Rơi vào đường cùng, Kim Bất Tam đành phải kiên trì nói: "Hồi bẩm Vực Chủ, tông chủ Bất Hủ Tông đó đã tới Đăng Thiên Nguyên chừng ba canh giờ."
"Đã tới ba canh giờ, vì sao không tới gặp ta?"
"Hình như là có việc gấp, hắn vừa đến, tộc trưởng rất nhiều thế lực tứ tinh ngũ tinh đều đến tận nơi đón, đồng thời Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão cũng đích thân đến hiện trường, thế nhưng Ôn Bình đó không gặp ai cả, sau khi đi vào khách sạn mà đệ tử Bất Hủ Tông ở đó thì cho đến bây giờ vẫn chưa đi ra.”
"Còn có chuyện gì còn quan trọng hơn cả gặp ta?" Ngửi thấy mùi vị không được coi trọng, Quân Thiên Nhất Cố có chút phẫn nộ, bởi vì dù sao ở đây cũng là Hồng Vực, mà hắn là Vực Chủ Hồng Vực.
Mà Kim Bất Tam, khi cảm nhận được Quân Thiên Nhất Cố phẫn nộ thì lập tức không dám nói thêm gì nữa.
Theo Quân Thiên Nhất Cố lâu như vậy, Kim Bất Tam cũng không phải người ngu, lúc này nói nhiều sai nhiều.
Biện pháp tốt nhất chính là hỏi cái gì đáp cái đó.
Đương nhiên, vấn đề này chắc chắn là không thể trả lời.
Có chuyện gì còn quan trọng hơn gặp Vực Chủ?
Sao hắn dám đáp?
Thấy Kim Bất Tam yên lặng không nói, Quân Thiên Nhất Cố kềm chế không vui, lại hỏi: "Vậy ngươi gặp được Ôn Bình đó không?"
"Cũng không có. . ."
Kim Bất Tam thành thật trả lời.
"Lẽ nào cho rằng nắm giữ công nghệ có thể làm cho Tuyền Qua Đồ có thêm năng lực đặc thù là có thể cậy tài khinh người sao?" Mới vừa rồi chỉ là suy đoán, nhưng giờ khắc này, Quân Thiên Nhất Cố có thể kết luận chắc chắn là Ôn Bình cố ý.
Cố ý tới Đăng Thiên Nguyên mà không tới gặp hắn trước, hơn nữa Ôn Bình hết sức thông minh, nếu như lúc này mà hắn gặp những người khác thì sẽ có cớ cho hắn trút giận.
Nhưng mà Ôn Bình tới Đăng Thiên Nguyên nhưng không gặp ai cả, làm bộ như là có chuyện gấp không thể tới gặp hắn, khiến cho hắn có tức giận cũng không thể trút lên Ôn Bình, chỉ có thể giấu ở trong lòng.
"Ôn Bình ơi là Ôn Bình, ngươi có biết, càng cậy tài khinh người, tự cho là đúng thì càng sống không lâu trên thế giới này không, bởi vì một khi hắn không còn giá trị lợi dụng nữa thì sẽ có vô số người muốn lộng chết hắn. Ngươi cũng không ngoại lệ!"
Dứt lời, Quân Thiên Nhất Cố thu vẻ mặt tức giận lại, thay vào đó là sát ý.
Sau khi sát ý biến mất, Quân Thiên Nhất Cố liếc mắt nhìn Kim Bất Tam trước mặt, sau đó cao giọng nói: "Nếu hắn không tới gặp ta, vậy thì hôm nay ta sẽ cho hắn được như ý, khuất thân tới gặp hắn một lần!"
"Rõ!"
Kim Bất Tam gật đầu.
Theo sau đó, Quân Thiên Nhất Cố ba bước rút ngắn thành hai bước, rời khỏi lều vải, sau khi Kim Bất Tam ra ngoài thì cùng hóa thành kinh hồng, tan biến ở phương xa.
Nếu dựa theo tình huống trước kia thì chắc chắn Quân Thiên Nhất Cố sẽ không làm ra chuyện này.
Bởi vì hắn là Vực Chủ.
Nhưng mà bây giờ Vực Chủ Nguyên Dương Vực đã chú ý tới hắn, lại thêm Địch gia và Long Quyết của Long gia lên án, tình huống của hắn không thể lạc quan.
