"Làm việc thiên tư trái pháp luật! Tốt cho một cái làm việc thiên tư trái pháp luật! Tốt cho một Long Quyết! Ngày xưa ta đối xử với hắn phải nói là lễ ngộ có thừa, không nghĩ tới hắn sẽ đâm ta một đao ở sau lưng."
Cái gì là làm việc thiên tư trái pháp luật?
Cái này cũng được tính là tội.
Vậy thì toàn bộ quan lại trong U Quốc đều phải bị phạt!
Không có người nào sạch sẽ!
Kim Bất Tam cúi đầu, không dám nói tiếp: "Vực Chủ bớt giận, Đại Vực Chủ chưa chắc sẽ nghe hắn, cũng chưa chắc tin."
"Địa vị của Long gia ở Nguyên Dương Vực ngươi cũng biết, lời người của Long gia nói thì chắc chắn Đại Vực Chủ sẽ nghe, cho dù là Đại Vực Chủ bán tín bán nghi, nhưng những Vực Chủ còn lại chắc chắn sẽ bỏ đá xuống giếng trong lúc này, liên hợp lại đối phó ta. Ta ngã xuống, vậy thì Hồng Vực sẽ thành một miếng thịt, từng phe phái ở Nguyên Dương Vực đều sẽ tranh nhau nuốt nó.
"Vực Chủ, vậy chúng ta nên làm cái gì?"
Kim Bất Tam cũng hoảng rồi.
Bởi vì nếu như Vực Chủ rơi đài, như vậy thì địa vị của hắn cũng khó mà giữ được.
Vị trí điện chủ Kim Thủy Điện này, hắn không nỡ cung tiễn cho những người khác.
Quân Thiên Nhất Cố trầm tư một hồi, tức giận nói: "Rốt cuộc thì Long Quyết đó tố cáo ta cái gì?"
"Thân thích ở Nguyên Dương Vực đó của ta có địa vị không cao, không thấy được nội dung của huyết thư, cũng không nghe được Long Quyết và Đại Vực Chủ nói cái gì, nhưng có vẻ như trong Vực Chủ Phủ đang kháo nhau, chuyện này có liên quan đến Địch gia." Kim Bất Tam do dự mãi, cuối cùng vẫn nói sự thật ra, mặc dù như vậy sẽ khiến cho những người còn lại Địch gia gặp tai hoạ ngập đầu: "Có vẻ như người của Địch gia là người quen cũ của Long Quyết đó!"
"Địch gia!"
Quân Thiên Nhất Cố giật mình.
Nghìn tính vạn tính, hắn không ngờ được là người của Địch gia giở trò quỷ.
Cũng thế, Địch Trần chết, hắn quy trách nhiệm là do người của Già Thiên Lâu ám sát.
Mặc dù phái người tiếp tục điều tra, diễn trò, nhưng chắc chắn người của Địch gia cũng nhìn ra được, Địch Trần chết chắc chắn là có nguyên do khác.
Hắn nên nghĩ tới sớm hơn!
Nên diệt Địch gia để diệt cỏ tận gốc sớm mới đúng.
Nếu không thì sao có phiền phức hôm nay được!
Đều tự trách mình quá nhân từ, nể tình những năm này Địch Trần đi theo mình không có có công lao cũng cũng có khổ lao, cho nên không có ra tay độc ác.
"Vực Chủ, vậy kế tiếp chúng ta nên làm cái gì?" Kim Bất Tam nhìn chằm chằm vẻ mặt âm tình bất định của Quân Thiên Nhất Cố, mở miệng dò hỏi.
Nửa ngày sau, Quân Thiên Nhất Cố mới trầm giọng nói.
"Chỉ là một Địch gia mà cũng dám lén lút thọt chuyện này đến tận Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực, đúng là bản lĩnh lắm." Quân Thiên Nhất Cố cảm thấy nếu như ngươi đã bất nhân, ta đây cũng sẽ bất nghĩa: "Địch gia, lúc trước ta dìu ngươi lên, bây giờ các ngươi lại muốn lấy mạng ta! Kim Bất Tam, lập tức đưa tin cho Hãn Ly, kêu hắn nghĩ cách diệt trừ toàn bộ Địch gia, dưới điều kiện tiên quyết là phải không để lại dấu vết nào, người của Địch gia, một tên cũng không để lại!"
