Kim Bất Tam còn thuận tiện hàn huyên với người đó một câu: "Lý Khuê, tiểu nhi của ngươi, Thất Vực Đăng Thiên Bảng lần này phát huy không tệ, rất là chói sáng, cuộc chiến vượt biên, trong nháy mắt thì thủ thắng, tương lai có hi vọng."
Lão giả tên Lý Khuê đó vuốt râu cười một tiếng, lộ ra vẻ mặt đắc ý và kiêu ngạo: "Kim điện chủ quá khen."
"Ha ha." Kim Bất Tam lại cười một tiếng, sau đó dời ánh mắt khỏi bọn họ.
Chào hỏi là chào hỏi, nhưng vẫn phải xử lý nhiệm vụ chính của chuyến đi này trước!
Khi hắn biết Ôn Bình đã tới Đăng Thiên Nguyên thì lập tức buông chuyện trong tay xuống, nhanh chóng chạy tới đây.
Vốn ý hắn muốn tới đây là vì muốn gặp Ôn Bình một lần, kéo gần mối quan hệ một chút, dù sao bây giờ Bất Hủ Tông đang có địa vị nổi bật ở Hồng Vực.
Tông chủ Bất Hủ Tông thì càng cao cao tại thượng.
Mặc dù hắn là điện chủ Kim Thủy Điện, lệ thuộc vào chính phủ U Quốc, nhưng mà hắn cũng không thể dựa vào đó mà đề cao bản thân.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nhưng khi hắn đi tới bên ngoài ngoài khách sạn thì lại phát hiện cửa lớn đóng chặt, đồng thời bị tròng lên một cái bình chướng cách âm mỏng, ngăn cách hết toàn bộ tiếng động bên ngoài.
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Lão giả tên Lý Khuê đó vội vàng giải thích: "Ôn tông chủ đang bận việc ở trong khách sạn."
Nghe Lý Khuê giải thích lí do, Kim Bất Tam cũng không dừng bước mà là vô tình đi đến ngoài khách sạn, nói với hai tên cường giả Địa Vô Cấm giữ cửa: “Xin hãy thông báo cho Ôn tông chủ một tiếng, Kim mỗ cầu kiến!”
Hai tên cường giả Địa Vô Cấm thủ ở bên ngoài khách sạn cũng không phải là người ở Hồng Vực mà là hai tên thông qua cấm khu cuối cùng mà trở thành Yêu Thần của Hồ Yêu Hoàng, cho nên cũng không nhận ra điện chủ Kim Thủy Điện gì đó, lại càng không thèm quan tâm điện chủ Kim Thủy Điện gì đó, cho nên hai Yêu Thần lạnh lùng đáp lại một câu.
Còn cảnh giới của Kim Bất Tam, bọn họ trải qua cấm khu cuối cùng tẩy lễ, đương nhiên cũng sẽ không sợ.
"Bây giờ mấy người tông chủ không tiếp khách, mặc dù ngươi là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh thì cũng như thế!"
Kim Bất Tam ngây ra một lúc, cảm nhận được mấy trăm ánh mắt sau lưng đó thì vội kiên trì lên tiếng lần nữa: "Tại hạ đại biểu Vực Chủ tới, xin hai vị thông báo một tiếng."
Nhưng mà chỉ nhận lại được một câu nói vô tình.
“Nói không gặp thì là không gặp, mau rời khỏi đây đi!”
Hai yêu nói chuyện vô tình như thế, không chỉ khiến cho Kim Bất Tam cực kỳ xấu hổ mà còn làm cho người xung quanh bất ngờ.
Trong mắt bọn họ, điện chủ Kim Thủy Điện đại biểu cho Vực Chủ Phủ.
Hai vị này dám nói chuyện với Vực Chủ Phủ như thế!
Nhưng mà người ở chỗ này cũng không phải là kẻ ngu, mặc dù kinh ngạc, mặc dù cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhưng vẫn lập tức phản ứng lại, vội vàng cho Kim Bất Tam một cái bậc thang đi xuống.
Lão giả tên Lý Khuê đi lên nói: "Kim điện chủ, có thể Ôn tông chủ có việc gấp thật, khi ngài còn chưa tới thì Vân Thủy Tại Thiên tiền bối và Âm Dương Nhị Lão cũng tới nhưng Ôn tông chủ ai cũng không gặp."
"Xem ra đúng là có việc gấp thật." Kim Bất Tam theo bậc thang đi xuống, sau đó rút lui mấy bước.
