Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1190 - 【Vip】 Đoạn Dực Thiên Sứ

【VIP】 Đoạn dực Thiên sứ 【VIP】 Đoạn dực Thiên sứ

Bởi vì cho dù là muốn giết chết một người trong bọn họ thì ít nhất cũng cần phải có hai vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm mạnh hơn bọn họ mới được.

Nhưng ở cấp bậc nửa bước Thiên Vô Cấm, U Quốc cũng không có được bao nhiêu còn mạnh mẽ hơn bọn họ.

Cho nên dù U Quốc căm thù bọn họ đến tận xương tuỷ nhưng cũng không thể làm gì khác.

Đương nhiên, xuất động cường giả Thiên Vô Cấm thì có thể giết chết bọn họ, hơn nữa còn là chuyện rất dễ dàng.

Nhưng mà cũng không phải là Già Thiên Lâu không có cường giả Thiên Vô Cấm.

Một khi Thiên Vô Cấm của U Quốc ra tay thì cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu cũng đâu khoanh tay đứng nhìn?

Mấy cường giả hung danh hiển hách ở sa trường ngày xưa mà hắn chỉ có thể ngưỡng vọng, bây giờ đang đứng trước mặt của hắn.

Đao Ma hết sức hưng phấn.

Vô cùng hưng phấn!

Khôi Thanh trợn mắt nhìn Đao Ma, sau đó đưa mắt nhìn Di Thiên Thành bừa bộn khắp nơi, còn có hơn mười cường giả Thiên Vô Cấm còn sót lại đó.

Càng xem hắn càng nổi nóng.

"Đao Ma, ngươi muốn chết!"

Nói xong, năm người Khôi Thanh đồng thời mở mạch môn ra.

Phanh ——

Mạch môn cùng chấn động.

Thanh thế chấn thiên.

Trong nháy mắt, năm người mở mạch môn ra, vọt tới, năm cái hư ảnh to lớn màu sắc không đồng đều đồng thời ngưng tụ ở trên bầu trời, sau đó công về phía Đao Ma.

Khí thế của năm người đè chặt Đao Ma vốn thế không thể đỡ.

Nếu nói vừa rồi khí thế của Đao Ma là núi cao thì bây giờ là đột nhiên có một ngọn núi cao hơn xuất hiện trước nó.

"Vô Địch Thánh Quang!"

Đao Ma không sợ chút nào, ma pháp tứ giai Vô Địch Thánh Quang tái xuất.

Dưới thánh quang chiếu rọi, Đao Ma vỗ cánh lông vũ không lùi mà tiến tới, chính diện đón lấy thế công của năm người.

Khôi Thanh thấy thế thì cả giận nói: "Đúng là muốn chết!"

Nhưng mà vừa dứt lời thì nghe được một tiếng nhắc nhở.

"Đại nhân cẩn thận, một chiêu này của Đao Ma hết sức tà môn, mạch thuật của tất cả chúng ta đánh lên trên người hắn hắn đều có thể lông tóc không thương!"

Lời nhắc nhở vừa dứt, chỉ thấy Đao Ma đã bị mạch thuật của năm người bọn họ bao phủ, nhưng mà một giây sau thì lại lông tóc không thương từ trong mạch thuật vọt ra.

Theo sau đó là Thánh Quang Đao Ý lao tới, chém về phía năm người bọn họ.

"Thú vị!" Khôi Thanh lạnh lùng phun ra hai chữ, sau đó đưa tay, mạch môn lại chấn chiến lần nữa, bốn người bên cạnh hắn lập tức vô cùng ăn ý mở mạch môn ra, sau đó kết thành mạch trận, một tấm thủy thuẫn che khuất bầu trời chắn trước mặt năm người.

Thánh Quang Đao Ý đánh lên trên đó giống như là trâu đất xuống biển, bị thủy thuẫn nuốt chửng, Thánh Quang Đao Ý vốn không gì sánh được lại không lật nổi một chút gợn sóng trong đó.

Đao Ma thấy thế ánh mắt hơi ngưng lại, sau đó liên tục trảm.

