Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1169 - 【Vip】 Giải Quyết Nội Ưu, Thiên Địa Minh Sinh Ra! (2)

【VIP】 Giải quyết nội ưu, Thiên Địa Minh sinh ra! (2) 【VIP】 Giải quyết nội ưu, Thiên Địa Minh sinh ra! (2)

Mấy tên trưởng lão Tiềm Long Tông giật mình.

Bách Niệm Hàn Sơn cũng hơi kinh ngạc và hoảng hốt.

Dù sao thì đây cũng là cường giả Địa Vô Cấm trong truyền thuyết.

Nhưng mà khi nhìn thấy quần áo hắn mặc trên người thì Bách Niệm Hàn Sơn cười.

Bất Hủ Thanh Phong Bào!

Bất Hủ Tông!

“Bách Niệm Hàn Sơn ở đâu?” Người tới chính là Trần Hiết!

Trần Hiết hô một tiếng, tiếng hô chấn động toàn bộ Tiềm Long Tông.

Khiến cho vô số người ngước đầu nhìn lên, kinh hãi không thôi.

Bách Niệm Hàn Sơn vội vàng cao giọng nói: “Vãn bối Bách Niệm Hàn Sơn, tham kiến Bất Hủ Tông tiền bối!”

Trần Hiết lần theo giọng nói bay đến hậu sơn, khách sáo nói: “Ngươi chính là phụ thân của Bách Niệm Hương?”

“Tiền bối gọi ta Hàn Sơn là được. Không biết xung hô với tiền bối như thế nào?”

Bách Niệm Hàn Sơn cười đáp.

Một lần nữa, hắn cảm thấy mình sinh ra Bách Niệm Hương là một chuyện khiến cho người ta hết sức kiêu ngạo.

Truyền thuyết thì như thế nào?

Hắn nhận biết nữ nhi của ta!

Trần Hiết mĩm cười nói: “Trần Hiết... vậy thì đi với ta một chuyến đi, tông chủ đang chờ ngươi.”

“Vậy vãn bối sẽ lên đường ngay.”

Nghe nói Ôn Bình đang chờ hắn, Bách Niệm Hàn Sơn vội vàng để ly rượu xuống.

Vừa định gọi vật cưỡi Dực tộc đến thì một tia sáng trắng trực tiếp rơi xuống.

Oanh ——

Bạch quang hạ xuống, Bách Niệm Hàn Sơn và Trần Hiết đồng thời tan biến.

Chỉ để lại mấy tên trưởng lão Tiềm Long Tông hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao.

Khi bạch quang hạ xuống lần nữa thì đã là Hạo Hãn Thành.

Oanh ——

Bạch quang hạ xuống đất, Trần Hiết dẫn Bách Niệm Hàn Sơn đi ra.

Ngay lúc Bách Niệm Hàn Sơn còn đang ngạc nhiên nghi ngờ thì Trần Hiết đã đi vào đại điện, vừa đi vừa nói: “Tông chủ, Hàn Sơn tông chủ đã đến.”

Đột ngột.

Ôn Bình nói tiếp.

“Vị phó minh chủ thứ ba là Bách Niệm Hàn Sơn.”

Vừa nghe là Bách Niệm Hàn Sơn thì rất nhiều người đều thở dài một hơi.

Cuối cùng cũng có một người là người một nhà.

Một vài người khá thân với Bách Niệm Hàn Sơn thì cực kỳ vui vẻ.

Nhìn vẻ mặt của mấy người trong Bách Tông Liên Minh, Ôn Bình hiểu được chọn Bách Niệm Hàn Sơn là chọn đúng người rồi!

Trần Hiết đứng ở bên cạnh, cũng có chút kinh ngạc.

Lúc đi thì hắn còn đang nghĩ chẳng lẽ tông chủ muốn dùng người của Bách Tông Liên Minh thật sao?

Như vậy không phải là dẫn sói vào nhà sao?

Bây giờ mới biết một chiêu này của tông chủ mới là cao tay.

Dùng một Bách Niệm Hàn Sơn thì có thể tan rã tầng phòng ngự cuối cùng trong nội tâm người của Bách Tông Liên Minh.

Bọn họ nghe được vị phó minh chủ thứ ba là Bách Niệm Hàn Sơn thì cả đám đều yên lòng!

Tông chủ không chỉ thu phục được thân thể của bọn họ mà còn thu phục được lòng của bọn họ!

Cao!

Thật sự là cao!

Mà lúc này, Bách Niệm Hàn Sơn bối rối.

Còn chưa hiểu được đầu cua tai nheo ra sau thì đã thấy hơn trăm người nhìn chằm chằm mình.

Còn đều là người quen.

Bách Niệm Hàn Sơn lại nhìn bốn phía một lần, giật mình hiểu ra.

