Tiến vào ranh giới Già Thiên Lâu.
Can đảm lắm!
Chờ chút!
Mới nãy có phải là tông chủ cũng nói một câu, không thể ngồi chờ chết?
Chẳng lẽ mới nãy tông chủ cũng muốn tiến vào ranh giới Già Thiên Lâu?
Khi hai người còn đang suy đoán thì quả nhiên Ôn Bình quả quyết đồng ý: “Chuẩn!”
“Thật?”
Đao Ma vui vẻ.
Hắn thật sự không ngờ tông chủ sẽ cho phép hắn làm như thế.
“Thật, nhưng mà chuyện này ngươi phải phối hợp với Trần Hiết.” Có năm mươi cái Hắc Ảnh của Trần Hiết hỗ trợ, Đao Ma sẽ không rơi vào tử địa.
Còn năm Chiền Thần của Chiến bộ đó, để cho Đao Ma đi gặp bọn họ một lần.
Đao Ma là loại người càng đánh càng mạnh.
Để cho năm người đó làm đá mài đao cho Đao Ma đi.
Sau đó, Ôn Bình móc một viên Phá Kính Đan ra, vứt cho Đao Ma, nói: “Viên Phá Kính Đan này ngươi cầm lấy, nếu như may mắn thì ngươi có thể dùng nó để bước vào Thiên Vô Cấm. Nếu như xui xẻo thì cũng đủ để cho ngươi từ kiệt sức khôi phục lại trạng thái cường thịnh.”
“Đa tạ tông chủ!”
Đao Ma cầm lấy Phá Kính Đan, cười vui vẻ hơn.
Ôn Bình nói: “Long Nguyệt, ngươi ở lại đây hỗ trợ Hoài Không. Chuẩn bị nghênh đón đợt công kích thứ hai của bọn họ bất cứ lúc nào.”
Long Nguyệt gật đầu.
Sau khi Long Nguyệt rời khỏi phi thuyền, Ôn Bình trực tiếp khống chế phi thuyền đi vào trong Khúc Cảnh thông đạo.
Dùng Hắc Ảnh mở đường, thông qua Khúc Cảnh mò tới lối vào Khúc Cảnh thông đạo.
Ôn Bình không có vội vã ra ngoài, bởi vì căn cứ Trần Hiết nói thì bên ngoài Khúc Cảnh thông đạo toàn là người của Chiến bộ.
“Tông chủ, có một tin tức tốt. Bọn họ không định tiếp tục tấn công. Nhưng có vẻ như bọn họ muốn mở một cái Khúc Cảnh thông đạo thứ hai!”
“Chắc chắn chứ?”
“Thuộc hạ đã phái ra nhiều Hắc Ảnh, giám thị bọn họ toàn diện. Nếu như chứng thực được chuyện này thì thuộc hạ sẽ lập tức báo lại.”
“Ừm.”
Ôn Bình đáp.
Sau đó tinh thần lực thông qua lối ra, vươn ra ngoài.
Chỉ trong mấy hơi thì đã bao trùm toàn bộ Di Thiên Thành!
Khi tinh thần lực tràn ra ngoài, toàn cảnh Di Thiên Thành đập vào mắt hắn.
Đây là một tòa thành lớn hơn những tòa thành mà Ôn Bình từng thấy, từng lâu cao đứng sừng sững trong thành.
Thậm chí có lầu cao tới trăm trượng!
Đây là lần đầu tiên Ôn Bình nhìn thấy lầu cao như vậy trong thế giới này, nó giống như cự nhân, đứng ở trung ương Di Thiên Thành, nhìn xuống toàn bộ người trong Di Thiên Thành.
Khi tinh thần lực của Ôn Bình thấm vào, phát hiện trong đó tồn tại hàng loạt cường giả Già Thiên Lâu, là một lực lượng không yếu hơn quân tiên phong của Già Thiên Lâu.
Địa Vô Cấm khắp nơi, Trấn Nhạc không bằng chó.
Nhưng cũng còn may là không có nửa bước Thiên Vô Cấm.
Toàn bộ Di Thiên Thành, giờ phút này, toàn bộ nửa bước Thiên Vô Cấm đều tập kết ở xung quanh quân tiên phong, tổng cộng là hai mươi lăm người!
Năm vị có khí tức đạt đến nửa bước Thiên Vô Cấm cực hạn.