Vô số Thánh Quang Đao Ý rơi xuống, sau đó đều bị tấm thủy thuẫn đó nuốt chửng, tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Khôi Thanh cười cười, đắc ý nói: "Ta không phải bọn họ, Đao Ma, ở trước mặt ta, mặc dù đao ý của ngươi mạnh mẽ, nhưng mà suy cho cùng thì chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài thôi."

Nói xong, năm người lập tức giải trừ mạch trận.

Theo thủy thuẫn tan biến, Vô Địch Thánh Quan trên người Đao Ma cũng tiêu tán theo.

Bốn người còn lại cũng nói.

"Tuyền Thủy Kính có thể nuốt tất cả mạch thuật, chính là một trong thập đại mạch trận hộ thuẫn của Già Thiên Lâu, ngươi dùng sức một mình mà muốn đánh vỡ nó, đúng là người si nói mộng!"

"Đao Ma, chịu chết đi!"

Nói xong, trong nháy mắt, năm người cùng nhau tiến lên tấn công Đao Ma.

Khoảng cách trăm trượng, năm người trong chớp mắt đã đến, một người một chiêu, đánh thẳng vào người Đao Ma, đánh cho Đao Ma đập xuống đất.

Oanh!

Oanh!

Đao Ma bị nện xuống, liên tục va sụp vô số ngọn núi cao mới ngừng lại được.

Thấy cảnh này, đám người còn đang chạy trốn trong Di Thiên Thành và các thành viên của Chiến bộ đều bước chậm lại.

Sau đó chậm rãi ngừng lại.

Sau khi dừng lại, bọn họ bắt đầu reo hò.

"Chiến bộ tất thắng!"

"Chiến bộ tất thắng!"

Tiếng hoan hô càng ngày càng vang, lúc này, trên mặt người của Chiến bộ cũng nở một nụ cười.

Hơn mười cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ cũng lộ vẻ vui mừng, thở dài một hơi.

Rốt cuộc phiền phức cũng được giải quyết.

Quyền uy của Chiến bộ cũng được bảo vệ.

Năm vị Chiến thần vừa đến đã đơn phương áp chế Đao Ma, ngay cả sát chiêu mà Đao Ma dựa dẫm vào cũng bị phá giải.

Thắng bại đã định!

Đao Ma chắc chắn phải chết!

Trên bầu trời, Khôi Thanh giương mắt, lạnh lẽo nhìn chỗ Đao Ma rơi xuống, sau đó trầm giọng nói: "Đao Ma, mặc dù không biết tại sao ngươi có thể đột nhiên trở nên mạnh mẽ như thế trong thời gian ngắn, nhưng mà bây giờ ngươi vẫn không phải là đối thủ của năm người chúng ta. Ngươi dám giết vào địa bàn của Già Thiên Lâu chúng ta, vậy thì chuẩn bị đi chết đi!"

"Khôi huynh, giết hắn đơn giản như vậy thì không khỏi quá tiện cho hắn. Ngươi xem Di Thiên Thành một chút, ngươi nhìn thủ hạ của chúng ta một chút. . . cho dù hắn chết trăm ngàn lần cũng khó phát tiết mối hận trong lòng ta." Bên cạnh, Chiến Thần Vạn Chi giận dữ nói.

Theo sau đó, ba người còn lại cũng lên tiếng nói.

"Trận chiến này chúng ta chết mười bốn vị nửa bước Thiên Vô Cấm, để cho hắn chết như vậy đúng là lợi cho hắn quá rồi."

"Di Thiên Thành bị hủy đi hơn phân nửa, thương vong vô số. Nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ chúng ta chết mười bốn người, có thể nói là trọng thương! Lão phu đề nghị, mang hắn về Chiến bộ, phong cấm hắn dưới Thâm U Đầm của Chiến bộ, tra tấn hắn hơn ngàn năm không ngừng nghỉ mới thôi."

"Tra tấn ngàn năm, không đủ, còn thiếu rất nhiều! Nhất định phải tra tấn đến hắn chết già, nếu không thì không phải là người của ta chết vô ích rồi sao? Dưới trướng lão phu chỉ có năm vị nửa bước Thiên Vô Cấm, bị hao tổn hết trong trận chiến ngày hôm nay!"

Ba người trợn mắt nhìn chỗ Đao Ma rơi xuống, tức giận không thôi.

Bình Luận (0)
Comment