Bởi vì hắn là lâu chủ Tẫn Tri Lâu!
Phụ tá đắc lực của tông chủ Bất Hủ Tông.
Chỉ với cái thân phận này thì cho dù là Thông Huyền Cảnh hắn cũng không dám coi thường.
Trần Hiết nói: "Thay tông chủ chuyển lời cho Vực Chủ, cũng không phải là chuyện lớn gì."
"Lâu chủ, xin mời đi theo ta."
Kim Bất Tam vội vàng đi trước dẫn đường.
Không dám lãnh đạm chút nào.
Đến bên ngoài doanh trướng, Kim Bất Tam vội nói với bên trong: "Vực Chủ, lâu chủ Tẫn Tri Lâu đến."
"Mau mời vào!"
Trong doanh trướng, giọng nói gấp gáp của Quân Thiên Nhất Cố vọng ra.
Nhưng mà vừa nói xong, Quân Thiên Nhất Cố đã tự đi ra ngoài, nghênh đón Trần Hiết.
Nếu là trước đó thì chắc chắn hắn sẽ không làm chuyện mất thân phận như thế, nhưng mà bây giờ không giống, Long Quyết mới vừa tố cáo hắn ở chỗ Đại Vực Chủ.
Tương lai của hắn phải dựa vào Bất Hủ Tông!
"Lâu chủ các hạ, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ."
Quân Thiên Nhất Cố trưng ra vẻ mặt vui vẻ như là gặp lại hảo hữu đã nhiều năm không gặp.
Trần Hiết biết Quân Thiên Nhất Cố đang diễn trò, dứt khoát diễn theo hắn một chút: "Vực Chủ, ngài khách khí, còn làm phiền ngài tự mình ra tới đón."
"Bất Hủ Tông vẫn luôn là thượng khác của Vực Chủ Phủ ta, ta thân là chủ nhân, há có thể không ra đón được?"
"Vực Chủ khách sáo rồi."
"Mời!"
Quân Thiên Nhất Cố đón Trần Hiết vào trong trướng bồng.
Vừa vào trong trướng bồng, Quân Thiên Nhất Cố vội mở hỏi: "Không biết khi nào Ôn tông chủ có thể tới Đăng Thiên Nguyên?"
"Ngày mai."
Cảm nhận được Quân Thiên Nhất Cố gấp gáp, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ cười một tiếng, hắn vẫn còn nghĩ là tông chủ sẽ hợp tác với hắn?
"Ngày mai khi nào?"
Quân Thiên Nhất Cố hỏi lại.
Trần Hiết đáp: "Cái này phải xem khi nào tông chủ đến, Vực Chủ ngài hà tất vội vã như thế chứ?"
"Cũng đúng, là do ta gấp gáp quá." Quân Thiên Nhất Cố cười một tiếng, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không vui.
Nói rõ ngày tới.
Nhưng lại không nói khi nào tới!
Tông chủ Bất Hủ Tông này thật là lớn lối!
Quân Thiên Nhất Cố hắn chưa bao giờ chờ một người như thế!
Đúng là không biết tốt xấu!
Nếu không phải lúc này cần Bất Hủ Tông, vậy thì tông chủ Bất Hủ Tông ngươi không biết đã chết bao nhiêu lần rồi!
Sau khi thuật lại lời của Ôn Bình, Trần Hiết không có ở lâu trong hành dinh của Quân Thiên Nhất Cố mà trở về tông môn luôn.
Phản ứng gấp gáp của Quân Thiên Nhất Cố, hắn cũng biết đó là vì lý do gì.
Bởi vì vẫn luôn có Hắc Ảnh giám thị hắn.
Vừa đi ra khỏi truyền tống trận thì Trần Hiết đi thẳng đến Thính Vũ Các.
Gặp mặt Ôn Bình!
"Lại có chuyện gì?"
Trước khi Trần Hiết đến, Ôn Bình đang chuẩn bị đi cấm khu cuối cùng một chuyến, còn chưa có ra khỏi cửa thì đã bị Trần Hiết cản lại.
