Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1241 - 【Vip】 Trận Chung Kết Bắt Đầu (3)

【VIP】 Trận chung kết bắt đầu (3) 【VIP】 Trận chung kết bắt đầu (3)

Dù sao bọn họ theo phe Hiên Đình Các và Âm Dương gia.

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

"Ôn tông chủ!"

Trên trăm tên cường giả Địa Vô Cấm cùng với ngàn vạn thành viên của thế lực ngũ tinh, tất cả đều khom mình hành lễ.

Mà những thế lực vốn đi theo Hồng Diệp Môn thì không giống như những thế lực này, Hồng Diệp Môn xuống dốc khiến cho bọn họ hoảng hốt, sợ sau này Bất Hủ Tông không tha cho bọn họ, cho nên khi khom mình hành lễ thì cũng không quên báo lên gia môn mình.

"Lão hủ gia chủ Diệp gia Diệp Vô Ngân, dẫn theo người trong Diệp gia bái kiến Ôn tông chủ, chúc Ôn tông chủ sớm một bước lên trời!"

"Tông chủ Phi Diệp Tông Lạc Trần, dẫn theo môn đồ Phi Diệp Tông kiến Ôn tông chủ, chúc Ôn tông chủ sớm một bước lên trời!"

Những người này cũng không mong Bất Hủ Tông có thể thu bọn họ, bảo bọc bọn họ.

Bọn họ chỉ mong cái cúi đầu hôm nay có thể làm cho sau này Bất Hủ Tông không vì Hồng Diệp Môn mà đuổi tận giết tuyệt bọn họ.

Tất cả trưởng lão và đệ tử sau lưng Ôn Bình nhìn thấy cảnh này thì trong lòng sinh ra cảm giác kiêu ngạo.

Cảm thấy mảnh liệt nhất thuộc về đám người gia nhập Bất Hủ Tông trước nhất, Hoài Diệp, Triệu Tình, Lãng Tử Kiếm Vu Mạch vân vân.

Bọn họ nhìn Bất Hủ Tông trưởng thành, nhìn Bất Hủ Tông đi ra khỏi Hồ Thiên Địa, bây giờ lại thấy Bất Hủ Tông đứng vững ở Hồng Vực.

Những chuyện này trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Còn những đệ tử nhập môn sau, mặc dù bọn họ không có cảm giác mãnh liệt như vậy nhưng vẫn rất tự hào!

Dù sao có vinh cùng vinh!

Bọn họ vui mừng khi mình không có chọn sai!

Mà cảnh tượng này đập vào mắt thế lực trong Thế Không Giới, bọn họ cùng hò reo và cảm thán.

"Ngày sau Hồng Vực, Bất Hủ Tông cầm đầu!"

"Hồng Diệp Môn, Hiên Đình Các, Âm Dương gia, ba thế lực lớn đấu ròng rã ngàn năm, trải qua mười đời người, không ngờ được kết cục sau cùng là như vậy. Lại là Bất Hủ Tông hoành không xuất thế xưng hùng!"

"Gần như toàn bộ thế lực ngũ tinh ở Hồng Vực đều tới bái kiến Bất Hủ Tông, cảnh tượng này chưa từng xuất hiện ở Thất Vực Đăng Thiên Bảng trước giờ, ngay cả khi Vực Chủ đích thân tới cũng chưa chắc được hưởng thụ đãi ngộ như vậy!”

Vô số người cảm thán.

Vô số người kinh hô.

Cũng có vô số người kiên định chờ Sư Đạo Mê Cục mở ra, nhất định phải đi xông Sư Đạo Mê Cục một lần.

Theo thời gian trôi qua, lối vào Thế Không Giới người càng ngày càng nhiều, người đã đi vào chỗ tổ chức trận chung kết ở sâu trong Thế Không Giới gann đều xếp hàng quay trở lại, chỉ vì nghênh đón Bất Hủ Tông.

Có chút thế lực là tôn kính phát ra từ nội tâm.

Có chút thế lực thì không phải vậy, bọn họ chỉ không muốn ở lại đó, bị Bất Hủ Tông nhớ mặt.

Những người đi nghênh đón Bất Hủ Tông, có lẽ người của Bất Hủ Tông không nhớ hết được, nhưng mà mấy thế lực không đi thì chắc chắn Bất Hủ Tông sẽ nhớ hết được.

Dù sao bọn họ quá đột ngột!

