Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1173 - 【Vip】 Pháo Bắn Chiến Thuyền (2)

【VIP】 Pháo bắn chiến thuyền (2) 【VIP】 Pháo bắn chiến thuyền (2)

Hẳn là bọn họ chính là quân tiên phong của Chiến bộ.

“Năm vạn người, thấp nhất cũng là Trấn Nhạc Trung Cảnh, Chiến bộ quả là Chiến bộ!” Ôn Bình nhịn không được cảm khái một tiếng.

“Bọn họ tới?”

Trần Hiết, Long Nguyệt đồng thời kinh hô hỏi lại.

“Đã đi vào Khúc Cảnh thông đạo, năm vạn người, trên trăm chiếc chiến thuyền. Năm vạn quân tiên phong của Chiến bộ này, tất cả thấp nhất cũng là Trấn Nhạc Trung Cảnh, cao nhất nửa bước, không... không chỉ là năm vạn!” Tinh thần lực của Ôn Bình vọt ra khỏi Khúc Cảnh thông đạo, buông xuống bên ngoài Khúc Cảnh thông đạo.

Hắn cảm ứng được Khúc Cảnh Hà.

Cảm ứng được lại có một trăm chiếc chiến thuyền tụ họp trên trên Khúc Cảnh Hà, còn có đại quân Chiến bộ trên bờ và trên bầu trời.

Người không nhiều.

Còn có hai mươi mấy vạn.

Nhưng mà thấp nhất cũng là cường giả Trấn Nhạc Trung Cảnh.

Lực lượng này, không thể coi thường!

Hắn còn cảm ứng được một quần thể cường giả Địa Vô Cấm khổng lồ, còn có cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Số lượng rất nhiều.

Khiến cho người ta phải kinh ngạc tán thán.

Ôn Bình cảm ứng được những này nhưng không có giấu diếm hai người Trần Hiết, bởi vì giấu diếm không có ý nghĩa gì.

Cùng lắm thì chỉ tạm thời lừa gạt được một chút.

“Chừng ba mươi vạn đại quân Chiến bộ, có hơn năm sáu trăm là trên Địa Vô Cấm, Địa Vô Cấm Thượng Cảnh có bảy mươi, tám mươi người, trước mắt chỉ cảm ứng được hai mươi bốn người là nửa bước Thiên Vô Cấm! Lực lượng này đã đủ để quét ngang toàn bộ Hồng Vực.”

Ôn Bình nói xong, sắc mặt của Trần Hiết và Long Nguyệt càng ngày càng khó coi.

“Tông chủ, chúng ta có thể thắng sao?”

Mặc dù vẫn có lòng tin với tông chủ nhưng Trần Hiết vẫn không nhịn được hỏi.

Ôn Bình liếc nhìn Trần Hiết.

Không nói gì.

Nhưng trên vẻ mặt tràn đầy tự tin.

Bốn khẩu BX - Hủy Diệt Pháo họa đầy ám văn tử kim sắc bắt đầu trồi lên, nằm trên boong thuyền của phi thuyền.

Họng pháo tử kim sắc nhắm ngay Khúc Cảnh thông đạo.

Ôn Bình vuốt ve nó, ám văn tử kim sắc trên bốn khẩu pháo lóe lên, giống như là đang đáp lại Ôn Bình.

Theo sau đó, mấy trăm vạn đại quân Yêu tộc cũng tràn tới Khúc Cảnh thông đạo.

Sau lưng bọn họ thì là hơn trăm vạn thành viên của Thiên Địa Minh.

Hội tụ ở ngoài lối ra Khúc cảnh thông đạo ngàn mét, sau khi Hoài Không ra lệnh một tiếng thì đồng thời kết trận.

Nhân tộc kết mạch trận!

Yêu tộc kết yêu lực đại trận!

Chuẩn bị công kích lối ra Khúc cảnh thông đạo bất cứ lúc nào.

...

Bên ngoài Di Thiên Thành.

“Đội thứ hai, tiến vào!”

“Bày trận bên ngoài Khúc Cảnh thông đạo!”

“Đội thứ ba, chuẩn bị!”

Dưới sự chỉ huy của Khôi Thanh, năm vạn người của đội thứ hai cũng đi vào trong Khúc cảnh thông đạo.

Khi đội thứ ba tập kết, đột nhiên có một lão giả áo vàng từ trong Di Thiên Thành bay ra.

Nhanh chóng đi tới trước mắt năm người Khôi Thanh.

Quỳ một gối trên bầu trời, trên mặt hiện vẻ sầu lo.