Đây là Hạo Hãn Thành!

Tổng đà của Bách Tông Liên Minh!

“Không đến mười cái hô hấp mà đã đến đây.” Bách Niệm Hàn Sơn cảm khái một câu, sau đó ánh mắt rơi vào người Ôn Bình.

Ôn Bình vào Hạo Hãn Thành.

Công khai đứng trên đại điện.

Chiến tranh kết thúc nhanh như vậy?

Mới đánh được bao lâu chứ?

Không kịp nghĩ nhiều, Bách Niệm Hàn Sơn vội vàng đi vào đại điện, được đám người của Bách Tông Liên Minh mỉm cười đón, khom mình hành lễ với Ôn Bình.

“Tham kiến Ôn tông chủ!”

Sau khi khom người, hắn càng bối rối.

Sao mấy người của Bách Tông Liên Minh này lại vui vẻ như vậy?

Chiến bại rất đáng để vui vẻ hay sao?

Mấy người này bệnh hết rồi hả?

Ôn Bình cười nói: “Hàn Sơn tông chủ, gần đây vẫn khỏe chứ?”

“Nhờ phúc của Ôn tông chủ, tất cả đều rất tốt.”

Bách Niệm Hàn Sơn vội vàng đáp một tiếng, đưa mắt nhìn về phía đám người của Bách Tông Liên Minh, càng thêm phiền muộn.

Đám người này còn đang cười.

Bọn họ bệnh thật hả?

“Sau này có rảnh thì đến Vân Lam Sơn ngồi một chút.”

Ôn Bình cũng không khách sáo nữa.

Quay trở lại chủ đề chính.

“Minh chủ đời thứ nhất của Thiên Địa Minh Hoài Không, phó minh chủ Trần Hiết, Bùi Vu và Bách Niệm Hàn Sơn. Nhưng mà bổn tông chủ tuyên bố một chuyện, tuy là ta sáng tạo Thiên Địa Minh nhưng Thiên Địa Minh không thuộc về Bất Hủ Tông. Ta cũng không có yêu cầu gì nhiều với các ngươi, chỉ có ba chuyện. Cái thứ nhất là nghiêm cấm tự mình cấu kết với bất cứ thế lực nào bên ngoài Hồ Thiên Địa, người vi phạm đuổi tận giết tuyệt.”

Suy cho cùng thì Hồ Thiên Địa cũng là nơi mình lập nghiệp.

Chưa được cho phép thì Ôn Bình không muốn cho bất cứ thế lực đến từ bên ngoài nào nhúng chàm.

“Thứ hai, ta không hi vọng các ngươi có thể buông bỏ thù hận kéo dài mấy trăm năm qua trong khoảng thời gian ngắn, nhưng khi không được Bất Hủ Tông cho phép thì bất kỳ thế lực nào cũng không được phép xảy ra chiến tranh quy mô lớn. Ngoại địch trước mắt, Bất Hủ Tông ta không hi vọng các ngươi có thể hỗ trợ bảo vệ Hồ Thiên Địa nhưng cũng đừng có ai gây phiền phức thêm cho bổn tông chủ, đã rõ chưa?”

Ôn Bình dứt lời, ngắm nhìn bốn phía vài lần.

Dựa vào mấy câu nói của hắn để hóa giải ân oán mấy trăm năm của Tán Nhân Dịch và Bách Tông Liên Minh thì rõ ràng là chuyện không thể nào.

Rất nhiều người đều có huyết hải thâm thù, một bên tử vong mới có thể hóa giải được.

Nhưng mà Ôn Bình cũng không có ý định tiêu trừ những thù hận này.

Ôn Bình chỉ muốn bây giờ toàn cục ổn định lại thôi.

Có mệnh lệnh của Ôn Bình, Bùi Vu không có bất kỳ ý kiến gì, gật đầu đáp: “Trước khi trừ được ngoại địch, Bùi Vu ta cam đoan với Ôn tông chủ, sẽ không còn có bất kỳ chiến tranh gì xảy ra!”

Phe Tán Nhân Dịch lần lượt lên tiếng.

Người của Bách Tông Liên Minh thì nhìn về phía Bách Niệm Hàn Sơn.

Làm phó minh chủ, bây giờ Bách Niệm Hàn Sơn là chủ tâm cốt của bọn họ.

Bách Niệm Hàn Sơn lại ngẩn ra, nhưng mà vẫn nói theo Bùi Vu.

“Tiềm Long Tông cũng cam đoan!”

Vừa dứt lời, những thế lực tứ tinh cự đầu khác cũng lần lượt lên tiếng.

Đồng thời tự động đứng ra sau lưng Bách Niệm Hàn Sơn.

Bình Luận (0)
Comment