Nhưng mà thứ này đến gần vô hạn Lục Tuyền, có thể xách về Bất Hủ Tông cho Tử Nhiên đại sư nghiên cứu.
Nếu như Tử Nhiên đại sư mượn cơ hội này mà nâng cao một bước, có thể chế tạo ra Tuyền Qua Đồ phẩm cấp càng cao hơn, vậy thì coi như Vô Sinh Triều cống hiến một chút vì tiến bộ của cái thế giới này, đáng tiếc duy nhất chính là cái đồ chơi này quá lớn, hơn nữa còn cắm rễ trong Thế Không Giới, còn có liên hệ với Thế Không Giới, động nó thì chủ nhân của Thế Không Giới sẽ phát hiện ngay lập tức, muốn lấy đi thì chỉ có thể đợi khi chủ nhân Thế Không Giới bỏ mình.
"Chờ một chút đi, lỡ như được thì sao."
Ôn Bình thu hồi tinh thần lực, ánh mắt rơi vào mấy người Vân Liêu phía dưới, đồng thời quét qua mỗi một người tham gia trận chung kết.
Nhưng mà cũng không phải là tìm người có thực lực ngang với đệ tử Bất Hủ Tông mà là xem rốt cục xảy ra chuyện gì.
Tất cả mọi người tham dự trận chung kết, đứng dưới Vô Sinh Triều, toàn bộ đều rời xa mấy người Vân Liêu.
Mấy người Hoài Diệp và đám người đang quan chiến nhìn thấy cảnh này thì cảm thán không thôi.
"Quả nhiên, tất cả mọi người không muốn tới gần Vân Liêu, trở thành con mồi của hắn."
"Nói nhảm. Ai dám tới gần hắn, tới gần hắn không phải là đồng nghĩa với việc đem tích phân đưa tới tận miệng cho hắn sao."
"Không phải đâu, đám yêu nghiệt này cũng quá nhát, vậy mà đều trốn tránh Vân Liêu, không phải trước đó đều nói là muốn cạnh tranh với Vân Liêu sao?"
"Cạnh tranh, lấy gì cạnh tranh? Người ta dùng đao, ngươi dùng mạng sao?"
Mọi người ngươi một lời ta một câu, thời khắc trận chung kết bắt đầu cũng gần đến.
Cuối cùng, khi còn nửa canh giờ nữa là trận chung kết bắt đầu thì người phe chính phủ của U Quốc cũng tới.
Nhưng mà đó cũng không phải là người của Vực Chủ Phủ mà là một nữ nhân, còn có bảy vị tùy tùng là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh.
Nàng từ chỗ sâu trong Thế Không Giới tới, suất lĩnh bảy người từ trên trời hạ xuống trên Vô Sinh Triều.
Cũng chính trên đỉnh đầu Ôn Bình!
Trong khoảnh khắc nàng xuất hiện, toàn bộ Thần U Quân đều quỳ một chân xuống đất, hô to.
"Cung nghênh giám sát đại nhân!"
"Cung nghênh giám sát đại nhân!"
"Cung nghênh giám sát đại nhân!"
Mấy vạn Thần U Quân cùng quỳ xuống đất kêu lên.
Tiếng áo giáp ma sát, tiếng đầu gối chạm xuống đất xông thẳng lên trời.
Nương theo một tiếng hô to cung nghênh của mấy vạn Thần U Quân, tám người trên bầu trời bắt đầu chậm rãi hạ xuống.
Giờ khắc này, Thế Không Giới vốn đang cực kỳ náo nhiệt trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Tất cả mọi người không khỏi dời mắt khỏi Vô Sinh Triều, nhìn chằm chằm người giám sát chậm rãi hạ xuống!
Nếu như hôm nay trận chiến đấu cuối cùng của các thiên kiêu trên Thất Vực Đăng Thiên Bảng Hồng Vực mang tới cho bọn họ một lần cuồng hoan, say mê trăm năm mới gặp.
Nếu như hôm nay, ba thế lực lớn như Hiên Đình Các, Âm Dương gia và Bất Hủ Tông mang tới cho bọn họ kính sợ không gì sánh kịp.
