Trong lời nói vẫn tràn đầy tiếc hận khi Diệp Vu Bình chết.
Bởi vì Đao Ma đó, nàng từng gặp.
Tư chất của Đao Ma và chuyện xưa của hắn nàng cũng biết. Đao Ma có thể đi đến Địa Vô Cấm Thượng Cảnh hoặc là nửa bước Thiên Vô Cấm cũng đã là cực hạn, muốn bước vào Thiên Vô Cấm thì tuyệt đối không thể.
Nhưng mà Diệp Vu Bình không giống.
Diệp Vu Bình có tư chất bước vào Thiên Vô Cấm.
Có lẽ phải cần một khoảng thời gian nhưng cuối cùng vẫn là có thể bước vào Thiên Vô Cấm.
Cũng trong lúc Vụ Đô tiếc hận thì Ôn Bình cũng thầm nói một câu.
"Hi vọng ngươi thương tiếc thì thương tiếc, đừng có lầm đường."
Hắn không muốn giết người.
Chỉ cần Vụ Đô không khiến cho hắn khó chịu thì hắn sẽ không làm gì nàng.
Dù cho tiếp theo Vụ Đô có dùng loại ánh mắt bễ nghễ hết thảy quan sát hắn thì cũng không quan trọng.
Trong địa bàn của U Quốc, bây giờ hắn muốn khiêm tốn một chút, bởi vì hắn quyết định lập sơn môn ở Hắc Vực Già Thiên Lâu.
Lúc này, Vụ Đô thấy Ôn Bình không lên tiếng nữa, vốn đã không thích Bất Hủ Tông, Vụ Đô cũng không nói thêm cái gì, đáp xuống đỉnh Vô Sinh Triều, ngồi ở trung tâm trên đỉnh Vô Sinh Triều, đợi trận chung kết Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu.
Sau khi Vụ Đô ngồi xuống, Âm Dương Nhị Lão bắt đầu vuốt mông ngựa.
"Vụ Đô tiền bối, trăm năm không thấy, thực lực của ngài lại tinh tiến không ít."
"Chỉ sợ không được bao lâu thì có thể chạm đến ngưỡng cửa Thiên Vô Cấm chứ?"
Rõ ràng đối với mấy lời này Vụ Đô nghe đến mức đầy lỗ tai rồi cho nên biểu cảm vẫn lạnh lùng, hai người khen nàng một hồi nhưng chỉ đổi lại được có một câu chất vấn lạnh lẽo: "Hai người các ngươi có biết khi nào Quân Thiên Nhất Cố đó tới không?"
Âm Dương Nhị Lão bất đắc dĩ lắc đầu.
Chuyện này sao hai người bọn họ biết được?
Vụ Đô thấy Âm Dương Nhị Lão lần lượt lắc đầu, vẻ mặt mới đầu chỉ lạnh lùng giờ lại có thêm chút không hài lòng, tức giận nói: "Chuyện này ta sẽ báo cáo lại cho Đại Vực Chủ, phán Quân Thiên Nhất Cố tội lơ là nhiệm vụ! Mắt thấy Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp bắt đầu, Vực Chủ Hồng Vực hắn còn chưa tới."
"Đến rồi!"
Âm Dương Nhị Lão bỗng ngạc nhiên chỉ vào cửa vào Thế Không Giới.
Biểu cảm tức giận của Vụ Đô cứng lại trong nháy mắt, tập trung nhìn lại!
Quả nhiên là Quân Thiên Nhất Cố!
Chỉ thấy Quân Thiên Nhất Cố hóa thành kinh hồng, dẫn đầu xông vào trong Thế Không Giới, theo sát phía sau chính là đám người điện chủ Kim Thủy Điện Kim Bất Tam.
Không phải Địa Vô Cấm thì sợ là ngay cả bóng dáng của đám người Quân Thiên Nhất Cố cũng không thấy rõ.
Phương thức ra sân của hắn không giống tất cả mọi người, có thể nhìn được đám người Quân Thiên Nhất Cố rất gấp.
Sau khi Vụ Đô thấy thì hừ lạnh một tiếng, nói: "Sớm không đến, bây giờ biết gấp? Ngươi vội vã tới thì đã sao, ngươi cũng không thoát được tội lơ là nhiệm vụ!"
Nói chuyện, khí thế hùng hổ dọa người!
Đột ngột.
Quân Thiên Nhất Cố đứng ở trước đỉnh Vô Sinh Triều.
