Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1238 - 【Vip】 Cách Xa Vân Liêu Một Chút

【VIP】 Cách xa Vân Liêu một chút 【VIP】 Cách xa Vân Liêu một chút

Ván này, đã bố trí xong từ lâu!

Chỉ đợi hắn nhảy!

Đúng lúc này, ngoài trướng bồng có tiếng hô.

"Vực Chủ, Kim điện chủ trở về."

“Mau cho hắn vào đây!”

Quân Thiên Nhất Cố không kịp chờ đợi.

Nhưng mà khi thấy bước chân thấp thỏm và vẻ mặt khó coi của Kim Bất Tam khi đi vào thì biểu cảm trên mặt hắn cứng lại.

Có mấy lời, không cần phải nói, hắn cũng hiểu.

Biểu cảm của Kim Bất Tam đã nói rõ hết thảy.

"Địch gia vong rồi?"

Quân Thiên Nhất Cố cố vớt chút may mắn hỏi.

Kim Bất Tam cúi đầu thấp giọng trả lời: "Vong."

Quân Thiên Nhất Cố chỉ cảm thấy trong lòng quặn đau, không khỏi lui về sau hai bước, chân mày nhíu chặt, nhắm mắt lại trầm mặc.

Hắn hiểu.

Mình không còn đường lui nữa.

Chỉ có thể hợp tác với Bất Hủ Tông.

Làm việc cho Ôn Bình đó!

Trong cuộc giao dịch này, Bất Hủ Tông hắn có thể luôn chiếm thế chủ đạo, bởi vì Bất Hủ Tông có cường giả Thiên Vô Cấm, có thể Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng có thể chết tạo Tuyền Qua Đồ đặc thù. Nếu như hắn muốn tiếp tục giữ được vị trí của mình thì chỉ có thể cúi đầu.

Một khi cúi đầu thì kể từ khoảnh khắc đó trở đi, hắn sẽ từ một Vực Chủ cao cao tại thượng trở thành một quân cờ cho Bất Hủ Tông.

Đột ngột.

Kim Bất Tam lên tiếng hỏi.

"Ngài không có sao chứ?"

Một lúc lâu sau Quân Thiên Nhất Cố mới gật đầu, sau đó bất đắc dĩ mở mắt ra, trong mắt lộ ra một chút bất đắc dĩ, còn có chút hối hận: "Chuẩn bị lên đường, đi tới Thế Không Giới. . . khoan đã, lại chuẩn bị thêm một phần hậu lễ, chúng ta lại đi tìm Ôn Bình."

"Chuẩn bị. . ."

Kim Bất Tam đột nhiên ngẩng đầu, cho là mình nghe lầm.

Nhưng thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Quân Thiên Nhất Cố thì hắn biết mình không có nghe lầm.

Chủ nhân một vực, đi gặp thế lực trong vực mình mà còn phải chuẩn bị quà.

Trước nay chưa từng có!

Chỗ sâu trong Đăng Thiên Nguyên.

Thế Không Giới!

Mặc dù cách thời điểm trận chung kết Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu chỉ có nửa canh giờ nữa nhưng người vào Thế Không Giới vẫn nối liền không dứt.

Sau khi vào Thế Không Giới, tổng cộng chia làm hai con đường.

Đường trung tâm!

Cùng với đường biên!

Đường trung tâm, có vô số Thần U Quân trấn thủ, chỉ cho phép thiên kiêu đi vào trận chung kết và thành viên trong thế lực của họ thông qua, đi thẳng tới nơi diễn ra trận chung kết, Vô Sinh Triều.

Nhưng mà cũng không phải là không có hạn chế.

Một tên thiên kiêu bước vào trận chung kết chỉ có thể dẫn theo mười thành viên trong thế lực của hắn.

Còn đường biên thì là cửa vào hai bên đường. Thiên tài không thể đi vào trận chung kết và thế lực của hắn với người xem đều chỉ có thể đi con đường này.

Hai con đường có một cái khác nhau rất lớn.

Đó chính là đường biên thì từ khi vào Thế Không Giới sẽ có hai cái cầu thang vô sắc không ngừng kéo dài lên trên bầu trời, nối liền với khán đài xem thi đấu trên Vô Sinh Triều.

Mà đường trung tâm thì trải dài trên đất bằng.

Biến thành nơi vạn chúng chú mục!

Mỗi người đi qua đường trung tâm đều sẽ bị vô số ánh mắt cuồng nhiệt nhìn.