Như vậy thì vị nữ nhân trước mắt này khiến cho bọn họ tôn kính từ tận đáy lòng!
Chỉ vì nàng đến từ Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực!
Là Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực mà tất cả mọi người phải ngưỡng vọng.
Mặc dù Ôn Bình không có kính ý như dân bản địa sinh ra và lớn lên ở Triều Thiên Hạp nhưng cũng không ngoại lệ, ánh mắt tập trung lên người nàng.
Nữ nhân đó mặt một bộ cẩm y trắng đen xen kẽ, tinh thần già dặn, cả người tỏa ra một luồng khí khái hào hùng mà nữ nhân ít có.
Mặc dù cảnh giới của nàng không cao, khí tức lộ ra chỉ có nửa bước Thiên Vô Cấm, nhưng mà ánh mắt lại kiêu ngạo, coi trời bằng vung.
Nàng nhìn xuống tất cả mọi người, bao gồm cả người ngồi trên đỉnh Vô Sinh Triều, đồng thời cũng hưởng thụ ánh mắt tràn đầy kính ý của mọi người.
Mười hơi.
Trăm hơi thở.
Hai trăm hơi thở.
Nàng vẫn duy trì lấy tư thái cao cao tại thượng, không nói một lời, chỉ dùng ánh mắt kiêu ngạo coi trời bằng vung quan sát các thế lực lớn phía dưới.
Đối với chuyện này, Ôn Bình không cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao đối với Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực thì Hồng Vực cũng không lớn.
Người của Hồng Vực cũng không mạnh.
Đột ngột.
Nữ nhân lòng sinh tức giận.
Dùng giọng điệu chất vấn quát khẽ một tiếng!
"Quân Thiên Nhất Cố ở đâu?"
Một câu ra, vang vọng Thế Không Giới.
Mấy vạn Thần U Quân, không ai dám nói tiếp.
Chỉ có thống lĩnh Thần U Quân do dự, sau đó run như cầy sấy, không thể không đáp: "Hồi bẩm giám sát đại nhân, Vực Chủ còn đang xử lý chính sự, hẳn là sẽ lập tức tới ngay."
"Có chuyện gì còn quan trọng hơn Thất Vực Đăng Thiên Bảng?" Nữ nhân hoàn toàn không có đồng ý với lý do này: "Ta xem là do Quân Thiên Nhất Cố đã chán với vị trí Vực Chủ này rồi, để cho trong Hồng Vực xảy ra thảm kịch người ẩn núp ám sát điện chủ Cực Sinh Điện thì thôi đi, bây giờ ngay cả Thất Vực Đăng Thiên Bảng trăm năm một lần cũng không để trong lòng. Chuyện này ta chắc chắn sẽ báo cáo cho Vực Chủ, phán hắn tội không làm tròn trách nhiệm!"
Lời nói hùng hồn, dọa người.
Nàng vừa dứt lời, thống lĩnh Thần U Quân vốn đã run như cầy sấy hoàn toàn không dám nói thêm một câu nào nữa!
Nói nhiều sai nhiều!
Nếu như nói thêm câu nào khiến cho người giám sát tức giận thì chỉ sợ sau khi Vực Chủ biết thì sẽ giết hắn.
Thấy người tới tính tình bốc lửa như vậy, vốn Ôn Bình không có hứng thú gì với một người tu hành nửa bước Thiên Vô Cấm chợt nổi lên hào hứng, quỷ thần xui khiến, mở giao diện hệ thống ra, lấy được giới thiệu về nàng.
Vụ Đô.
Tuổi tác: Năm trăm sáu mươi tuổi.
Cảnh giới: Nửa bước Thiên Vô Cấm.
Thân phận: Người giám sát của Giám Sát Điện ở Nguyên Dương Vực, phụ trách giám sát tất cả vực nhỏ dưới trướng Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực. Trong lúc diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng thì thay mặt cho Vực Chủ Nguyên Dương Vực dò xét tất cả.
. . .
Những cái khác Ôn Bình không xem thêm, bởi vì đối phương chỉ là nửa bước Thiên Vô Cấm thôi, loại cảnh giới này cho dù là khai chiến với U Quốc ngay bây giờ thì nàng cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì cho Bất Hủ Tông.