Chính là Lẫm Đông Băng Long Vương.
Minh Giới Hắc Long Vương.
Và Ám Lưu Tịch Diệt.
Trong nháy mắt khi cả ba ngưng tụ lại, lập tức quay người, ánh mắt tử khí bừng bừng nhìn vào ba người Khôi Thanh, sau đó đánh giết tới.
Ba người Khôi Thanh giật mình, vội vàng hốt hoảng bỏ chạy.
Khương tiền bối tiện tay là có thể giết chết bọn họ, nhưng mình lại không phải là đối thủ của ba Yêu Thần này.
Bây giờ Khương tiền bối bị Mộc Long đó vây khốn, ai biết sẽ bị khốn bao lâu, bọn họ nào dám tiếp tục ở lại.
"Sao có thể như vậy được?"
“Không phải chúng nó đã chết trong tay Khương tiền bối hay sao?”
Ngay lúc Khôi Thanh, Bộ Tân kinh hô thì Băng Long Viêm của Lẫm Đông Băng Long Vương đã phô thiên cái địa bao phủ tới.
Trong vạn mét, tất cả mọi thứ đều bị đóng băng trong khoảnh khắc.
Ba người Khôi Thanh thấy tình thế không ổn thì lập tức mở mạch môn ra, không ngừng oanh kích Băng Long Viêm đang ập tới chỗ bọn họ.
Mặc dù ngăn cản được Băng Long Viêm lan tràn nhưng lại khiến cho Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt có cơ hội tiếp cận bọn họ.
Hắc Long Vương nhảy lên một cái, lại dùng chiêu Hắc Long Diệt Thế Đạp.
Đạp thẳng vào Vạn Chi!
Mục tiêu của Hắc Long chỉ có một, đó là giết chết Vạn Chi!
Đồng thời, Ám Lưu Tịch Diệt cũng giơ Hắc Liêm lên cao, giống như lưỡi hái của tử thần, cắt đầu Vạn Chi.
"Mục tiêu của bọn họ là ta, Khôi huynh, Bộ huynh, cứu ta!" Cảm nhận được mình bị sát ý của Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt khóa chặt, sắc mặt Vạn Chi kịch biến, sau đó hoàn toàn không để ý tới cái gì nữa, hóa thành kinh hồng bỏ chạy.
Vạn Chi rất rõ ràng ba tôn Yêu Thần này muốn làm gì.
Chính là muốn thừa dịp Khương tiền bối chưa kịp thoát khốn mà giết chết hắn.
Bởi vì hắn đã trọng thương.
Giết hắn dễ dàng như là lấy đồ trong túi.
Mặc dù hắn trốn nhưng ba tôn Yêu Thần của Bất Hủ Tông cũng sẽ không dời mục tiêu khóa chặt qua người khác, bởi vì mặc dù bọn họ mạnh mẽ nhưng cũng không có cách nào giết chết hai người Khôi Thanh và Bộ Tân trong khoảng thời gian ngắn.
Phanh ——
Vạn Chi bốn mạch cùng chấn động.
Mạch môn dẫn động tất cả mạch khí, hội tụ trên linh thể của hắn, tăng phúc tốc độ phi hành của hắn, mong đạt được tốc độ cực hạn.
Chỉ cần bay nhanh thì tử vong sẽ không đuổi kịp hắn!
Khi Khôi Thanh nhìn thấy Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt trực tiếp lướt qua hắn thì cũng hiểu rõ quyết tâm tất sát Vạn Chi của Hắc Long Vương, sau đó vội vàng hướng về phía cường giả của Chiến bộ của Già Thiên Lâu ở xa xa, hạ lệnh: "Tất cả mọi người nghe lệnh, dưới tình huống có thể bảo toàn mình, lập tức trợ giúp Vạn Chi tiền bối."
Nhưng mà mệnh lệnh của Khôi Thanh lại không có làm cho bảy người đó lập tức lên đường.
Bởi vì có ba mươi vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đi theo bọn người Khôi Thanh đến nhưng bây giờ chỉ còn lại có bảy người bọn họ.
Nếu như đi giúp Vạn Chi thì sợ rất khó bảo toàn mình.
Nhưng mà lệnh của Chiến Thần, không thể không nghe theo.
Nếu không theo thì cũng phải chết!
Bởi vì chuẩn mực của Già Thiên Lâu chính là như thế.
Lúc này, bảy tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của quay đầu, ra lệnh cho các bộ hạ sau lưng.
