Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1186 - 【Vip】 Nếu Như Tỷ Tỷ Nhìn Thấy Thì Nàng Sẽ Tự Hào Tới Cỡ Nào?

【VIP】 Nếu như tỷ tỷ nhìn thấy thì nàng sẽ tự hào tới cỡ nào? 【VIP】 Nếu như tỷ tỷ nhìn thấy thì nàng sẽ tự hào tới cỡ nào?

"Long trưởng lão, Bất Hủ Nhật báo ở Hồ Thiên Địa này sẽ giao cho ngươi. Cần phải làm xong Bất Hủ Nhật báo trước ngày mai!"

Bởi vì Trần Hiết muốn hỗ trợ Đao Ma, lại phải giám thị gió thổi cỏ lay ở Hồng Vực cho nên tạm thời giao chuyện này cho Long Kha.

Nhưng mà Long Kha lại ngơ ngác không có phản ứng.

Bởi vì ánh mắt của nàng vẫn đang nhìn chằm chằm hình ảnh Hắc Ảnh truyền tới, nhìn cảnh tượng Di Thiên Thành sụp đổ trong đại chiến.

Nàng chưa từng đi sa trường.

Nhưng nàng cũng biết mấy năm nay, trong chiến tranh giữa Già Thiên Lâu và U Quốc thì luôn là Già Thiên Lâu chiếm thượng phong.

Chưa bao giờ có chuyện cường giả U Quốc đánh vào địa bàn của Già Thiên Lâu!

Cũng chưa bao giờ có một vị cường giả U Quốc nào có thể một mình chống lại hơn hai mươi tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm!

Nhưng mà Đao Ma làm được.

Sau khi gia nhập vào Bất Hủ Tông thì hắn làm được!

"Nếu như tỷ tỷ thấy cảnh này thì nàng sẽ tự hào cỡ nào?" Trong lòng Long Kha âm thầm nói một câu, sau đó bắt đầu lấy lại bình tĩnh.

Nàng đoán được sẽ có một ngày như vậy, Bất Hủ Tông sẽ có thể chống lại quái vật khổng lồ như Long gia.

Bởi vì Bất Hủ Tông phát triển quá nhanh.

Tất cả đều không thể tưởng tượng nổi như vậy.

Nhưng nàng chưa từng nghĩ tới, Bất Hủ Tông còn chưa ma sát với Long gia thì đã bắt đầu chiến tranh với Già Thiên Lâu còn mạnh mẽ hơn Long gia vô số lần.

Hơn nữa, trận chiến đầu tiên Bất Hủ Tông còn chiếm thượng phong!

Thiên Vô Cấm không ra, ai cũng không làm gì được Bất Hủ Tông.

"Long trưởng lão?"

"Long trưởng lão?"

"A —— "

Bị liên tục kêu vài tiếng, Long Kha mới phản ứng lại.

Trần Hiết bất đắc dĩ cười một tiếng, lặp lại lời mới nói, sau đó bổ sung thêm một câu: "Long trưởng lão, chuyện này nhờ ngươi."

"Trần trưởng lão yên tâm, ta nhất định sẽ đốc xúc tất cả mọi người làm xong Bất Hủ Nhật báo trước sáng sớm ngày mai, để cho tin tức Bất Hủ Tông thắng lợi truyền khắp toàn bộ Triều Thiên Hạp."

"Không không không. . . Long trưởng lão, ngươi hiểu lầm. Lần này, Bất Hủ Nhật báo không thể truyền bá ở Triều Thiên Hạp, chỉ có thể truyền bá ở Hồ Thiên Địa."

"Tại sao? Nếu chúng ta để cho người của U Quốc biết chuyện này thì chắc chắn U Quốc sẽ coi trọng Bất Hủ Tông chúng ta. Thậm chí sẽ phá lệ khai ân cho Bất Hủ Tông, tuyệt đối sẽ không vì tông chủ không chịu dâng cúng thần phục mà khai chiến với Bất Hủ Tông!"

Long Kha không hiểu.

Nếu chuyện này truyền đến Triều Thiên Hạp thì Bất Hủ Tông sẽ thanh danh vang dội.

Lúc đó, rất nhiều vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng, tỷ tỷ và tỷ phu cũng không còn bị gia tộc trói buộc, có thể quang minh chính đại ở bên nhau.