"A? Vực Chủ, một khi làm như thế chẳng phải là xác thực người giết Địch Trần không phải là người của Già Thiên Lâu ẩn nấp sao?"
Kim Bất Tam thầm nghĩ, hắn đều có thể nhìn ra được, nếu là người ẩn núp vào giết Địch Trần thì sao dám trắng trợn mạo hiểm tiêu diệt Địch gia trong thời điểm mấu chốt như thế này?
Dù sao Địch gia cũng là thế lực ngũ tinh!
Ở đây tốt xấu gì cũng là U Quốc!
Sao người của Già Thiên Lâu ẩn núp ở địa bàn của U Quốc lại tích góp được lực lượng mạnh mẽ như thế, có thể diệt đi một nhà thế lực ngũ tinh?
Quân Thiên Nhất Cố hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói: "Không sao, coi như để bọn họ đoán được thì đã sao? Chỉ cần chuyện này làm sạch sẽ, không có để lại chứng cứ, như vậy thì chuyện này không phải do người đang ẩn nấp của Già Thiên Lâu làm thì cũng thành do người đang ẩn núp của Già Thiên Lâu làm!"
“Tại sao Vực Chủ lại nói như vậy?”
Kim Bất Tam bối rối.
Quân Thiên Nhất Cố giải thích: "Chỉ cần đạt thành hợp tác với Bất Hủ Tông, như vậy thì sau này, Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù của Bất Hủ Tông chính là sản phẩm của Hồng Vực ta. Cho dù là ai muốn có Tuyền Qua Đồ thì đều phải thông qua ta, Đại Vực Chủ hết sức thông minh, hắn sẽ không vì một Địch Trần nho nhỏ mà xóa bỏ công lao lớn như vậy của ta, cũng sẽ không vì một Địch Trần nho nhỏ và cáo trạng của Long Quyết mà sử dụng thủ đoạn lôi đình với Bất Hủ Tông."
Dứt lời, Quân Thiên Nhất Cố cười một tiếng dữ tợn, nhưng mà thấy Kim Bất Tam không có lập tức trả lời thì chuyển ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
"Kim Bất Tam, ngươi nhớ tình cũ?"
Kim Bất Tam khẽ giật mình, vội vàng lắc đầu: "Thuộc hạ không dám."
"Nhớ kỹ, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục. Ngươi là người của ta, ta ngã xuống, sẽ không ai để cho ngươi dễ chịu. Giống vậy, nếu ta không ngã xuống, ngươi sẽ vĩnh viễn là tay trái tay phải của ta, điện chủ Kim Thủy Điện —— Kim Bất Tam!"
Quân Thiên Nhất Cố sải bước đi đến trước mặt Kim Bất Tam, từ trên cao nhìn xuống Kim Bất Tam, cho đến khi Kim Bất Tam gật đầu thì hắn mới quay người đi.
"Thuộc hạ sẽ lập tức liên lạc với phó vực chủ Hãn Ly."
Kim Bất Tam vội vàng đứng lên, sau đó thối lui ra khỏi doanh trướng.
Sau khi ra khỏi doanh trướng, Kim Bất Tam không dừng lại chút nào, trên mặt cũng không có chút do dự gì, tràn đầy vẻ ngoan độc.
Người nhà của hảo hữu ngày xưa.
Nếu các ngươi muốn tìm chết, vậy thì đừng có trách sao ta không xin tha cho các ngươi!
"Kim điện chủ."
Lúc này, vừa khéo có một người từ trước mặt đi tới.
Chính là Trần Hiết!
Trần Hiết cười nhạt, rảo bước đi tới chỗ Kim Bất Tam.
Thấy Trần Hiết, Kim Bất Tam kinh ngạc, sau đó vội vàng nở một nụ cười, ba chân bốn cẳng nghênh đón: "Lâu chủ Tẫn Tri Lâu quỷ thần khó lường ở Hồng Vực đích thân tới hành dinh của Vực Chủ ta, không biết có chuyện gì không?"
Tuy chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra được cảnh giới của Trần Hiết ngay nhưng Kim Bất Tam cũng không dám coi thường chút nào.