Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người ở đây, Ôn Bình ngồi xuống lại, chỉ bình tĩnh đáp lại: "Vậy thì Vân Liêu phải cô phụ ý tốt của Thiên Nghiệp Thần Tướng rồi, hắn là trưởng lão Bất Hủ Tông, sẽ không rời khỏi Bất Hủ Tông."
"Ôn tông chủ, nếu Vân Liêu trưởng lão trở thành đệ tử Thiên Nghiệp Thần Tướng, tương lai tiền đồ vô hạn, bao gồm cả Bất Hủ Tông cũng có thể nâng cao một bước." Tiểu Doãn tưởng rằng mình nói không rõ lắm cho nên mới khiến cho tông chủ Bất Hủ Tông thay Vân Liêu từ chối.
Nhưng mà chỉ nghe Ôn Bình lại rất lạnh nhạt đáp lại một câu: "Cảm ơn ý tốt của Thiên Nghiệp Thần Tướng."
Nghe giống như là cảm ơn, nhưng hoàn toàn không có chút ý cảm ơn nào.
Hiển nhiên là từ chối!
Nàng đã nói hai lần, nhưng mà tông chủ Bất Hủ Tông trước mặt này vẫn trả lời như vậy, vậy thì kết quả cũng rõ ràng.
Tông chủ Bất Hủ Tông này không muốn cho Vân Liêu rời khỏi Bất Hủ Tông!
Tự tư!
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt, biểu cảm trên mặt Tiểu Doãn lạnh xuống, trầm giọng nói: "Ôn tông chủ đừng có quyết định thay cho Vân Liêu, chủ nhân nhà ta đã chọn hắn, vậy thì không ai có thể ngăn được!"
Trong lời nói còn có chút ý cảnh cáo.
Bên cạnh, đám người Vụ Đô và Quân Thiên Nhất Cố thấy thế thì biết hiểu lầm nên vội ra hoài giải.
Vụ Đô vội nói: "Doãn cô nương, thật ra thì ý của Ôn tông chủ không phải như ngươi nghĩ. Sau lưng Bất Hủ Tông cũng có cường giả Thiên Vô Cấm, Vân Liêu trưởng lão là trưởng lão Bất Hủ Tông, đương nhiên sẽ được vị cường giả Thiên Vô Cấm đó dạy bảo, cho nên chắc chắn Vân trưởng lão sẽ không rời khỏi Bất Hủ Tông."
Nghe Vụ Đô giải thích, sắc mặt Tiểu Doãn lại thay đổi, ánh mắt nhìn Ôn Bình hoàn toàn khác với lúc nãy.
"Thì ra là thế!"
Sau khi hoảng hốt một chút, Tiểu Doãn không nói gì nữa.
Không phải là không muốn nói, mà là không dám nói.
Nàng tin Vụ Đô sẽ không gạt mình, dù sao Vụ Đô cũng là người giám sát Nguyên Dương Vực, cho nên nếu nàng nói thêm gì nữa khiến cho cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng Bất Hủ Tông không vui. Mặc dù không đến mức xảy ra chuyện gì đó không hay nhưng sau khi trở về thì cũng không tránh được bị trách phạt.
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, chẳng trách Vân Liêu sẽ mạnh như vậy.
Hóa ra đã có cường giả Thiên Vô Cấm chỉ điểm từ sớm rồi.
Tiểu Doãn không nói gì nữa, mấy người Vụ Đô và Quân Thiên Nhất Cố cũng hết sức thức thời bỏ qua đề tài này, nói mấy chuyện khác.
Hai người và Tiểu Doãn đều quen biết đã lâu, cũng gần trăm năm không gặp cho nên có rất nhiều chủ đề trò chuyện.
Giờ phút này, Ôn Bình đang dò tinh thần lực ra ngoài, sau đó đụng phải lồng ánh sáng bao phủ chiến trường Vô Sinh Triều đối diện.
Phanh.
Tinh thần lực hiếm khi gặp trắc trở.
Dù sao cũng là do ba mươi lăm tên Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, cho nên chắc chắn sẽ ẩn chứa chút thủ đoạn đề phòng cảm giác.