Theo thời gian trôi qua, Ôn Bình cũng không có tăng tốc bay vào chỗ sâu trong Thế Không Giới, ngược lại lại chậm rãi phi hành.

Không có nguyên nhân khác.

Khi nên lộ mặt thì Bất Hủ Tông vẫn nên lộ mắt, khiêm tốn cũng phải coi trường hợp, bây giờ cục diện như thế nào, Bất Hủ Tông có muốn khiêm tốn cũng không được.

Điều duy nhất khiến cho Ôn Bình vui mừng chính là tin tức Bất Hủ Tông đại chiến Già Thiên Lâu ở Hắc Vực không có truyền ra ở U Quốc, bằng không thì không biết hôm nay sẽ rầm rộ như thế nào, đoán chừng ba người Vân Thủy Tại Thiên của Âm Dương gia, Hiên Đình Các sẽ đem mấy nữ nhi xin đẹp tới cho bọn họ chọn luôn.

Vậy lúc đó, hắn chọn một hay là chọn hết?

Cùng lúc đó, hai bên đường, Thần U Quân nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn không biết nên làm như thế nào mới ổn.

Đuổi?

Đuổi thì cũng đuổi được đó, nhưng mà làm như vậy là không nể mặt Bất Hủ Tông.

Ở Hồng Vực bây giờ, đắc tội Bất Hủ Tông thì không khác gì tìm đường chết.

Không đuổi?

Càng ngày càng nhiều người hội tụ tới, cục diện đã càng ngày càng hỗn loạn.

Đến lúc đó người giám sát của Nguyên Dương Vực tới, thấy cảnh này thì sợ là sẽ gây sự với bọn họ.

Đúng là tình thế khó xử!

Cuối cùng, thống lĩnh Thần U Quân trong Thế Không Giới lựa chọn một sách lược vẹn toàn, đó là dùng bất biến ứng vạn biến, cho đến khi Vực Chủ Quân Thiên Nhất Cố hoặc là điện chủ Kim Thủy Điện Kim Bất Tam đến, lúc đó để bọn họ chọn, ngược lại bây giờ người giám sát còn chưa đến.

Mắt thấy trận chung kết Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp bắt đầu, Vực Chủ và điện chủ Kim Thủy Điện cũng sắp đến.

Kết quả là toàn bộ Thần U Quân mở một con mắt nhắm một con mắt, cho đến khi Bất Hủ Tông được rất nhiều thế lực cuốn theo đi vào điểm quan sát trận chung kết tốt nhất, ngay phía trên Vô Sinh Triều.

Tại đây, từ trên cao nhìn xuống thì có thể quan sát ở khoảng cách gần mỗi một lần Vô Sinh Triều thả ra thú triều và khôi triều.

Đồng thời, cũng có thể nhìn thấy biểu hiện của toàn bộ người dự thi ở khoảng cách gần.

Khi Ôn Bình ngồi lên trên đỉnh, dùng tinh thần lực quét Vô Sinh Triều một lần, cũng thấy rõ hình dạng của toàn bộ Vô Sinh Triều.

Không có cách, thứ làm cho Trần Hiết nhớ thương trong đó, Ôn Bình cũng muốn nhìn một chút nó xem rốt cuộc thì nó tốt cỡ nào.

Khi Ôn Bình dùng tinh thần lực quét qua, hệ thống bắn ra một cái cửa sổ.

“Vô Sinh Triều.”

“Ngàn năm trước, do ba mươi tên Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, là thứ đến gần với Lục Tuyền.”

Trừ cái đó ra, không có bất kỳ giới thiệu gì khác.

"Hệ thống, tin tức của một Thần Huyền Cảnh mà ngươi còn biết nhiều hơn Vô Sinh Triều, cho nên nó chỉ có nhiêu đó tin tức?" Đây là lần đầu tiên Ôn Bình thấy hệ thống chỉ cho ra giới thiệu vắn tắt như thế.

Nói thật, hắn dùng hệ thống xem Thần Huyền Cảnh thì tin tức hiện ra còn nhiều hơn như thế này.

Hệ thống đáp: "Một thứ rất bình thường, tin tức của nó cũng chỉ có bao nhiêu đó."

"Được rồi."

Ôn Bình còn tưởng rằng là cái thứ này quá xa xưa, hệ thống cũng không thu thập được tin tức, hóa ra là do nó quá bình thường.

Bình Luận (0)
Comment