Không cần đoán Ôn Bình cũng biết đây là năm vị Chiến Thần của Chiến bộ của Già Thiên Lâu.
Sau khi quan sát Di Thiên Thành một hồi thì bên Trần Hiết truyền tin tới.
Ôn Bình lấy Truyền Âm Thạch ra, giọng Trần Hiết vang lên.
“Tông chủ, đã có thể xác định, bọn họ muốn xin Thiên Vô Cấm của Chiến bộ sau bảy ngày nữa sẽ xây dựng một cái Khúc Cảnh thông đạo khác. Lối ra Khúc Cảnh thông đạo chưa xác định được nhưng dựa theo ý tưởng sơ bộ của bọn họ thì thuộc hạ đoán chắc chắn bọn họ sẽ cố gắng chọn chỗ vắng vẻ, không cho chúng ta phát hiện được không gian bích chướng xảy ra dị thường.”
Ôn Bình hừ lạnh một tiếng, nói: “Nghĩ hay lắm. Lẽ nào bọn họ cho rằng Hồ Thiên Địa là vườn hoa sau nhà bọn họ? Muốn tới thì tới?”
Mặc dù Trần Hiết cũng rất tức giận, cũng biết quân tiên phong của Chiến bộ bên kia Khúc Cảnh mạnh mẽ cỡ nào, nhưng khi thấy hình ảnh mà Hắc Ảnh truyền về thì hắn vẫn không nhịn được mà kinh hãi.
“Tông chủ, bên kia lối vào Khúc Cảnh, cường giả như mây. Xác thực giống như Hắc Chiếu đó nói, quân tiên phong của Chiến bộ cực kỳ mạnh mẽ. Những người xông vào Khúc Cảnh chỉ là một lực lượng cực kỳ nhỏ yếu thôi. Ngài và Đao Ma trưởng lão muốn giết qua đó thật sao?”
“Làm gì có chém chém giết giết gì, có qua có lại mà thôi.”
Ôn Bình nhạo báng.
Vừa dứt lời, đưa mắt nhìn Đao Ma đang vận sức chờ phát động bên cạnh.
Mặc dù Ôn Bình không nói gì nhưng lại khẽ gật đầu, Đao Ma lập tức hiểu được ý Ôn Bình.
“Thuộc hạ sẽ giết đến bọn họ gà bay chó chạy!” Đao Ma lạnh lùng phun ra một câu nói, sau đó quay qua nhìn Ôn Bình, ôm quyền.
Một giây sau, hắn dùng cặp mắt lạnh lẽo như băng nhìn chằm chằm bên kia lối vào Khúc Cảnh thông đạo.
Ngoài Khúc Cảnh thông đạo là Di Thiên Thành nguy hiểm!
Còn có quân tiên phong của Chiến bộ mạnh mẽ.
Vù ——
Trong nháy mắt, Đao Ma hóa thành kinh hồng trắng đen xen kẽ xông ra ngoài.
Không chút do dự!
Thậm chí càng bay tốc độ càng nhanh.
Bởi vì Đao Ma chờ đợi giờ khắc này đã rất lâu rồi.
...
Di Thiên Thành.
Khi Khôi Thanh phát ra mệnh lệnh ở tại chỗ chờ lệnh, một trăm ngàn quân tiên phong còn lại của Chiến bộ chậm rãi rời xa lối vào Khúc Cảnh thông đạo.
Tình huống như thế nào, bọn họ cũng biết rõ.
Khi trong Khúc Cảnh thông đạo bình tĩnh lại, lại không có bất kỳ tiếng vang gì truyền tới, bọn họ cũng nhịn không được nhìn vào lối vào Khúc Cảnh.
Bọn họ thực sự rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra?
Thiên Hải tiền bối đâu?
Mấy người Dạ Nhất tiền bối đâu?
Tại sao đến bây giờ mà vẫn chưa xuất hiện?
Bọn họ đều là cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đáng sợ, hẳn là không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?
Nhưng mà theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, bọn người Thiên Hải vẫn không có ra tới, tình huống này khiến cho mọi người cảm thấy có chút không ổn.
“Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì trong Khúc Cảnh thông đạo?”
“Không biết, một chút tiếng động cũng không có. Chẳng lẽ mấy người Thiên Hải tiền bối gặp bất trắc gì rồi?”