Sau khi Trần Hiết đi, giờ là lúc đi cấm khu cuối cùng một chuyến, đi tìm thi thể của Cùng Kỳ đã bị Ám Lưu Tịch Diệt giết chết hôm đó.
Lúc rời đi, Ôn Bình đi tới chỗ cổ mộ Vi Sinh Tinh Vũ ở một chuyến.
Mở bảng hệ thống ra, trong cổ mộ hiển thị Vi Sinh Tinh Vũ đã truyền thừa Mệnh thuật được bảy mươi phần trăm.
Chỉ còn ba mươi phần trăm nữa là sẽ kết thúc truyền thừa.
Đối với Mệnh thuật, Ôn Bình ít nhiều gì cũng có chút chờ mong.
Vi Sinh Tinh Vũ đạt được Mệnh thuật truyền thừa, sau đó có thể trở thành Thắng Thiên Bán Tử Vì Bán Tiên hay không.
. . .
Hôm sau.
Sau khi ăn xong điểm tâm, Ôn Bình ngồi truyền tống trận đi tới Đăng Thiên Nguyên.
Nhưng mà hắn không có vội vã đi tìm Quân Thiên Nhất Cố mà chuẩn bị xem mấy người Vân Liêu trước.
Khi ra khỏi môn, bọn họ đại biểu cho Bất Hủ Tông.
Không biết tinh khí thần như thế nào?
"Bọn họ đang ở đâu?"
Ôn Bình hỏi Trần Hiết bên cạnh.
Trần Hiết nói: "Tông chủ, trận chung kết đến nay đêm bắt đầu, cho nên giờ phút này bọn họ đều ở chỗ ở, nghiên cứu sách lược cho trận chung kết."
"Chỗ này còn cách bọn họ bao xa?"
"Ngay ở phía trước."
Trần Hiết chỉ một lầu cao ở phía trước không xa.
Ôn Bình gật đầu.
Rảo bước đi đến.
Còn chưa tới chỗ ở thì mấy người Vân Liêu đã ở bên ngoài chờ sẵn.
Không riêng gì chúng đệ tử Bất Hủ Tông mà còn có những trưởng bối trong gia tộc của những đệ tử này nữa.
Bởi vì con của mình xông vào trận chung kết, những trưởng bối trong gia tộc này đều ở lại xung quanh đó.
Nhìn thấy hài tử, còn có Vân Liêu trưởng lão dẫn đội đều đi ra khỏi khách sạn, bọn họ cũng tò mò đi ra.
"Tông chủ!"
Vân Liêu khom người.
Chúng đệ tử cũng khom người theo.
Những cường giả Địa Vô Cấm vốn đang hiếu kỳ không biết mấy người Vân Liêu ra ngoài làm gì lập tức kinh ngạc nhìn về phía hai người Ôn Bình và Trần Hiết.
Quần chúng vây xem không rõ chân tướng ở bốn phía cũng nhích lại gần.
Đại danh của Bất Hủ Tông, lần này thông qua Thất Vực Đăng Thiên Bảng và Bất Hủ Nhật báo mà hoàn toàn nổi tiếng xa gần.
Cho nên mọi người rất tò mò muốn biết xem rốt cuộc thì tông chủ Bất Hủ Tông là ai, mạnh bao nhiêu.
Bây giờ tông chủ Bất Hủ Tông đang ở trước mắt, sao bọn họ có thể không kinh ngạc cho được.
Gia chủ của những thế lực ngũ tinh, thế lực tứ tinh ở bốn phía cũng đều nhích lại gần, đứng bên cạnh Vân Liêu, khom người với Ôn Bình.
"Gia chủ Vân gia, Vân Thần, dẫn theo mọi người trong gia tộc bái kiến Ôn tông chủ."
"Gia chủ Vương gia, Vương Cửu Thiên, dẫn theo tất cả trưởng lão, tham kiến Ôn tông chủ."
. . .
Mấy chục cái thế lực tứ tinh, ngũ tinh cùng mở miệng.
Ba bốn mươi vị cường giả Địa Vô Cấm cùng nhau khom người.
Cảnh tượng này khiến cho người vây xem cực kỳ kinh ngạc.
Ngày xưa, chỉ có ba thế lực lớn ở Hồng Vực mới có thể được lễ ngộ như vậy.
Mọi người ở đây cho là như vậy là kết thúc rồi thì lại có hai nhóm người trên bầu trời tới.
Trùng trùng điệp điệp!
Khí thế bức người!
Người dẫn đầu khiến cho người ta chấn kinh!
