Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1240 - 【Vip】 Trận Chung Kết Bắt Đầu (2)

【VIP】 Trận chung kết bắt đầu (2) 【VIP】 Trận chung kết bắt đầu (2)

Lấy Ôn Bình dẫn đầu, toàn bộ đệ tử, trưởng lão Bất Hủ Tông đều ngự kiếm mà đi hoặc cưỡi chổi ma pháp.

Ngày xưa, bay lượn là độc quyền của cường giả Địa Vô Cấm.

Tất cả mọi người đều phải ngưỡng vọng cường giả Địa Vô Cấm.

Nhưng mà bây giờ Bất Hủ Tông, cho dù là đệ tử Thần Huyền Cảnh thì cũng có thể ngự kiếm mà đi, bay lượn trên bầu trời.

Gió mát quất vào mặt, thổi tà áo bay bay, cho dù là nam nam nữ nữ của Bất Hủ Tông, chỉ cần ngự kiếm mà đi thì lộ ra một luồng khí chất kiếm tu có một không hai, làm cho những người luyện kiếm hâm mộ không thôi.

Còn chổi ma pháp, mặc dù không có khí thế như ngự kiếm phi hành nhưng một đám ma pháp sư ngồi chổi ma pháp bay ở trên bầu trời cũng mang tới một đợt rung động lớn cho mọi người.

Tất cả mọi người đều cảm thán.

Đây là ma pháp!

"Bất Hủ Tông!"

"Bất Hủ Tông!"

"Ôn tông chủ!"

"Vân Liêu!"

. . .

Tiếng hò hét như lôi đình quanh quẩn trong Thế Không Giới, khiến cho Hiên Đình Các và Âm Dương gia hâm mộ không thôi.

Bởi vì cho dù là Hồng Diệp Môn ngày xưa cũng được, Hiên Đình Các, Âm Dương gia cũng được, thậm chí là Vực Chủ Phủ quản hạt toàn bộ Hồng Vực cũng được, chưa bao giờ được toàn bộ Hồng Vực truy phủng như vậy.

Ngày xưa không coi trọng ai, bây giờ tất cả lại reo hò vì Bất Hủ Tông.

Trước đó vài ngày, bọn họ còn đang thổn thức Bất Hủ Tông cuồng vọng, cũng còn đang giễu cợt Vân Liêu cuồng ngôn.

Bây giờ, tất cả mọi người bị Bất Hủ Tông tin phục!

Nhìn bốn phía xung quanh, một trong Âm Dương Nhị Lão cảm thán một câu: "Ở Hồng Vực, tương lai còn có ai có thể rung chuyển địa vị của Bất Hủ Tông? Ngươi ta không được, chỉ sợ ngay cả Vực Chủ Phủ cũng không được."

Vân Thủy Tại Thiên quay đầu liếc mắt nhìn Âm Dương Nhị Lão, hào sảng cười một tiếng: "Tại sao phải rung chuyển bọn họ? Có đùi ôm, không phải có ý nghĩa hơn chúng ta cả ngày giằng co sao?"

Âm Dương Nhị Lão sửng sốt tại chỗ.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía Vân Thủy Tại Thiên, cũng thấy Vân Thủy Tại Thiên nghênh đón Bất Hủ Tông.

Vừa đi vừa nói.

"Lần này Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, không biết có bao nhiêu yêu nghiệt, thiên kiêu chen bễ đầu cũng muốn nhập Bất Hủ Tông tu hành."

Khi hắn nói lời này, trên mặt tràn đầy vẻ mong chờ.

Vì sao mong chờ?

Bởi vì hắn đã muốn đưa người đến Bất Hủ Tông tu hành lâu rồi.

Nhi tử của mình.

Nữ nhi của mình.

Sau này đều có thể nếm thử tu hành ma pháp.

Bởi vì ma pháp khiến cho hắn thấy được tương lai.

Nếu có thể ngồi lên con thuyền lớn thông tới tương lai như Bất Hủ Tông này, tương lai nhi nữ của hắn cũng sẽ tiền đồ vô lượng.

Bởi vì nếu như chỉ dựa vào tu hành mạch thuật, tương lai có mạnh thì cũng chỉ có thể mạnh hơn hoặc là mạnh ngang với kẻ làm cha như hắn.

