Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1166 - 【Vip】 Ngoại Địch Trước Mắt, Giải Quyết Nội Ưu Hồ Thiên Địa Trước (2)

【VIP】 Ngoại địch trước mắt, giải quyết nội ưu Hồ Thiên Địa trước (2) 【VIP】 Ngoại địch trước mắt, giải quyết nội ưu Hồ Thiên Địa trước (2)

Nhưng mà Tẫn Tri Lâu có thể liên tục không ngừng chế tạo Hắc Ảnh, vậy thì năng lực đặc thù của Đế Thính chẳng có gì lạ.

Hơn nữa, huyết mạch Đế Thính có hạn mức cảnh giới cao nhất, Ôn Bình cũng xem thường.

Bởi vì huyết mạch của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đã bị bỏ hạn mức cao nhất từ lâu rồi.

Bây giờ hạn mức cao nhất của Đế Thính còn không cao bằng một cọn cỏ trong Hồ Yêu Hoàng.

Đế Thính nghi ngờ nói: “Nếu Ôn tông chủ không vì mời chào ta, tại sao lại giữ mạng ta lại?”

“Tương lai khi cần dùng đến ngươi thì ngươi sẽ biết.”

Vì sao giữ Đế Thính lại.

Là vì Ôn Bình muốn chuẩn bị tương lai.

Qua ít ngày nữa, khi xây lại bố trí Yêu tộc, Ôn Bình cần Đế Thính còn sống để làm vật thí nghiệm thứ nhất.

Nhưng mà chuyện này nói sao.

Sau khi trói Đế Thính lại, Ôn Bình để lại một câu cho Trần Hiết, còn có một viên Phá Kính Đan cao cấp, sau đó nói: “Chờ Đao Ma hoàn toàn khôi phục thì đưa đem Phá Kính Đan cho hắn. Như có thể dựa vào Phá Kính Đan bước vào Thiên Vô Cấm, vậy thì chứng tỏ vận may của hắn không tệ. Nếu như không thể thì năng lực trong Phá Kính Đan cũng đủ cho hắn ổn định lại cảnh giới nửa bước Thiên Vô Cấm.”

Trưa ngày mai, Khúc Cảnh thông đạo sắp mở ra.

Để cho Đao Ma đột phá đến Thiên Vô Cấm chỉ có thể dựa vào vận may.

Nếu như vận may không tốt, Đao Ma cũng có thể ổn định lại cảnh giới nửa bước Thiên Vô Cấm, đối với Ôn Bình thì cũng là một chuyện tốt.

Trần Hiết cất Phá Kính Đan, sau đó vội nói: “Tông chủ, chúng ta giải quyết Bách Tông Liên Minh như thế nào? Thuộc hạ sợ khi chúng ta đại chiến với Già Thiên Lâu thì bọn họ sẽ đâm sau lưng chúng ta. Nếu như phải đồng thời đối phó với loạn trong giặc ngoài thì sẽ rất khó khăn cho chúng ta.”

Mặc dù Bách Tông Liên Minh không có mấy cái cường giả, nửa bước Địa Vô Cấm cũng không có, nhưng mà nhân số của bọn họ quá nhiều.

Nếu như bọn họ đâm sau lưng thì tuyệt đối là một phiền phức cho Bất Hủ Tông.

Chẳng lẽ phải giết sạch người trong Hạo Hãn Thành?

“Ngoại địch trước mắt, ngươi cũng khéo nhắc nhở ta, nếu không giải quyết nội ưu là Bách Tông Liên Minh, bọn họ chắc chắn sẽ gây thêm phiền toái cho chúng ta.” Mặc dù không quan tâm Bách Tông Liên Minh, nhưng luôn có con muỗi vo ve bên tai cũng rất khó chịu.

Lúc này, Ôn Bình rơi vào trầm tư.

Xử lý Bách Tông Liên Minh như thế nào, hắn cũng đã có ý nghĩ.

Có thể giao cho Tán Nhân Dịch tan rã bọn họ.

Nhưng mà bây giờ Già Thiên Lâu sắp xâm lấn Hồ Thiên Địa, Tán Nhân Dịch vì nhỏ yếu mà rời khỏi sàn diễn.

Trầm tư một lúc sau, Ôn Bình quyết định kế hoạch.

“Dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Bùi Vu, lệnh cho hắn dẫn theo tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch ở yên tại chỗ. Truyền âm cho Long Nguyệt, gọi nàng lập tức đi Hồ Minh Kính một chuyến, báo chuyện này lại cho những Ngân cấp chủ sự đó. Một khắc đồng hồ sau, ta sẽ dùng truyền tống trận đưa bọn họ đến Hạo Hãn Thành.”

