Cứ như vậy, chiến đấu không ngừng kéo dài, Đao Ma cũng cố ý kéo chiến trường đến Di Thiên Thành, để cho càng nhiều đợt công kích đánh vào trong Di Thiên Thành.
Giờ phút này, cường giả của Già Thiên Lâu đã không để ý tới mấy thứ này nữa, nổi nhục Di Thiên Thành đã được đóng dấu lên chiến tích của Chiến bộ, bây giờ chỉ có giết Đao Ma mới có thể rửa sạch nỗi nhục này thôi.
Cho dù là bọn họ không cẩn thận để cho mạch thuật rơi vào trong Di Thiên Thành thì bọn họ cũng sẽ không thèm phản ứng chút nào, cũng không cố kỵ gì nữa.
Bây giờ trong đầu bọn họ chỉ có một ý nghĩ – giết Đao Ma!
Nhưng mà bọn họ chỉ lấy được kết quả là Đao Ma chưa chết, nhưng bắt đầu có người bị công kích của Đao Ma đánh cho trọng thương.
Từng đạo Thánh Quang Đao Ý nối tiếp nhau đánh vỡ công kích của rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu, chém lên người những cường giả đó.
Có người liên tục ăn hai đạo Thánh Quang Đao Ý, rốt cuộc linh thể không chịu được nữa, ngay cả lực lượng để mở mạch môn ra cũng không có.
"Chết đi!"
Đao Ma xem đúng thời cơ, trực tiếp lợi dụng ma pháp tứ giai —— Vô Địch Thánh Quang, dùng trạng thái vô địch xông qua phòng ngự của những người khác, một kiếm xuyên tim người đó!
Phốc!
Đồng thời Đao Ma còn giơ lên cao, giống như là giơ một lá cờ trên không trung, cho tất cả mọi người nhìn thấy.
Người trong Di Thiên Thành thấy được.
Người của Chiến bộ cũng nhìn thấy.
Rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm cũng nhìn thấy.
Đương nhiên, còn có đám người Trần Hiết và Long Kha trong Tẫn Tri Lâu cũng nhìn thấy.
Nhìn cảnh này, Long Kha nhịn không được cảm khái một câu.
"Thực lực của Đao Ma trưởng lão mới đúng là đệ nhất dưới Thiên Vô Cấm? Nếu trận chiến này được đăng lên Bất Hủ Nhật báo thì cho dù chỉ có người trong Hồng Vực thấy được thì không được bao lâu, toàn bộ U Quốc đều sẽ biết tới uy danh của Đao Ma!"
Long Kha cảm thán một tiếng, sau đó nhìn về phía Trần Hiết bên cạnh, phát hiện Trần Hiết ngồi trên ghế vuông, đang cầm một miếng dưa ngọt đỏ thắm ăn.
Vừa ăn vừa hô tốt.
"Một đao này quá đẹp!"
Long Kha thấy thế thì bất đắc dĩ cười một tiếng.
Ngay lúc đó, theo đại chiến kéo dài, đám người trong Di Thiên Thành và người của Chiến bộ cũng hoảng hốt chạy tứ tán, thoát khỏi Di Thiên Thành, bởi vì đại chiến ở trên bầu trời, cho nên bọn họ không dám thoát đi từ không trung, chỉ có thể nhảy từ các mái hiên ra khỏi Di Thiên Thành.
Lúc này, tất cả mọi người không dám ở lại trong Di Thiên Thành nữa, cho dù trong nhà vốn liếng dày cỡ nào thì bọn họ cũng chỉ lo chạy trốn giữ mạng thôi.
Vừa trốn vừa gào lên.
"Đã đến nước này rồi, Di Thiên Thành cũng sắp hoàn toàn trở thành một vùng phế tích, tại sao Chiến Thần của Chiến bộ vẫn chưa xuất hiện?"
"Các Chiến Thần của Chiến bộ đang làm gì? Nếu như còn không xuất hiện nữa thì toàn bộ Di Thiên Thành đều sẽ bị phá hủy sạch! Rốt cuộc người của Chiến bộ làm việc kiểu gì thế."
"Chiến bộ tự xưng là vô cùng mạnh mẽ, bây giờ ngay cả một vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Bất Hủ Tông cũng không đối phó được, đúng là phế vật!"