Bởi vì con đường mà tất cả mọi người đang đi, nó hết sức hỗn loạn, ngươi cần phải bỏ ra nhiều gấp trăm, nghìn lần so với người khác mới có thể bước lên đỉnh cao nhất.

Nhưng mà ma pháp không giống.

Trên con đường ma pháp này, đường rộng đến không cách nào tưởng tượng, nhưng mà người đi trên con đường này lại không có bao nhiêu.

Bên cạnh, Âm Dương Nhị Lão thấy thế thì bám chặt theo, muốn tranh nghênh đón Ôn Bình trước Vân Thủy Tại Thiên.

Ba bước hóa thành hai bước!

Vân Thủy Tại Thiên thấy hai lão già này lại chơi chiêu này thì bay vọt lên ngay lập tức.

Vù.

Âm Dương Nhị Lão lập tức nổi giận đùng đùng chửi thề một tiếng, cũng lần lượt hóa thành kinh hồng bay lên.

Ba người đồng thanh nói.

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

Ôn Bình bị cử động của bọn họ làm cho buồn cười, đành phải ngượng ngùng cười một tiếng, nói: "Ba vị, chúng ta lại gặp mặt."

Vân Thủy Tại Thiên cướp lời nói trước: "Ôn tông chủ, trước đó chúng ta đến bái kiến trong thành quá đột nhiên, làm trễ nải việc gấp của Ôn tông chủ, xin thứ lỗi cho Vân mỗ đường đột. Qua ít ngày, Vân mỗ sẽ đem hậu lễ tự mình tới Tinh Kiếm Sơn xin lỗi!"

Âm Dương Nhị Lão nghe Vân Thủy Tại Thiên chơi bài này, vừa mở miệng thì muốn lên môn nói xin lỗi, trong lòng thầm nghĩ không ổn.

Này không phải là lên môn nói xin lỗi.

Rõ ràng là ôm đùi!

"Ôn tông chủ, hai chúng ta cũng quyết định đến lúc đó nhất định sẽ lên môn nói xin lỗi, hơn nữa Thất Vực Đăng Thiên Bảng vừa kết thúc thì sẽ đi ngay!"

"Đúng! Nhất định sẽ đi trước Vân Thủy Tại Thiên."

Hai người mở miệng cam đoan.

Vân Thủy Tại Thiên nghe nói như vậy thì trong ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ nhìn Âm Dương Nhị Lão, sau đó nói nhỏ: "Hai ngươi đúng là không có thuốc chữa, ngay cả chuyện lên môn nói xin lỗi cũng phải giành?"

Âm Dương Nhị Lão mặc kệ Vân Thủy Tại Thiên nói gì, vẫn phối hợp nhau sắp xếp chuyện lên môn nói xin lỗi.

Lễ vật mang theo khi đi xin lỗi sắp làm thành một cái danh sách rồi, Ôn Bình nghe xong sửng sốt một chút.

"Chẳng lẽ chuyện đại chiến Già Thiên Lâu ở Hắc Vực bị ba người này biết?" Trong lòng Ôn Bình âm thầm thấp thỏm.

Không đúng.

Hẳn là bọn họ không biết.

Nếu không biết thì sao thấy hắn thì ba người này lại kích động như vậy?

Dưới điều kiện là không biết đại chiến ở Hắc Vực, mặc dù ba người có muốn giao hảo với Bất Hủ Tông thì cũng không thể là như vậy chứ?

Thật ra thì Ôn Bình nghĩ như vậy cũng không gì đáng trách.

Bởi vì hắn đánh giá thấp chấp niệm muốn ôm bắp đùi của Vân Thủy Tại Thiên, cũng đánh giá thấp quyết tâm của Âm Dương Nhị Lão.

Trong lúc ba người đang nói chuyện thì một cảnh tượng khiến cho mọi người trong Bất Hủ Tông và tất cả mọi người trong Thế Không Giới kinh ngạc xuất hiện.

Các thế lực vốn đã đi vào Thế Không Giới lại từ trong lui ra, chen chúc mà tới đứng ở sau lưng người hai nhà Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương gia, cùng hành lễ với Bất Hủ Tông.

Các thế lực dưới trước Âm Dương gia, Hiên Đình Các vì có Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương mà càng tích cực hơn.

Nhưng mà cũng không có khác người.

Bình Luận (0)
Comment