Bách Niệm Hàn Sơn chú ý tới tình huống này thì mới chậm rãi hiểu được một chút.
Trước nhất là chiến tranh đã kết thúc rồi!
Tán Nhân Dịch và Bách Tông Liên Minh trực tiếp sát nhập thành Thiên Địa Minh dưới mệnh lệnh của Bất Hủ Tông.
Hắn thành một trong ba vị phó minh chủ của Thiên Địa Minh!
Sau khi hiểu được chuyện này, Bách Niệm Hàn Sơn kinh sợ, thấy những thế lực của Bách Tông Liên Minh dồn dập đứng sau lưng mình thì trong lòng mừng rỡ vạn phần.
Hắn hoàn toàn không ngờ được mình cũng sẽ có ngày hôm nay!
Thấy mọi người gật đầu, Ôn Bình nói ra yêu cầu cuối cùng.
“Cái thứ ba, tất cả thế lực tứ tinh cự đầu của Bách Tông Liên Minh tham gia thảo phạt Bất Hủ Tông thì nhất định phải giao nạp năm vạn miếng bạch tinh cho Thiên Địa Minh, năm loại công pháp và mạch thuật Huyền cấp trở lên. Mặt khác, thế lực tứ tinh cần giao nạp hai vạn miếng bạch tinh, dùng một loại công pháp hoặc mạch thuật Huyền cấp để bổ sung bảo khố của Thiên Địa Minh! Bảy vị Ngân cấp chủ sự đương nhiệm tự chặt hai tay, phong mạch môn trăm năm. Chư vị có gì dị nghị không?”
Đương nhiên, Ôn Bình sẽ không buông tha cho những thế lực tham dự thảo phạt Bất Hủ Tông đơn giản như vậy được.
Cũng không thể nào buông tha cho bảy vị Ngân cấp chủ sự được Già Thiên Lâu cân nhắc lên này.
Giết bọn họ quá đơn giản.
Ôn Bình muốn bọn họ sống sót, sống không bằng chết, dùng để cảnh tỉnh tất cả mọi người.
Đây là kết cục khi cấu kết Già Thiên Lâu!
Ôn Bình vừa dứt lời, phe Bách Tông Liên Minh biến sắc.
Những thế lực tứ tinh cự đầu nghe nói phải nộp lên năm vạn bạch tinh và năm loại công pháp và mạch thuật Huyền cấp thì ít nhiều gì cũng có chút đau lòng.
Nhưng mà khi nghe được bảy vị Ngân cấp chủ sự phải chặt tay, còn phải phong mạch môn trăm năm.
Chút cảm giác đau lòng mới xuất hiện trong lòng bọn họ biến mất không còn sót lại chút gì.
So với cụt tay, phong mạch môn trăm năm, trả giá một chút cho Thiên Địa Minh vẫn có thể chấp nhận được.
Dù sao bọn họ thua.
Không chết đã rất tốt.
Giờ phút này, sắc mặt bảy vị Ngân cấp chủ sự như tro tàn, vốn định cầu xin tha thứ nhưng Trần Hiết đã chậm rãi đi tới.
Bốn mạch đều mở!
Uy thế Địa Vô Cấm phô thiên cái địa ép tới.
Ép cho bảy người chỉ là Trấn Nhạc Thượng Cảnh thở cũng không thở nổi.
Bảy người, mười bốn cánh tay đồng thời bị chém xuống.
Bọn họ cũng muốn phản kháng.
Nhưng mà kết cục của phản kháng chính là tử vong.
Vì sống sót, bọn họ lựa chọn chịu đựng tất cả những thứ này.
Sau khi chém hai tay của bốn người xuống, Trần Hiết đưa tay tiến hành phong mạch bảy người. Mạch môn vừa bị phong, toàn bộ bảy người đều ngất đi.
“Ném ra bên ngoài.”
Trần Hiết lạnh giọng hô một câu, mấy tên cường giả Trấn Nhạc trong Tán Nhân Dịch lập tức đi ra, cười ném bảy người ra khỏi chủ điện.
Chỉ để lại mười bốn cánh tay còn vết máu rõ mồn một trong điện.
Tất cả mọi người trong Bách Tông Liên Minh không nói một lời, chỉ nhìn bảy người bị xách đi ra, sợ cho người tiếp theo bị cụt tay chính là mình.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không tính động thủ nữa.
Bởi vì không có ý nghĩa gì.
Kết cục của bảy người đã đủ khiến cho thủ lĩnh thế lực tứ tinh cự đầu tỉnh táo một quãng thời gian.
“Trần Hiết.”
“Xin tông chủ phân phó.”
Trần Hiết vội vàng tiến lên.