Có mấy lời, bình thường bọn họ không dám nói.
Nhưng mà bây giờ, trong lúc chạy trối chết thì bọn họ dám nói.
Không chỉ dám nói mà còn dám nhìn lên bầu trời nói.
Người của Chiến bộ nghe nói như vậy thì cũng không dám cường thế như bình thường, chỉ có thể đi theo dòng người cùng chạy ra khỏi Di Thiên Thành.
Đúng lúc này, năm đạo kinh hồng từ chân trời xa xa tới gần.
Tốc độ cực nhanh!
Trong nháy mắt đã đến bên ngoài Di Thiên Thành!
"Bọn họ về tới rồi!"
Trong Tẫn Tri Lâu, Trần Hiết và Long Kha đồng thời đứng phắt dậy.
Vùng trời Di Thiên Thành, rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi lần vui mừng.
"Về rồi!"
"Các đại nhân về tới rồi!"
Hơn mười cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm cùng kinh hô, giống như là đang bị lún trong vũng bùn nhưng nhìn thấy được chúa cứu thế.
Năm vị Chiến Thần trở về, cuối cùng quyền uy của Chiến bộ cũng bị ngăn không cho sụp đổ rồi.
Năm vị Chiến Thần trở về, ngày lành của Đao Ma cũng chấm dứt.
Bọn họ không phải là đối thủ của Đao Ma, nhưng năm vị Chiến Thần liên thủ thì Đao Ma đó chết chắc!
Đao Ma có mạnh đi chăng nữa thì suy cho cùng hắn vẫn chỉ là nửa bước Thiên Vô Cấm!
Mặc dù có tư thái vô địch.
Nhưng suy cho cùng thì không phải là vô địch thật.
"Đao Ma, giờ chết của ngươi đến!"
"Năm vị Chiến Thần của Chiến bộ ta về tới rồi, ngươi chỉ có một mình thôi, bản tọa xem ngươi còn càn rỡ được nữa không. Chờ chết đi!"
Nghe được từng tiếng gầm thét này, Đao Ma không rung động chút nào, khóe miệng vẫn nở một nụ cười.
Trong vui vẻ ẩn giấu một phần chờ mong không người nào có thể phát hiện được!
Lúc này, Thiên Sứ Chi Kiếm hạ xuống, Thánh Quang Đao Ý lại xẹt qua trời cao lần nữa, phá vỡ mạch thuật công kích của nhiều người, đánh cho một tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đã trọng thương đang núp ở phía sau đó rơi từ trên bầu trời xuống.
Mà những cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm khác chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn này xảy ra, không có cách nào cứu vãn.
Mặc dù người đó không chết nhưng cũng không còn sức chiến đấu nữa.
Đây là lời đáp trả của Đao Ma với chuyện năm vị Chiến Thần trở về!
"Càn rỡ!"
Theo sau đó, một tiếng nói giống như sấm nổ vang lên ở trên bầu trời.
Nương theo giọng nói này xuất hiện, một vòng mạch khí gợn sóng màu lam khuếch tán ra ở trên bầu trời.
Gợn sóng khuếch tán, trong chớp mắt đã bao trùm toàn bộ Di Thiên Thành, đánh xơ xác toàn bộ mạch thuật ảnh hưởng đến Di Thiên Thành trong chiến trường.
Cũng khiến cho động tác của Đao Ma dừng lại.
Đao Ma ngừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào năm vị Chiến Thần của Chiến bộ đang đứng cách mình ngàn mét, ý cười trên môi càng đậm.
"Rốt cuộc các ngươi đã đến."
Đao Ma mở miệng cười.
Hắn biết năm người trước mắt.
Khôi Thanh.
Vạn Chi.
Bộ Tân.
Cảnh Vô Tính.
Sơn Thiên Hỗn!
Năm vị Chiến Thần của Chiến bộ này, khi còn ở sa trường thì đã hung danh hiển hách, hơn trăm năm trước, bọn họ đã là tồn tại cấm kỵ ở sa trường.
Bao nhiêu năm rồi, rất nhiều lần U Quốc phái cường giả muốn tru diệt bọn họ, nhưng mà kết quả là không làm gì được bọn họ.