Ôn Bình lạnh nhạt đáp: “Khi ngươi nói người của bổn tông chủ sai ngay trước mặt ta thì đã không tính là bằng hữu.”
“Ngươi ——”
Hãn Ly trán nổi gân xanh.
Khinh người quá đáng!
Chỉ là chủ một tông cũng dám nói chuyện với hắn như thế!
“Muốn mua hay không, không mua đừng làm mất thời gian của bổn tông chủ.” Cho dù là một ngàn vạn bạch tinh hay là hai ngàn vạn bạch tinh, đối với Ôn Bình đều là có thì được mà không có cũng không sao.
Bởi vì số bạch tinh này nhiều lắm cũng chỉ có thể dệt hoa trên gấm cho Bất Hủ Tông.
Việc cấp bách là có thêm mấy nửa bước Thiên Vô Cấm hoặc là có một cường giả Thiên Vô Cấm tọa trấn Bất Hủ Tông.
Tốn nước bọt, tốn thời gian ở đây còn không bằng đi địa ngục vong linh tìm.
“Ôn tông chủ không cảm thấy giá tiền này có chút quá đáng sao?”
Hai ngàn vạn bạch tinh.
Ba thế lực lớn cũng chưa chắc có thể lấy ra được.
Nhiều bạch tinh như vậy, đối với Vực Chủ Phủ thì mặc dù không tính quá nhiều nhưng cũng không phải là một con số đơn giản.
Hơn nữa đây chỉ là giá mua tiêu đề của Bất Hủ Nhật báo một ngày thôi!
“Quá đáng? Phó vực chủ có biết mỗi ngày Bất Hủ Nhật báo có bao nhiêu người xem sao?”
Hãn Ly yên lặng.
Hắn biết.
Thế nhưng không muốn trả lời.
Ôn Bình nói tiếp: “Nếu phó Vực Chủ không muốn trả lời, vậy bổn tông chủ trả lời thay ngươi. Bất Hủ Nhật báo có thể khiến cho mỗi ngày hơn bốn mươi ức nhân tộc biết toàn bộ chuyện gì xảy ra hôm qua! Mà Hồng Vực chỉ mới có chừng năm mươi ức người. Ngoại trừ Bất Hủ Nhật báo, nếu phó vực chủ có thể nghĩ ra được những phương pháp khác thì ta cũng chịu ra hai ngàn vạn bạch tinh này.”
Nói một cách đơn giản, đây là kỹ thuật độc nhất vô nhị!
Ta nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu.
Chê đắt, vậy thì ngươi có thể không dùng.
Lúc này, Hãn Ly vẫn trầm mặc.
Hắn không thể phản bác câu nói này của Ôn Bình, đúng là chỉ có Bất Hủ Nhật báo có thể làm được điều này.
Lúc này, trong lòng của hắn rất khó chịu.
Dù sao hắn có thể thống suất một ngàn vạn Thần U Quân, san bằng Bất Hủ Tông, cực kỳ đơn giản.
Nhưng mà Vực Chủ đã dặn, đồng thời Vực Chủ Phủ cũng cần hợp tác với tồn tại sau lưng Bất Hủ Tông, bây giờ cho dù có tức cũng phải nhịn xuống.
Khi Hãn Ly trầm mặc, Ôn Bình lại lên tiếng nhắc nhở lần nữa: “Phó vực chủ tiền bối, nếu làm đại sự thì cách cục phải lớn!”
Lông mày Hãn Ly run lên.
Mình bị người ta nhắc nhở cách cục phải lớn?
Sống hơn bốn trăm năm, chỉ huy ngàn vạn Thần U Quân cũng có trăm năm, chưa bao giờ có người nói như vậy.
Chuyện này khiến hắn rất khó chịu.
“Có thể! Nhưng lão phu muốn nội dung tiêu đề Bất Hủ Nhật báo ngày mai theo ý lão phu.”
Nhưng mà cuối cùng Hãn Ly vẫn cắn răng đồng ý.
Chỉ cần có thể hợp tác với Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng sau lưng Bất Hủ Tông thì hai ngàn vạn bạch tinh có thể kiếm về bất cứ lúc nào.
Hai ngàn vạn bạch tinh này coi như tiền vốn!
Ôn Bình vui vẻ: “Lựa chọn sáng suốt! Sau này nếu Vực Chủ Phủ còn cần dùng Bất Hủ Nhật báo hoặc là vật gì khác thì bổn tông chủ sẽ cho Vực Chủ Phủ giá ưu đãi.”