"Đó là Hiên Đình Các!"
"Các chủ Hiên Đình Các, Vân Thủy Tại Thiên đến rồi!"
"Còn có Âm Dương Nhị Lão, bọn họ cũng tới!"
Mọi người hít vào một hơi.
Đãi ngộ như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Vực Chủ mới có.
Ngày xưa, ba thế lực lớn, Hồng Diệp Môn chỉ còn trên danh nghĩa, Hiên Đình Các, Âm Dương gia lại cung kính với Bất Hủ Tông như thế.
Tông chủ Bất Hủ Tông vừa tới, bọn họ liền đến bái kiến, như vậy cũng đủ chứng minh địa vị của Bất Hủ Tông trong lòng bọn họ đã không thua gì Vực Chủ Phủ.
Dưới ánh nhìn kinh ngạc soi mói của mọi người, tiếng cười hào sảng của Vân Thủy Tại Thiên vang lên: "Ha ha ha, Ôn tông chủ, rất lâu không thấy, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ."
Âm Dương Nhị Lão cũng vội vàng lên tiếng.
"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
Ba người hóa thành kinh hồng, trong nháy mắt đã đến trước mặt Ôn Bình.
Ôn Bình nhướng mày, sau đó ngắm nhìn bốn phía, bất đắc dĩ trêu đùa: "Chư vị nhiệt tình như vậy, nếu sớm biết thì ta đã lặng lẽ vào thành."
Lời vừa nói ra, đám người Vân Thủy Tại Thiên, Âm Dương Nhị Lão không khỏi cười ha hả.
Lúc cười to lên, không ít người cũng nhịn không được nhìn về phía Trần Hiết sau lưng Ôn Bình.
Sau lưng Ôn Bình, mặc dù Trần Hiết không đáng chú ý nhưng mấy người đi theo sau lưng Trần Hiết đều là mấy nhân vật quen thuộc.
Đều là cường giả uy danh hiển hách Hồng Vực trước đây.
Nhưng mà bây giờ bọn họ đều gia nhập vào Tẫn Tri Lâu.
Bây giờ bọn họ đi theo sau lưng người sau lưng Ôn Bình, như vậy chứng tỏ người đứng sau lưng Ôn Bình chính là lâu chủ Tẫn Tri Lâu.
Lâu chủ thần bí của Tẫn Tri Lâu không gì không biết đó!
Dưới ánh mắt tràn đầy kính sợ của mọi người, Ôn Bình cất bước đi vào trong khách sạn, không tiếp tục để ý tới bất cứ người nào khác ngoài người của Bất Hủ Tông.
Mấy người Vân Liêu theo sát phía sau đi vào trong khách sạn.
Nhưng mà mấy người Trần Hiết cũng không có đi theo vào mà là đứng ở ngoài khách sạn, cản tất cả mọi người ở ngoài cửa, bao gồm cả Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão.
"Chư vị, hôm nay tông chủ còn có chuyện phải bận rộn, nếu như chư vị muốn ôn chuyện thì có thể chờ trận chung kết bắt đầu rồi ngồi xuống trò chuyện."
Lời này là nói cho những người quen biết với tông chủ nghe.
Còn những người không quen biết, muốn lượn lờ trước mặt tông chủ cho quen mặt, hoặc là muốn đưa hậu lễ cho tông chủ, Trần Hiết không để ý đến.
Dù cho trong nhà có người gia nhập vào Bất Hủ Tông, dính một chút quan hệ thì Trần Hiết cũng không để ý đến.
Bởi vì người như vậy quá nhiều.
Nếu như cho loại người như bọn họ có cơ hội tặng lễ, dù chỉ cho bọn họ có cơ hội gặp mặt tông chủ, chỉ nhiêu đó thôi, không làm gì cả, hôm sau, bọn họ sẽ cho là Bất Hủ Tông đã là chỗ dựa của bọn họ.
Bởi vì trong gia tộc bọn họ có người ở Bất Hủ Tông.
Nếu như sau này bọn họ cáo mượn oai hùm làm ra chuyện ác, như vậy thì sẽ có người có ác niệm với Bất Hủ Tông.
Trừ phi Bất Hủ Tông gióng trống khua chiêng làm sáng tỏ chuyện bọn họ không có bất cứ quan hệ gì với Bất Hủ Tông, nếu không thì chắc chắn sẽ có người hiểu lầm như thế, cũng chắc chắn sẽ có người vì những chuyện mà bọn họ làm mà sinh lòng oán hận Bất Hủ Tông.
Còn tại sao?