo vệ.”

“Ta đồng ý, ai nói lão nương không muốn. Ngươi còn nhỏ, ngay cả Thiên Vô Cấm cũng đánh không lại, sao có thể không cần trưởng bối bảo vệ chứ. Ta là trưởng bối, chấp nhận đến Tẫn Tri Lâu phân ưu giải hạn cho ngươi!”

Long Kha vội vàng đồng ý.

Đi?

Tuyệt đối không thể.

Rời khỏi Bất Hủ Tông, đi đâu tìm một Phong Chi Cốc thứ hai?

Đi đâu tìm một Đệ Ngũ Thế Giới thứ hai?

Ma pháp, pháp thuật các loại thì càng không cần phải nói, ngoại trừ Bất Hủ Tông, những chỗ khác hoàn toàn không học được.

“Nói như ngươi đánh thắng Thiên Vô Cấm vậy. Ngươi là trưởng bối... bây giờ có thể đỡ được một kiếm của ta không?” Ôn Bình khịt mũi coi thường một phen.

“Ngươi là biến thái! Sao ta so được với ngươi?”

“Vậy ngươi đánh thắng được Long Nguyệt không?”

“Ma pháp, nhất định phải dùng ma pháp chiến thắng nó... ta tu luyện mạch thuật, không giống nhau.”

Long Kha mạnh miệng nói.

Ôn Bình bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, không có nói đùa nữa, dặn dò: “Được rồi, nói chuyện chính. Tương lai Bất Hủ Tông rất có thể sẽ khai chiến với U Quốc, cho nên ngươi ở Tẫn Tri Lâu thì nhất định phải cẩn thận. Trước mắt Tẫn Tri Lâu đã bao trọn Hồng Vực, tiếp theo sẽ khuếch trương ra bên ngoài... tóm lại, nếu như mở ra đại chiến thật, ta cần Tẫn Tri Lâu biến thành một thanh kiếm vô hình trong tay của ta. Tầm quan trọng của nó không thua gì Bất Hủ Tông có một cường giả Thiên Vô Cấm.”

“Nhanh như vậy thì đã khuếch trương ra khỏi Hồng Vực? Không phải mới đến Triều Thiên Hạp mấy tháng sao?”

Bao trọn Hồng Vực trong mấy tháng.

Cũng quá nhanh chứ.

“Kế hoạch của ta là nội trong năm nay, để cho Bất Hủ Nhật báo truyền khắp toàn bộ Nguyên Dương Vực, trong ba năm truyền khắp toàn bộ U Quốc.”

“Thật điên cuồng!”

Long Kha nhịn không được cảm thán một câu.

Đồng thời cũng cảm thấy hưng phấn.

Trước kia ở Long gia, cho dù lấy được thành tựu gì thì cũng chỉ có thể khoe khoang với người tỏng cùng thế hệ một chút.

Trong mắt trưởng bối Long gia, nàng chỉ là một đứa nhỏ không ra hồn, không làm được chuyện lớn gì.

Bình Luận (0)
Comment