Nghe được nửa câu sau của Ôn Bình, trong nháy mắt, cảm xúc của Hãn Ly thay đổi, cảm giác khó chịu biến mất sạch.
Sau này!
Hai chữ này rất quan trọng.
Chứng minh Bất Hủ Tông có ý hợp tác.
Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù, Tẫn Tri Lâu không gì không biết, còn có Bất Hủ Nhật báo có thể xưng là kỳ tích vân vân...
Nếu có thể hợp tác, Vực Chủ Phủ sẽ nhất phi trùng thiên!
“Cứ quyết định như vậy đi! Ôn tông chủ, hi vọng sau này chúng ta có thể hợp tác chân thành. Vực Chủ Phủ chính là bằng hữu trung thành nhất của ngài và Bất Hủ Tông.”
Lúc này, Hãn Ly cảm thấy hai ngàn vạn mua một cái khởi đầu tốt.
Kiếm lời!
Kiếm lớn!
“Đúng rồi, nghe nói hôm nay Vô Thượng Thành bắt được không ít, cũng giết không ít người Già Thiên Lâu ẩn núp vào?” Ôn Bình bỗng nhiên đổi giọng hỏi!
Hãn Ly cười đáp: “Ôn tông chủ đúng là tin tức linh thông. Gần đây Già Thiên Lâu càng ngày càng càn rỡ! Hơn nữa còn xuất hiện hàng loạt Địa Vô Cấm ẩn núp, có mạnh mẽ hơn hay không thì đúng là khó mà nói được. Cho nên Vực Chủ đã thương lượng với lão phu một phen, ngày mai mượn Bất Hủ Nhật báo báo cho nhân tộc trong Hồng Vực chớ phớt lờ, kẻ địch cũng không chỉ là ở sa trường, kẻ địch cũng ở ngay bên cạnh.”
“Đúng vậy, cũng không chỉ là ở sa trường, còn gần ở bên người.” Ôn Bình cũng cảm thán một câu.
Chỉ sợ không lâu sau thì Hồ Thiên Địa cũng biến thành cái sa trường thứ hai.
Hãn Ly nghe Ôn Bình cảm động lây trả lời một câu như thế thì nói: “Ôn tông chủ nhìn xa! Mặc dù chúng ta ở nơi an toàn nhưng lại không thể không đề phòng nguy hiểm. Nhưng mà Ôn tông chủ cũng không cần phải lo lắng, Thần U Quân tồn tại chính là vì thủ hộ Hồng Vực, thủ hộ tất cả nhân tộc trong Hồng Vực. Có chúng ta ở đây, đao của Già Thiên Lâu sẽ chém vào Thần U Quân ta trước!”
Câu nói này nghe rất dõng dạc, không giống lời xã giao.
Đương nhiên Ôn Bình cũng không nghi ngờ.
Mặc dù U Quốc sẽ là kẻ địch của Bất Hủ Tông trong tương lai, cũng sẽ là kẻ địch của Ôn Bình hắn, nhưng không xung đột với U Quốc bảo hộ người sống trong vùng đất này.
Đương nhiên, người được bảo hộ phải đáp ứng một điều kiện.
Đó chính là trung vô điều kiện với U Quốc!
Thần U Quân chỉ bảo hộ mình và người trung thành với mình.
Mà Bất Hủ Tông sẽ vĩnh viễn không trung với U Quốc.
Đây chính là xung đột!
Xung đột không thể điều đình giữa Bất Hủ Tông và U Quốc.
Ôn Bình nói tiếp: “Hãn Ly tiền bối, dừng đề tài này lại đi. Nên nói chuyện hai ngàn vạn bạch tinh trước.”
“Lão phu sẽ sai người mang đến Bất Hủ Tông. Mấy ngàn vạn bạch tinh mà thôi, trong bảo khố của Vực Chủ Phủ, có thể lấy ra bất cứ lúc nào.” Hãn Ly nói, thuận tiện hít hà một phen, biểu hiện ra nội tình hùng hậu của Vực Chủ Phủ.
Ôn Bình đáp: “Sau đó sẽ có người tự tới cửa lấy. Nhận được bạch tinh thì người Tẫn Tri Lâu sẽ liên hệ ngươi. Hợp tác vui vẻ!”