Mặc dù địa vị của Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão không so được với hắn nhưng mà hai người đích thân đến cũng không được Ôn Bình tiếp kiến, ít nhất chứng minh Ôn Bình đối xử như nhau, cũng không phải là nhằm vào Kim Bất Tam hắn.
Có lẽ đúng là có chuyện gấp thật!
Không gặp được Ôn Bình, Kim Bất Tam cũng không có ở lại, dẫn người mình hóa thành kinh hồng rời khỏi khách sạn.
Nhưng khi rời đi, Kim Bất Tam từ trên bầu trời, xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn thấy được cảnh tượng trong khách sạn.
Hình như hắn thấy được Ôn Bình.
Còn thấy Vân Liêu, Trần Hiết và chúng đệ tử Bất Hủ Tông.
Nhưng mà chỉ nhìn một cái thôi thì Kim Bất Tam bất đắc dĩ bỏ đi.
Hành dinh của Vực Chủ.
Theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, cách trận chung kết của Thất Vực Đăng Thiên Bảng mở ra cũng tới gần.
Nhưng mà Ôn Bình vẫn chậm chạp không đến.
Giờ phút này, trong doanh trướng, Quân Thiên Nhất Cố cũng không có tâm tư suy nghĩ chuyện trận chung kết, hắn chỉ muốn biết rốt cuộc khi nào Ôn Bình mới tới.
"Không phải nói chắc chắn hôm nay sẽ tới sao? Còn hai ba canh giờ nữa là trận chung kết sẽ bắt đầu, hắn lại chậm chạp chưa đến, rốt cuộc Ôn Bình này có khái niệm về thời gian không hả."
Quân Thiên Nhất Cố tức giận đứng chắp tay.
Hắn ghét nhất là chờ người!
Thị nữ yêu mị bên cạnh thấy Quân Thiên Nhất Cố liên tục tức giận thì vội vàng đưa một chén rượu qua, sử dụng đầu ngón tay ôn nhu nhẹ nhàng trấn an bộ ngực đang phập phồng của Quân Thiên Nhất Cố: "Vực Chủ đại nhân, ngài bớt giận."
Quân Thiên Nhất Cố cầm lấy chén rượu, liếc mắt nhìn thị nữ bên cạnh, nhưng mà không có thoải mái tán thưởng nàng như bình thường, chỉ nhìn nàng một cái sau đó nhìn ra bên ngoài trướng bồng.
"Chắc chắn là hắn cố ý!"
Khi nói lời này, trong lòng Quân Thiên Nhất Cố lửa giận bừng bừng.
Hắn cảm thấy chắc chắn tông chủ Bất Hủ Tông biết chuyện Long Quyết, cũng biết tình cảnh của Vực Chủ Phủ bây giờ, dù sao Bất Hủ Tông cũng có Tẫn Tri Lâu không gì không biết.
Ánh mắt của người khác không nhìn được xa như vậy, không nhìn được tới Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực, nhưng Tẫn Tri Lâu chắc chắn có thể.
Bởi vì cho dù là chuyện xảy ra ở một góc của Hồng Vực thì bọn họ đều có thể biết được chứ huống chi là chuyện lớn như Long Quyết giúp đỡ Địch gia tố cáo hắn không làm tròn trách nhiệm?
"Hèn mạt, ta giúp hắn che đậy chuyện Địch Trần chết, hắn thì tốt, lại để cho ta chờ như vậy!"
Quân Thiên Nhất Cố lại tức giận lẩm bẩm một tiếng, nhưng mà vừa nói xong câu nói này thì giọng Kim Bất Tam vang lên ngoài trướng bồng.
"Hồi bẩm Vực Chủ, Kim Bất Tam cầu kiến!"
"Đi vào!" Quân Thiên Nhất Cố không kịp chờ đợi gọi Kim Bất Tam đi vào trong trướng bồng, sau đó vội vã không nhịn nổi, hỏi: "Có phải tông chủ Bất Hủ Tông đó đã đi vào Đăng Thiên Nguyên hay không?"
"Vâng, thế nhưng. . ."
Kim Bất Tam muốn nói lại thôi, rõ ràng lúc đến hắn đã nghĩ kỹ nến nói như thế nào, nhưng mà bây giờ không nói nên lời.
"Thế nhưng cái gì?"
Quân Thiên Nhất Cố nhìn thẳng vào hắn.