Trần Hiết lắc đầu, giải thích: "Long trưởng lão, nếu tông chủ muốn giao hảo với U Quốc thì đã làm từ sớm rồi, dựa vào Tuyền Qua Đồ đặc thù thì đã đủ để cho U Quốc mở một mặt lưới với tất cả hành vi mạo phạm của Bất Hủ Tông. Nhưng mà tông chủ cũng không có làm như thế, bởi vì tông chủ không muốn có quan hệ gì với U Quốc. Hơn nữa, một khi chuyện này truyền ra trong U Quốc, mặc dù U Quốc sẽ không khai chiến với Bất Hủ Tông nhưng chắc chắn U Quốc sẽ không từ thủ đoạn khiến cho Bất Hủ Tông quy thuận. Thuận giả hưng, nghịch giả vong! Bởi vì Bất Hủ Tông có quá nhiều thứ cử thế vô song. . . nhiều đến mức có thể khiến cho U Quốc hoàn toàn không quan tâm tới chuyện Bất Hủ Tông làm ra bao nhiêu cống hiến trong việc đối kháng Già Thiên Lâu.”

"Thì ra là thế. . ." Long Kha âm thầm gật đầu.

Nàng thừa nhận mình không suy nghĩ toàn diện như vậy.

Bởi vì nàng chỉ muốn cho tỷ tỷ thấy dáng vẻ của Bất Hủ Tông dưới sự dẫn dắt của Ôn Bình, khiến cho Long gia thấy Bất Hủ Tông mạnh mẽ.

Nhưng mà mặc dù bây giờ không thể triển lộ thực lực trước mặt U Quốc nhưng Long Kha tin tưởng không được bao lâu thì Bất Hủ Tông sẽ dùng tư thái càng mạnh mẽ hơn đứng trước mặt U Quốc.

Chắc chắn tỷ tỷ sẽ thấy kiêu ngạo vì hắn!

Chắc chắn tỷ tỷ cũng sẽ nhờ Ôn Bình mà được giải thoát!

"Long trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi, còn nữa. . ." Trần Hiết lại dặn dò Long Kha vài câu, sau đó lấy Truyền Âm Thạch ra liên hệ với Đao Ma.

Hắn nhất định phải nhắc nhở Đao Ma một chuyện!

Năm vị Chiến Thần của Chiến bộ đó đã bàn bạc xong với cường giả Thiên Vô Cấm, đang rời khỏi giới của vị cường giả Thiên Vô Cấm được gọi là Khương tiền bối đó.

Ước tính sau hai canh giờ sẽ tới Di Thiên Thành!

Trong hai canh giờ này, Đao Ma có thể tiếp tục càn rỡ phá hoại, trong thời gian ngắn, hai mươi người này cũng không làm gì được hắn.

Nhưng mà khi năm vị Chiến Thần của Chiến bộ đến, tình huống sẽ nghịch chuyển.

"Để cho bọn họ tới đi!"

Nhưng mà Đao Ma không thèm quan tâm chút nào.

Trong giọng nói còn tràn đầy hưng phấn!

Trần Hiết thấy không khuyên được, chỉ đành tranh thủ thông báo cho Ôn Bình, cố gắng để cho tông chủ tự mình khuyên Đao Ma đã giết đỏ cả mắt một chút.

Năm vị Chiến Thần tề tụ, không thể coi thường!

Không thể không coi trọng!

Sau khi Truyền Âm Thạch liên hệ được với Ôn Bình, Trần Hiết vội nói: "Tông chủ, lối ra của Khúc Cảnh thông đạo thứ hai đã có kết quả. Chính là trong Hồ Huyền Sắc!"

"Lối ra cũng rất bí mật."

Ôn Bình đứng trên đầu thuyền phi thuyền, lạnh lùng trả lời một câu.

Sau đó hỏi: "Còn bao lâu nữa thì năm vị Chiến Thần đó mới về tới Di Thiên Thành?"

Trần Hiết trả lời: "Sau hai canh giờ nữa thì sẽ đến Di Thiên Thành! Đao Ma trưởng lão đã biết nhưng hắn hết sức hưng phấn! Thuộc hạ cảm thấy có phải nên làm cho Đao Ma trưởng lão bình tĩnh lại một chút hay không, dù sao thì ở đây cũng là địa bàn của Già Thiên Lâu.”

"Không sao, Đao Ma càng điên càng tốt!"

Bây giờ, Ôn Bình chỉ sợ năm người đó không tới kịp thôi.

Cho nên, hắn cản Đao Ma làm chi?

Bình Luận (0)
Comment