“Bùi Vu.”
“Tông chủ, xin phân phó.”
Bùi Vu cũng bước tới phía trước mấy bước, tới gần Ôn Bình.
Cuối cùng, ánh mắt Ôn Bình rơi vào Bách Niệm Hàn Sơn: “Hàn Sơn!”
“Ôn tông chủ, xin mời ngài nói.”
Trong lòng Bách Niệm Hàn Sơn bất ổn nhìn Ôn Bình, có sảng khoái không nói ra được.
Lựa chọn của hắn, quá đúng!
Nếu không đưa Bách Niệm Hương đi Bất Hủ Tông.
Nếu như tham gia liên quân thảo phạt Bất Hủ Tông.
Chỉ sợ hôm nay vị trí phó minh chủ này sẽ không tới phiên hắn.
“Ba người các ngươi đi xuống trước, chỉnh đốn Hạo Hãn Thành một phen, chỉnh hợp tất cả lực lượng trên Thần Huyền Cảnh, chuẩn bị liên hợp đại quân Yêu tộc, ứng đối với chiến tranh kế tiếp. Trên Địa Vô Cấm thì sẽ có người giải quyết, nhưng dưới Địa Vô Cấm thì cần các ngươi ra người.”
“Rõ!”
“Rõ!”
“Rõ!”
Ba người đồng thời đáp.
Một giây sau, Ôn Bình trực tiếp ngự không bay lên, bay ra khỏi chủ điện của Bách Tông Liên Minh.
Nội ưu giải quyết.
Đã tới lúc chuẩn bị nghênh đón kẻ địch trưa mai.
...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Vào đêm.
Bình minh.
Buổi trưa đến gần!
Đối với chuyện Thiên Địa Minh thành lập, người của Bách Tông Liên Minh ít nhiều gì cũng có chút tâm lý mâu thuẫn.
Nhưng mà khi phát hiện chỉ có mấy người tầng cao nhất thay đổi thì người của Bách Tông Liên Minh cũng chầm chậm chấp nhận sự thật này.
Tầng lớp cấp cao sẽ lo lắng.
Lo lắng mình có thể ngồi vững vàng vị trí bây giờ hay không.
Thế nhưng người tầng dưới chót thì hoàn toàn không lo lắng chuyện này.
Bọn họ chỉ để ý sau đó sẽ phát sinh đại chiến, có thể gây ảnh hưởng tới mậu dịch và phát triển ở Hồ Thiên Địa không.
Nếu có ảnh hưởng.
Sẽ bao lớn?
Cường giả của Già Thiên Lâu tới sẽ mạnh mẽ cỡ nào?
Bọn họ và cường giả của Bất Hủ Tông ai mạnh ai yếu?
Lúc này, Đao Ma cũng đã khôi phục như lúc ban đầu, đồng thời dựa vào năng lượng mạnh mẽ của Phá Kính Đan khiến cho cảnh giới của mình chân chính bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm.
Tiếc nuối là hắn trùng kích Thiên Vô Cấm thất bại!
Cái mạch môn thứ năm —— Luyện Dị!
Suy cho cùng hắn vẫn không xông qua được.
Kinh mạch thông tới mạch môn Luyện Dị bị một bức vách ngăn vô hình chặn lại.
Nhưng mà Thánh Quang Đao Ý của hắn lại mạnh thêm mấy phần!
...
Địa bàn của Già Thiên Lâu.
Hắc Vực!
Di Thiên Thành!
Đây là một tòa thành lớn kéo dài trăm dặm.
Giờ phút này, bên ngoài Di Thiên Thành, trống trận như tiếng sấm, vang vọng chân trời.
Trên bầu trời Di Thiên Thành.
Trên Khúc Cảnh Hà chảy xuôi bên ngoài Di Thiên Thành.
Lít nha lít nhít thành viên trong Chiến bộ của Già Thiên Lâu đang tập kết ở đây, bọn họ tập kết trên chiến thuyền. Tập kết trên lưng Yêu Thần Dực tộc. Tập kết ở bên ngoài Di Thiên Thành.
Phỏng đoán cẩn thận.
Ít nhất ba mươi vạn người!
Tất cả đều là trên Trấn Nhạc Cảnh!
So với mấy người này, người hấp dẫn sự chú ý của người khác nhất chính là cường giả đang đứng trên mặt Khúc Cảnh Hà, hoàn toàn không sợ Khúc Cảnh Chi Thủy.
Hắn mở ngũ mạch!
Hội tụ mạch khí mênh mông giữa thiên địa, dùng mạch khí làm tiễn, bắn thẳng vào trong Khúc Cảnh Hà, mở ra một cái Khúc Cảnh thông đạo to lớn.