“Đại nhân, hai người Hắc Chiếu và Lam Phong chậm chạp không có tin tức đáp lại, thuộc hạ tiêu tốn rất nhiều bạch tinh nhiều lần thúc giục nhưng mà bọn họ cũng không có đáp lại.”

Khôi Thanh lạnh nhạt đáp: “Không sao, có bọn họ hay không có bọn họ cũng đâu có gì khác nhau. Chiến bộ chúng ta cũng không cần hai người bọn họ tới tiếp ứng.”

“Thuộc hạ cảm thấy hẳn là có chuyện xảy ra rồi.”

Lão giả áo vàng phụ trách liên lạc với hai người Hắc Chiếu, bây giờ lại xuất hiện tình huống như thế này, hắn luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc.

Khôi Thanh có thể không thèm để ý.

Nhưng mà hắn nhất định phải làm cho rõ ràng, nhắc nhở năm người Khôi Thanh.

“Coi như bọn họ chết rồi đi.” Khôi Thanh lạnh nhạt trả lời một câu, sau đó lại giơ trường kiếm trong tay lên.

“Đội thứ ba, tiến vào!”

“Sau khi rời khỏi đây, các ngươi lập tức đi tới Hạo Hãn Thành. Những người của Bách Tông Liên Minh trong Hạo Hãn Thành, giết sạch hết, không để lại một tên nào!”

“Một bầy kiến hôi, dựa vào cái gì có thể sống sót được, phải chôn theo cường giả Già Thiên Lâu chúng ta mới đúng!”

“Đội thứ tư, chuẩn bị!”

Lão giả áo vàng thấy Khôi Thanh hoàn toàn không để ý tới mình thì bất đắc dĩ đứng dậy, sau đó bị bốn vị Chiến Thần của Chiến bộ thúc giục, rời khỏi vùng trời đó.

“Được rồi, nên làm cái gì thì làm cái đó đi. Chẳng lẽ không có hai người Hắc Chiếu tiếp ứng thì chúng ta không ra khỏi được Khúc Cảnh thông đạo hay sao?”

“Lão Hoàng, chớ suy nghĩ quá nhiều.”

Ngay trong khoảnh khắc mà lão giả áo vàng bị đuổi đi.

Đột ngột.

Một tiếng vang thật lớn vọng đến.

Sau đó chính là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba.

Đinh tai nhức óc, giống như là trời sập vậy.

Nguồn gốc tiếng nổ vọng lại chính là trong Khúc cảnh thông đạo!

“Chuyện gì xảy ra?”

“Xảy ra chuyện gì, sao lại có tiếng nổ như thế vang lên trong Khúc cảnh thông đạo.”

Khôi Thanh và những cường giả khác của Chiến bộ của Già Thiên Lâu đều giật mình, sau đó bay vào trong Khúc Cảnh thông đạo.

Nhưng mà không nhìn thấy gì cả.

Sau đó thì nghe có người hô: “Bẫy rập! Đây là bẫy rập!”

Sau đó bắt đầu có người chạy ra bên ngoài.

Thậm chí còn có chiến thuyền trực tiếp quay mũi thuyền lại.

“Không được phép lui lại, giết ra ngoài!”

Khôi Thanh nổi giận gầm lên một tiếng, chiến thuyền muốn quay mũi thuyền lại bị hắn hét cho ngừng lại.

Rất nhiều cường giả của Chiến bộ của Già Thiên Lâu vẫn còn đang ngơ ngẩn.

Không hiểu tại sao bọn họ lại rơi vào trong bẫy.

Thế nhưng lão giả áo vàng lại biến sắc: “Lão phu không có đoán sai, quả nhiên hai người Hắc Chiếu và Lam Phong đã xảy ra chuyện. Bọn họ không chỉ giết Hắc Chiếu và Lam Phong mà còn mai phục trước ở lối ra Khúc Cảnh thông đạo chờ quân tiên phong Chiến bộ chúng ta rơi vào bẫy rập.”

“Bất Hủ Tông này đúng là to gan lớn mật! Ngoan ngoãn rửa sạch cổ chờ chết không được sao, nhất định phải làm rối loạn một chút.”

Khôi Thanh chấn nộ.

Hắn rất ghét cảm giác bị phản kháng như thế này.

Kẻ yếu thì nên nằm rạp dưới mặt đất, để cho cho hắn đạp.

Ngươi dám phản kháng thì ta sẽ giết ngươi!

Bình Luận (0)
Comment