Hơn nữa hắn đã đi tới bước diệt toàn tộc Địch gia, nếu như không thể biến Bất Hủ Tông cho mình sử dụng, vậy thì rất có thể vị trí Vực Chủ của hắn khó mà giữ được.
Ở Nguyên Dương Vực, có quá nhiều người muốn đạp hắn một cước.
Khi Quân Thiên Nhất Cố và Kim Bất Tam xuất hiện lại thì đã tới chỗ thành nhỏ mà người của Bất Hủ Tông đang ở đó.
"Vực Chủ, chính là chỗ đó!"
Kim Bất Tam chỉ khách sạn chỗ Ôn Bình.
Trong nháy mắt, Quân Thiên Nhất Cố đã đến, dưới con mắt tất cả mọi người đứng ở ngoài khách sạn, dọa đến hai Yêu Thần thủ ở bên ngoài khách sạn suýt chút trực tiếp động thủ, nhưng mà cảm nhận được đối phương là nửa bước Thiên Vô Cấm thì hai yêu cũng không có lỗ mãng động thủ, dù sao người tới cũng không có lộ ra sát ý.
Đang lúc hai yêu muốn mở miệng hỏi thăm người đến là ai thì chỉ thấy mọi người ngoài khách sạn dồn dập quỳ xuống đất.
Bao gồm cả cường giả Địa Vô Cấm!
"Vực Chủ!"
"Bái kiến Vực Chủ!"
. . .
Lúc này, hai yêu mới chợt hiểu.
Hóa ra người đến là Vực Chủ Hồng Vực Quân Thiên Nhất Cố.
Khi mọi người lễ bái, Quân Thiên Nhất Cố đứng chắp tay, nhìn cánh cửa sơn đỏ của khách sạn không chớp mắt, sau đó khí tức nửa bước Thiên Vô Cấm mênh mông trào ra trong nháy mắt, tràn về phía khách sạn.
Người xung quanh cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ này thì lập tức cả kinh ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Ngay cả cường giả Địa Vô Cấm cũng bị luồng khí tức này làm cho cả kinh đổ mồ hôi lạnh, liếc mắt nhìn Quân Thiên Nhất Cố, sau đó kinh hãi không thôi.
Bọn họ đều không biết Vực Chủ như thế nào?
Bên cạnh, Kim Bất Tam vội mở miệng: "Hai vị, Vực Chủ tới chơi, đi vào thông báo một tiếng đi."
Hai yêu hai mặt nhìn nhau, sau đó, một yêu trong đó cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa vào trong khách sạn.
Một lát sau, cửa khách sạn mở ra.
Kẽo kẹt.
Cửa mở ra nhưng đột nhiên lại đóng lại.
"Vực Chủ, xin ngài chờ một chút, tông chủ, lâu chủ và Vân trưởng lão đang thương lượng chuyện riêng."
Lời vừa nói ra, Quân Thiên Nhất Cố ngơ ngẩn.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, mình đã đích thân đến mà vẫn còn phải chờ.
Không riêng gì hắn, Kim Bất Tam và những người xung quanh đều không thể tin được một màn này.
Vực Chủ đích thân tới, tông chủ Bất Hủ Tông vẫn không gặp.
Không gắp các chủ Hiên Đình Các Vân Thủy Tại Thiên, Âm Dương Nhị Lão và Kim Bất Tam cũng có thể hiểu được.
Dù sao địa vị của Bất Hủ Tông bây giờ xưa đâu bằng nay, Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đúng là bọn họ không xem ra gì thật.
Nhưng mà đây chính là Vực Chủ!
Nửa bước Thiên Vô Cấm!
Chỉ riêng thân phận Vực Chủ này, sao tông chủ Bất Hủ Tông dám?
Huống chi còn là nửa bước Thiên Vô Cấm!
"Ôn tông chủ đúng là trăm công nghìn việc." Quân Thiên Nhất Cố cũng không có lộ ra sắc mặt giận dữ, ngược lại khi nói lời này thì trên mặt xuất hiện nụ cười thản nhiên: "Cũng trách ta, chọn thời gian không khéo như vậy!”
Dứt lời, Quân Thiên Nhất Cố dời bước qua quán rượu bên cạnh.
Kim Bất Tam vội vàng đi theo.