Nhưng cũng chỉ được mấy hơi thôi, mấy hơi sau, tinh thần lực của Ôn Bình đã xuyên thủng lồng ánh sáng đó, đi vào trong chiến trường Vô Sinh Triều.
Dù sao cảm giác và tinh thần lực tuy đồng căn nhưng lại là hai thứ hoàn toàn khác biệt.
Sau khi tinh thần lực của Ôn Bình quét qua mấy ngàn người trong chiến trường Vô Sinh Triều, cũng biết được đại khái về người ẩn núp của Già Thiên Lâu.
Trong số mấy ngàn người này, có chừng tám mươi người là người ẩn núp.
Tám mươi người này thực lực cao thấp không đều, có rất nhiều Trấn Nhạc Hạ Cảnh, có Trấn Nhạc Trung Cảnh, có Địa Vô Cấm Hạ Cảnh.
Tổng cộng có ba người là Địa Vô Cấm Hạ Cảnh!
Mặc dù không biết bọn họ dùng cách gì để che giấu cảnh giới chân thực của mình nhưng đúng là lừa được Vô Sinh Triều, lừa được mấy người Quân Thiên Nhất Cố.
Đáng tiếc, thủ đoạn này có thể lừa gạt Vô Sinh Triều, có thể lừa gạt cảm giác của mấy người Quân Thiên Nhất Cố, nhưng lại không lừa được tinh thần lực của hắn.
Ôn Bình thầm nghĩ: "Già Thiên Lâu này chuẩn bị đúng là đầy đủ, xem ra thời gian chuẩn bị không phải một ngày hai ngày. Đường đường là lâu chủ Già Thiên Lâu, vậy mà lại âm mưu bóp chết mầm non của U Quốc, đúng là không có điểm mấu chốt, cái gì cũng làm."
Đường đường là Thiên Vô Cấm mà lại không có phẩm chất như vậy, âm mưu giết một đám thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng mà thật ra thì ba vị Địa Vô Cấm Hạ Cảnh, cho dù ở chỗ nào cũng không đáng kể.
Nhưng nếu ở chiến trường Thất Vực Đăng Thiên Bảng, một nơi ngay cả nửa bước Địa Vô Cấm cũng không có thì không khác gì một trận tai nạn.
Nhất là ở trong ctr bị lồng ánh sáng bao phủ như Vô Sinh Triều!
Vừa rồi, sau khi lồng ánh sáng đó ngăn cản tinh thần lực của hắn thì Ôn Bình cố ý để ý thử phòng ngự của lồng ánh sáng này một chút, tuyệt đối có thể chống được công kích của cường giả Thiên Vô Cấm!
Như vậy cũng có nghĩa là có ba con sói thực lực mạnh mẽ bị nhốt ở trong bãi nhốt cừu, mà trong bãi nhốt cừu chỉ có một đám cừu non yếu đuối.
Đáng sợ nhất là bãi nhốt cừu này còn không gì phá được!
Cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm giáng lâm thì cũng không thể chính diện phá hủy nó!
Lúc này, Ôn Bình quay đầu nói với Tần Sơn bên cạnh: "Lập tức liên hệ Vân trưởng lão, dặn dò hắn nhất định phải cẩn thận trong chiến trường Vô Sinh Triều."
"Vâng, tông chủ!"
Tần Sơn gật đầu.
Nhưng mà trong lòng của hắn lại rất hiếu kỳ.
Không biết tại sao tông chủ lại làm như vậy?
Tại sao lại kêu Vân trưởng lão cẩn thận?
Trong chiến trường Vô Sinh Triều này còn có người có thể tạo thành uy hiếp cho Vân trưởng lão?
Cùng lúc đó, ba người Quân Thiên Nhất Cố đang bắt chuyện với nhau cũng bị câu nói này của Ôn Bình hấp dẫn sự chú ý, bởi vì câu nói này của Ôn Bình quá khác thường.
Thấy Tần Sơn dùng Truyền Âm Thạch liên hệ cho Vân Liêu thật, Quân Thiên Nhất Cố ức chế tò mò không nổi, vội hỏi: "Ôn tông chủ, có chuyện gì vậy?"