Huống chi nữ nhân này còn hơn năm trăm tuổi, đoán chừng thân phận ở nhà phải là tổ tổ tổ tổ tổ tổ nãi nãi.
Nhưng mà tính tình của nàng khiến cho Ôn Bình rất thích.
Tính tình táo bạo như thế thì tuyệt đối sẽ tạo không ít áp lực cho Quân Thiên Nhất Cố.
Quân Thiên Nhất Cố áp lực càng lớn, tỷ lệ làm việc cho hắn lại càng lớn, sau này hiệu suất làm việc cho hắn sẽ càng cao.
Nếu có thể để cho chủ nhân một vực tận tâm tận lực làm việc cho hắn, căn cơ và sức ảnh hưởng của Bất Hủ Tông ở Hồng Vực sẽ vô cùng vững chắc, tốc độ phát triển ra ngoài cũng sẽ vô cùng nhanh.
Đúng lúc này, bên tai vang lên mấy tiếng.
"Vụ Đô tiền bối!"
"Vụ Đô tiền bối!"
"Tham kiến giám sát đại nhân!"
. . .
Ôn Bình ghé mắt.
Hóa ra là Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão dẫn theo người dưới trướng đứng lên, cung kính nghênh đón Vụ Đô đến.
"Ôn tông chủ, vị này chính là người giám sát đến từ Giám Sát Điện ở Nguyên Dương Vực, Vụ Đô tiền bối." Vân Thủy Tại Thiên ngồi cách không xa thấy Ôn Bình cũng không có đứng dậy hành lễ thì vội vàng nhắc nhở một câu, dù sao Vụ Đô là người của Vực Chủ Phủ ở Nguyên Dương Vực.
Nhưng mà vừa nhắc nhở xong, Vân Thủy Tại Thiên có chút hối hận mình vẽ vời thêm chuyện.
Từ chuyện sửa đổi công pháp cho rất nhiều đệ tử, rất có thể Bất Hủ Tông có cường giả Thiên Vô Cấm tọa trấn, có thể thăng cấp làm lục tinh bất cứ lúc nào, như vậy thì có vẻ như tông chủ một tông như Ôn Bình không cần cung nghênh Vụ Đô như hắn.
Cũng không phải Vực Chủ đích thân tới.
Ôn tông chủ đâu cần phải cung nghênh như một người bình thường như hắn?
Nhưng mà, sau một khắc, Ôn Bình bất ngờ đứng dậy.
"Hóa ra là Vụ Đô giám sát, thất kính thất kính."
Ôn Bình đứng dậy, chắp tay, bình tĩnh nhìn lên Vụ Đô trên bầu trời.
Trong khoảnh khắc khi Ôn Bình đứng lên, hai con ngươi Vụ Đô lập tức đọng lại, kinh ngạc nói: "Ba thế lực lớn ngồi trên đỉnh Vô Sinh Triều tám chín trăm năm, gần như đã ngàn năm cũng không có xảy ra thay đổi, không ngờ trăm năm này lại thay đổi, xuất hiện khuôn mặt mới."
"Cũ mới thay đổi, trạng thái bình thường của lịch sử thôi." Ôn Bình chỉ đáp lại một câu, sau đó bình tĩnh ngồi xuống lại.
Hắn vừa ngồi xuống.
Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão trong lòng run lên.
Cho đến giờ, ba người bọn họ vẫn chưa dám ngồi xuống lại, Ôn tông chủ lại nói xong thì ngồi xuống.
Suy cho cùng thì vẫn là tông môn mạnh mẽ, ngay cả người của Nguyên Dương Vực cũng không sợ.
Lúc này, ba người vụng trộm nhìn vẻ mặt Vụ Đô một chút, muốn nhìn xem Vụ Đô sẽ có phản ứng như thế nào với cử động của Ôn Bình.
Nhưng mà không thấy Vụ Đô có bất kỳ phản ứng nào.
Thật tình không biết, trong khoảnh khắc khi Ôn Bình ngồi xuống, lông mày Vụ Đô lập tức run lên một cái, một lát sau mới hỏi: "Ngươi họ gì?"
"Ôn."
"Họ Ôn?"
Vụ Đô cẩn thận nhớ lại.
Nhưng mà trong đầu không có bất cứ ký ức gì về cường giả Thiên Vô Cấm họ Ôn.