"Bọn ngươi nhanh chóng rời xa chỗ này, có thể đi bao xa thì đi bấy xa. Chiến tranh còn chưa kết thúc!"
Đồng thời cũng xua tán đám người đang hưng phấn dâng trào của Di Thiên Thành.
Chiến trường lại lan tràn ra.
Nơi đây đã không còn an toàn.
Bảy người vừa dứt lời, người trong Di Thiên Thành lại trở nên thất kinh, bộ pháp và ánh mắt vốn kiên định biến thành hoảng sợ bỏ chạy.
Bọn họ đang sợ.
Sợ lại bị đại chiến ảnh hưởng tới lần nữa.
Bọn họ vất vả lắm mới sống sót được, bọn họ không muốn chết trong tay cường giả của Bất Hủ Tông.
Khi người và tàn quân của Chiến bộ ngoài Di Thiên Thành bắt đầu thoát khỏi chiến trường thì bảy người phóng lên tận trời, sau đó mạch môn đều mở, dùng mạch thuật mạnh mẽ nhất, khoảng cách xa nhất của mình oanh kích Minh Giới Băng Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt đang truy kích Vạn Chi.
Oanh ——
Oanh ——
Mạch thuật nổ tung quanh người Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt, nhưng lại hoàn toàn không thể nào khiến cho Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt giảm tốc độ, ngược lại tốc độ của chúng nó còn không ngừng tăng vọt, không ngừng rút ngắn khoảng cách với Vạn Chi.
Mắt thấy khoảng cách càng ngày càng gần, tần suất công kích của bảy người cũng càng lúc càng nhanh.
Ngàn trượng.
Năm trăm trượng.
Trăm trượng!
Ở trên bầu trời cách Di Thiên Thành hơn mười dặm, cuối cùng Vạn Chi vẫn bị Ám Lưu Tịch Diệt đuổi kịp, một lưỡi hái đâm vào trong cổ.
"A —— "
Vạn Chi kêu thảm một tiếng, chưa kịp thoát khỏi Hắc Liêm thì Hắc Long Diệt Thế Đạp của Minh Giới Hắc Long Vương cũng vọt tới.
Oanh ——
Đạp mạnh một cái, Vạn Chi bị Hắc Long một cước đạp vào đại địa, không còn khí tức nữa.
Bảy tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Chiến bộ đuổi tới, nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt trở nên trắng bệch, nhìn cũng không dám, lần lượt hóa thành kinh hồng chạy tứ tán.
Hắc Long Vương cũng không có tiếp tục truy kích mà là chộp lấy thi thể của Vạn Chi, hóa thành một đám tử khí bay trở về địa ngục vong linh.
Ám Lưu Tịch Diệt cũng cất Hắc Liêm, quay về địa ngục vong linh.
Trong Tẫn Tri Lâu, thấy cảnh này, Trần Hiết và Long Kha cả kinh không dám chớp mắt.
"Lại chết một Chiến Thần."
Long Kha kinh ngạc đến không biết nên nói gì.
U Quốc và Già Thiên Lâu phân tranh nhiều năm như vậy, cũng không có giết được bao nhiêu Chiến Thần.
Bất Hủ Tông không chỉ giết, hơn nữa còn giết ngay trước mặt cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu, lần lượt giết chết hai Chiến Thần của Chiến bộ.
Trần Hiết cảm thán một câu, nói: "Nếu như cường giả Thiên Vô Cấm đó thoát khốn, sợ là sẽ bị tức chết."
"Nếu như hắn biết, hắn đến không chỉ không thể giết chết bất kỳ người nào của Bất Hủ Tông mà còn lần lượt hao tổn hai Chiến Thần, chỉ sợ không riêng gì bị tức chết đâu." Long Kha cảm thán một câu: "Nếu như tin tức này có thể đưa lên Bất Hủ Nhật báo ở U Quốc thì sợ là toàn bộ Triều Thiên Hạp đều sẽ chấn động vì một trận chiến này."
Nghe hai người bên cạnh cảm thán, Ôn Bình tự nhiên để chén trà trong tay xuống, sau đó đứng lên đi ra ngoài cửa.
Trần Hiết thấy thế thì cũng dời mắt khỏi hình ảnh.
“Cuối cùng trận chiến này cũng qua một giai đoạn!”
Vừa dứt lời, Ôn Bình đột nhiên dừng bước.
"Này chỉ mới bắt đầu. . . nếu Già Thiên Lâu quyết tâm muốn diệt Bất Hủ Tông ta, vậy thì sao chúng ta có thể để cho bọn họ dễ chịu được?"