Dù cho không lấy được top một ngàn Hồng Vực thì bọn họ cũng có thể bị toàn bộ người trong Hồng Vực nhớ tới.

Bởi vì cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong của Hồng Vực!

Mà những thành viên của thế lực của thiên kiêu đi cùng trên con đường đó cũng sẽ bị vô số người nhớ tới, hâm mộ.

Tất cả mọi người sẽ hâm mộ bọn họ bồi dưỡng được một tên thiên kiêu có triển vọng như vậy.

Không khoa trương chút nào, chỉ cần bước vào trận chung kết thì gần như đều có tiềm lực trở thành cường giả Địa Vô Cấm.

Thậm chí càng mạnh.

Đã đủ tăng thêm mấy phần thực lực cho tương lai của gia tộc hoặc là tông môn!

"Tới, đến rồi!"

"Hiên Đình Các!"

Đám người đi đường biên kinh hô, ánh mắt nhìn chăm chú lối vào Thế Không Giới. Một đám người trẻ tuổi khí vũ hiên ngang đang đi vào trong, bọn họ mặc quần áo của Hiên Đình Các, mỗi người hai đầu lông mày đều lộ ra một luồng ngạo khí và khí khái hào hùng.

Mỗi người thoạt nhìn tuổi tác cũng không lớn, thậm chí có vài người giữa lông mày còn giữ nét ngây thơ, nhưng cũng đã có thực lực Trấn Nhạc Trung Cảnh!

Hơn một trăm người, không thiếu Trấn Nhạc Thượng Cảnh!

Dựa theo lệ cũ năm trước, cho dù là các chủ Hiên Đình Các Vân Thủy Tại Thiên và một đám trưởng lão Địa Vô Cấm thì cũng đi sau lưng bọn họ, cam tâm làm nên cho bọn họ.

Hôm nay, bọn họ chính là nhân vật chính!

Một đời trẻ tuổi đỉnh tiêm chân chính của Hồng Vực!

Bọn họ đại biểu cho tương lai của Hồng Vực!

Với tương lai của Hiên Đình Các!

Trong tiếng hoan hô như sóng gầm, có một tiếng hô khác rõ ràng hơn.

Ngàn vạn người la lên tên của một người.

"Hãn Uy, mau nhìn, đó là Hãn Uy!"

"Hãn Uy!"

"Hãn Uy, nhất định phải lấy được đệ nhất Hồng Vực!"

Trong tiếng reo hò của bọn họ, tên thanh niên mày kiếm đi đầu đội ngũ của Vân Thủy Tại Thiên nhíu lông mày lại, biểu cảm trên mặt cũng không có thay đổi khi được vô số người truy phủng.

Bởi vì hắn là người mạnh nhất Hiên Đình Các bây giờ.

Được truy phủng rất rất nhiều, hắn đã sớm chết lặng.

Nhưng mà hắn nghe được có người đang reo lên bốn chữ đệ nhất Hồng Vực!

Trước kia, nghe bốn chữ này thì hắn cho rằng bọn họ nói có lý.

Bây giờ nghe được thì cảm giác hoàn toàn không giống.

Chỉ có câu này mới khiến cho vẻ mặt không chút bận tâm về bất cứ chuyện gì của hắn thay đổi, trong đầu lập tức xuất hiện bóng dáng một người.

Vân Liêu!

Vân Liêu của Bất Hủ Tông!

Giết Cực Thiên Phong Tâm và năm vị đệ tử thân truyền của Vực Chủ, Vân Liêu!

"Chẳng lẽ mấy người này hoàn toàn không có mắt à, chẳng lẽ đến bây giờ cũng nhìn không ra thực lực của Vân Liêu đó?" Hãn Uy nhíu lông mày lại, đưa mắt nhìn những người kêu gào hắn là đệ nhất Hồng Vực, trong đó không thiếu đệ tử Hiên Đình Các, còn có người trong nhà.

Hắn vừa dứt lời, sắc mặt người xung quanh cũng thay đổi.

Mấy ngày nay, bọn họ vẫn đang nghiên cứu đệ tử Bất Hủ Tông, tìm kiếm cách đè ép bọn họ.

Nhưng mà vừa nghĩ tới cảnh giới mạch thuật cực cao của mấy người đó thì bọn họ bắt đầu đau đầu, vẫn không nghĩ ra được sách lược vẹn toàn nào.

Bình Luận (0)
Comment