“Rõ!”

Trần Hiết vội vàng lui qua một bên, dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Bùi Vu.

...

Lúc này, Bùi Vu đang dẫn theo đại quân của Tán Nhân Dịch rút lui ra khỏi Hồ Minh Kính, đứng trên đỉnh núi nhìn người một nhà thương vong nghiêm trọng, phiền muộn lóe lên trong đầu.

Hắn không chỉ lo cho sự xuống dốc hiện tại, còn lo cho tương lai nữa.

Tương lai Tán Nhân Dịch sẽ đi về đâu?

Già Thiên Lâu xâm lấn Hồ Thiên Địa, bọn họ phải sinh tồn như thế nào?

Bất cứ một cường giả Địa Vô Cấm nào thì bọn họ cũng không giải quyết được, nhưng mà căn cứ Trần Hiết nói, trong Già Thiên Lâu thì Địa Vô Cấm chỉ là nhân vật bình thường.

“Khi cái thế giới này vứt bỏ ngươi, nó sẽ không thèm đánh tiếng cho ngươi biết trước.”

Bùi Vu cảm thán một tiếng.

Đột nhiên Truyền Âm Thạch có động tĩnh.

Bùi Vu vội vàng móc Truyền Âm Thạch từ trong ngực ra, vẻ phiền muộn trên mặt biến mất sạch.

Truyền Âm Thạch có động tĩnh, đại biểu Trần Hiết liên hệ hắn.

“Trần trưởng lão?”

“Là ta.”

Giọng Trần Hiết vang lên.

Lúc này, trên mặt Bùi Vu xuất hiện ý cười, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ chờ mong.

Hắn đang mong đợi Trần Hiết mang tới cho hắn chút tin tức tốt.

Mặc dù chuyện này rất khó.

Nhưng mà đường ra của Tán Nhân Dịch nằm ở Bất Hủ Tông.

“Trần trưởng lão, ngài có chuyện gì sao?” Bùi Vu thăm dò.

Trần Hiết nói: “Dẫn theo tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch, ở yên tại chỗ chờ, đây là lệnh của tông chủ!”

“Hiểu rõ!” Bùi Vu lại hỏi: “Trần trưởng lão, chúng ta...”

Trần Hiết cắt ngang câu hỏi của Bùi Vu, nói: “Tông chủ cũng không nói nhiều, tóm lại, ngươi lập tức tập kết người của ngươi chờ đợi là được. Không có gì bất ngờ xảy ra thì một khắc đồng hồ sau các ngươi sẽ mặt đối mặt với người của Bách Tông Liên Minh ở Hạo Hãn Thành.”

“Ta đi tập kết người!”

Bùi Vu gật đầu đáp.

Mặt đối mặt với người của Bách Tông Liên Minh, đây là muốn giải quyết tất cả mọi chuyện sao?

Ôm chờ mong, Bùi Vu vội vàng gọi tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch tụ tập lại, sau đó biến mất trong một tia sáng màu trắng.

...

Hồ Minh Kính.

Trụ sở của Bách Tông Liên Minh.

Bại trận, lại thêm cường giả Già Thiên Lâu chết đi, có thể nói là sĩ khí của Bách Tông Liên Minh đã xuống đến mức thấp nhất.

Mặc dù được Ngân cấp chủ sự ổn định, không có tán đi nhưng không một ai muốn đánh nữa.

Nếu tiếp tục đánh như vậy thì chắc chắn phải chết.

Trận chiến này bọn họ hoàn toàn không nên tham dự vào.

Đây là trận chiến đấu của trên Địa Vô Cấm.

Bọn họ chỉ mới Thần Huyền Cảnh, mạnh mẽ nhất cũng chỉ là Trấn Nhạc Cảnh mà thôi.

“Không thấy bầy yêu.”

“Bầy yêu rút lui!”

“Rút lui thật!”

Khi tin tức Yêu tộc lùi lại truyền đến trụ sở, người của Bách Tông Liên Minh mừng rỡ như điên, thở dài một hơi.

Không cần biết tại sao Yêu tộc lại rút lui, đối với bọn họ thì chuyện này là chuyện tốt.

Xem như đã giữ được một cái mạng.

Khi bọn họ đắm chìm trong vui sướng không được bao lâu thì Long Nguyệt cưỡi chổi ma pháp xuất hiện ở trên vùng trời của trụ sở của Bách Tông Liên Minh.

Bình Luận (0)
Comment