Mặc dù không phải mỗi một vị cường giả Thiên Vô Cấm nàng đều biết, nhưng mà nàng có thể xác định chắc chắn Nguyên Dương Vực không có cường giả Thiên Vô Cấm họ Ôn.
Chẳng lẽ phía sau hắn không có cường giả Thiên Vô Cấm?
Không đúng.
Không có cường giả Thiên Vô Cấm mà dám lỗ mãng như vậy?
Vụ Đô lại hỏi: "Ôn tông chủ, không biết là vị tiền bối Thiên Vô Cấm nào tới Hồng Vực lập nghiệp rồi? Nếu bản giám sát gặp, chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực kết thúc thì cũng nên đến bái phỏng một thoáng."
"Đao Ma."
Ôn Bình phun ra hai chữ.
Vụ Đô lập tức sửng sốt một chút.
"Đao Ma?"
"Chính là hắn."
"Là Đao Ma mới vừa trở về từ sa trường?" Trong đầu Vụ Đô lóe lên rất nhiều người, sau đó xác định danh hiệu Đao Ma, lại mới có chút quan hệ với Hồng Vực: "Hắn vừa từ sa trường về thì lập tức thành lập tông môn, đồng thời thủ tiêu Hồng Diệp Môn trong thời gian ngắn như vậy. Xem ra thu được không ít cơ duyên ở sa trường."
"Đúng là không nhỏ."
Nghe Vụ Đô nói như vậy, Ôn Bình cũng rất tán thành.
Thánh Quang Đao Ý.
Ma pháp ngũ giai.
Phá Kính Đan cao cấp.
Lấy bất cứ một thứ nào ra thì cũng là cơ duyên lớn lao đối với bất cứ người nào chứ đừng nói chi là một mình Đao Ma chiếm được hết.
Nhưng mà hình như Vụ Đô hiểu lầm gì đó, lại cho rằng Bất Hủ Tông là tông môn do Đao Ma sáng lập, nhưng mà nếu Vụ Đô hiểu lầm thì Ôn Bình cũng lười đi giải thích cái gì, Vụ Đô thích nghĩ như thế nào thì để nàng nghĩ như thế đó đi.
Vụ Đô lại nói, đồng thời hơi suy tư: "Diệp Vu Bình của Hồng Diệp Môn đó ta gặp mấy lần, cũng từng vì thiên tư của nàng không tệ mà chỉ điểm nàng mấy lời, vốn cho rằng nàng sẽ là người đầu tiên đột phá nửa bước Thiên Vô Cấm trong ba thế lực lớn ở Hồng Vực, tương lai thậm chí có thể xưng bá Hồng Vực, thật không ngờ vẫn không có đột phá tới nửa bước Thiên Vô Cấm thì đã chết trong tay Đao Ma vừa mới lịch luyện ở sa trường về.”
Trong giọng nói có chút thương tiếc.
Ôn Bình vốn không muốn phản ứng, rõ ràng ánh mắt Vụ Đô vẫn dừng trên người hắn nên chỉ đành qua loa một câu.
"May mắn mà thôi."
"Ngươi cũng rất khiêm tốn!"
Khi Vụ Đô nói lời này, ánh mắt nhìn Ôn Bình có chút sắc bén, có chút không vui.
Chút không vui này tới rất đột nhiên, đột nhiên đến khiến cho Ôn Bình cảm thấy không biết có phải Vụ Đô định báo thù cho Diệp Vu Bình hay không.
Nhưng mà sau khi nói xong câu đó thì Vụ Đô không thèm để ý tới Ôn Bình nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm Ôn Bình cũng rút lại.
Đối với Diệp Vu Bình, nàng rất có hảo cảm.
Nhưng đối với Bất Hủ Tông thay vào, Vụ Đô không có chút hảo cảm nào, cũng lười móc nối quan hệ.
Nhưng mà lúc này Ôn Bình lại nói.
"Vụ Đô giám sát có quan hệ rất tốt với môn chủ Hồng Diệp Môn Diệp Vu Bình?"
Vụ Đô lạnh lùng nói: "Không nói là rất tốt, chỉ là tán thưởng thôi. Nếu như Diệp Vu Bình không chết, thậm chí tương lai nàng có thể sẽ tiến thêm một bước, có thể nhìn trộm cánh cửa Thiên Vô Cấm một thoáng cũng khó nói, chết đi như thế thì đúng là đáng tiếc."