Trần Hiết vội nói: "Thuộc hạ vừa mới biết được, Quân Thiên Nhất Cố vì cái chết của Địch Trần, chuyện đã bại lộ, thậm chí bị một trong sáu gia tộc lớn ở Nguyên Dương Vực là Long gia náo đến Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực. Tông chủ, nếu như tra rõ chuyện này, không chỉ sẽ tra được Quân Thiên Nhất Cố mà còn sẽ tra được Bất Hủ Tông ta.”
Sau khi nghe xong, Ôn Bình thấp giọng lẩm bẩm một câu.
"Long gia. . ."
Lẩm bẩm xong, hắn nói.
"Cho nên nói bây giờ Bất Hủ Tông ta và Vực Chủ Phủ Hồng Vực đã trở thành châu chấu trên một sợi thừng?" Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.
Bất đắc dĩ vì có quá nhiều sự trùng hợp.
Hắn không quan tâm tra rõ gì gì đó.
Trần Hiết nói tiếp: "Đúng vậy. Trước khi thủ hạ đi, Quân Thiên Nhất Cố đó vừa mới sai người tiêu diệt Địch gia, đoán chừng sau ngày hôm nay thì sẽ không còn một người Địch gia nào có thể nói chuyện được. Hắn được ăn cả ngã về không, liều mạng như thế là vì đặt hết hi vọng vào chuyện hợp tác với Bất Hủ Tông chúng ta. Cho nên, tông chủ, thuộc hạ cho rằng bây giờ chúng ta có thể lợi dụng Quân Thiên Nhất Cố một phen, có thể chế tạo ra cho chúng ta nhiều thời gian hơn. Dù sao tông chủ ngài đã chuẩn bị lập sơn môn ở Hắc Vực, có thể không hai mặt thụ địch thì đừng để cho hai mặt thụ địch thì tốt hơn."
"Như vậy cũng không phải là không thể được, đến lúc đó tuồn một chút Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù hơi kém ra ngoài, để cho Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực thấy được giá trị của chúng ta là đủ." Sau khi cảm nhận được áp lực do Già Thiên Lâu mang tới, bây giờ Ôn Bình cảm thấy xung đột với U Quốc càng tới trễ càng tốt.
Dù như thế nào đi nữa thì cũng phải kéo tới sau khi lập sơn môn ở Hắc Vực.
Bởi vì khi đó chiến lực Thiên Vô Cấm của Bất Hủ Tông tuyệt đối không chỉ một mình Đao Ma.
"Vậy thì bây giờ thuộc hạ nên làm những gì?"
"Cái gì cũng không cần làm, ngày mai khi gặp hắn thì ta sẽ nói với hắn. Đúng rồi, còn có một cái nhiệm vụ giao cho ngươi."
"Xin tông cứ nói."
"Mỗi ngày, ngươi treo một cái quảng cáo trên Bất Hủ Nhật báo, treo giải thưởng thi thể yêu vật. Không cần sống, chỉ cần thi thể là được, dù cho có tàn khuyết cũng được, nhưng đẳng cấp huyết mạch nhất định phải vô cùng cao hoặc là thiên phú thần thông rất mạnh. Chỉ cần tìm được thi thể yêu vật để cho ta hài lòng thì ta có thể cho hắn một tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù."
Không có ai biết tới sự tồn tại của Phu Hóa Đản, cho nên Ôn Bình thoải mái để cho toàn bộ người trong thiên hạ đều biến thành công cụ cho mình.
Lấy Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù làm mồi nhử.
Ai có thể không động tâm?
Huống chi thi thể yêu vật đã chết đi đối với phần lớn mọi người đều không có tác dụng gì.
Trần Hiết hỏi: "Tông chủ, vậy cái quảng cáo này phát với danh nghĩa của ngài, hay là?"
"Dùng danh nghĩa của ngươi phát."
"Thuộc hạ hiểu rõ."
"Được rồi, ngươi đi mau đi."
"Vậy thì thuộc hạ đi tìm Đao Ma trưởng lão."
Trần Hiết khom người cáo từ, rời khỏi Thính Vũ Các.
Nhưng mà khi đi xuống Thính Vũ Các, Trần Hiết không ngừng suy đoán tông chủ muốn thi thể của yêu vật để làm gì.
Hắn nghĩ mãi mà vẫn không nghĩ ra được lý do nên mới thôi không nghĩ nữa.