Vụ Đô vừa định lạnh lùng chế giễu vài câu thì thấy Quân Thiên Nhất Cố lườm nàng một cái, chỉ gật gật đầu cho có, một câu thăm hỏi cũng không có.
Sau khi gật đầu thì lập tức quay qua nhìn một người, lên tiếng.
Người đó chính là Ôn Bình!
"Ôn tông chủ, có thể dời bước bàn chuyện một chút không?”
Cả lời nói và cử chỉ đều rất khiêm tốn, không còn là tính tình khi tới gặp Ôn Bình trước đó.
Bởi vì ngay vừa rồi, tin tức Địch gia bị Hãn Ly diệt môn truyền đến.
Địch gia vừa bị diệt môn, hắn đã không thể lui.
Lúc này, đừng nói thái độ khiêm nhường gì, thậm chí hắn còn có thể cầu xin Ôn Bình.
Hắn cũng hết cách.
Nếu không hợp tác với Bất Hủ Tông, không có loại Tuyền Qua Đồ đặc thù của Bất Hủ Tông, vậy thì ở chỗ Đại Vực Chủ, Quân Thiên Nhất Cố hắn tràn đầy nguy hiểm.
Tường đổ mọi người đẩy, cho dù Đại Vực Chủ muốn giữ hắn thì sợ cũng sẽ đổi vì mấy người đó cứi lải nhải bên tai.
"Bây giờ?"
Ôn Bình hỏi lại.
Quân Thiên Nhất Cố cung kính nói tiếp: "Ôn tông chủ, ngài xem, trận chung kết của Thất Vực Đăng Thiên Bảng còn chưa có bắt đầu."
"Được, vậy thì bàn ngay bây giờ."
Thấy thái độ khiêm nhường của Quân Thiên Nhất Cố, Ôn Bình cũng không muốn làm giá với hắn.
Ngược lại, còn có nửa canh giờ nữa thì Thất Vực Đăng Thiên Bảng mới bắt đầu, vậy thì dứt khoát nói với Quân Thiên Nhất Cố một chút, lợi dụng nửa canh giờ này.
Thấy Ôn Bình đồng ý, trong lòng Quân Thiên Nhất Cố lập tức mừng như điên, sau đó nói: "Ôn tông chủ, bây giờ Thế Không Giới kín người hết chỗ, chúng ta nên ra ngoài Thế Không Giới, tìm một chỗ an tĩnh nói một chút đi."
"Đi."
Ôn Bình gật gật đầu.
Sau đó quay đầu dặn dò một câu: "Khi sắp bắt đầu, truyền âm."
Ngồi sau lưng Ôn Bình, Tử Nhiên đại sư gật đầu nói: "Tông chủ, ngài đi đi, khi sắp bắt đầu thì lão thân sẽ liên hệ ngài."
"Ừm."
Ôn Bình gật đầu, sau đó hóa thành kinh hồng bay ra khỏi Thế Không Giới.
Quân Thiên Nhất Cố lập tức theo kịp, để lại Vụ Đô đứng trên Vô Sinh Triều, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và rối rắm không biết làm sao.
Nàng bị làm lơ?
Quân Thiên Nhất Cố này lại lớn mật đến mức dám làm lơ nàng?
"Quân Thiên Nhất Cố, ngươi chờ đó cho ta, chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, ta sẽ dùng mạng tố cáo ngươi với Đại Vực Chủ!"
Dứt lời, Vụ Đô giận đùng đùng ngồi xuống.
Ngồi xuống, càng nghĩ càng giận.
Nhưng mà càng giận thì lại càng nghĩ nhiều.
Vòng đi vòng lại, tạo thành một vòng tuần hoàn ác tính.
Hai người Âm Dương Nhị Lão ngồi bên cạnh cũng không biết nói gì.
Nếu như còn nói tiếp thì có phải là sẽ bị mắng oan một trận không?
Ngay lúc Âm Dương Nhị Lão quyết định cái gì cũng không nói thì Vân Thủy Tại Thiên bên cạnh lại lên tiếng.
"Vụ Đô tiền bối, nếu ta là ngài, ta sẽ không tức giận như thế."
Vụ Đô nghe Vân Thủy Tại Thiên nói như vậy thì chút tức giận và lãnh ý trong lòng biểu hiện rõ ra, quay qua nhìn Vân Thủy Tại Thiên.
Dù cho trước khi nói chuyện thì Vân Thủy Tại Thiên đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mà cũng không nhịn được sống lưng lạnh lẽo.