Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1267 - 【Vip】 Tình Huống Lại Chuyển Biến Xấu, Sợ Là Trong Vô Sinh Triều Không Người Còn Sống (2)

【VIP】 Tình huống lại chuyển biến xấu, sợ là trong Vô Sinh Triều không người còn sống (2) 【VIP】 Tình huống lại chuyển biến xấu, sợ là trong Vô Sinh Triều không người còn sống (2)

"Nín chết ta rồi!" Trong nháy mắt bốn mạch mở ra, tên người ẩn núp Địa Vô Cấm ở trong đám người đó mạch môn chấn động, sau đó hắn giậm chân một cái, bốn phía nổi lên hàng trăm hàng ngàn đạo gai đá dài trăm mét, chém giết toàn bộ người trong phạm vi trăm trượng.

Mấy trăm tên thiên kiêu của Hồng Vực bỏ mình trong nháy mắt!

Hai người còn lại, mặc dù không có lập tức ra tay chém giết nhiều thiên kiêu của Hồng Vực như vậy nhưng công kích tiện tay đánh ra cũng làm cho xung quanh chết hơn mười người.

Mặc dù số lượng không nhiều nhưng lại khiến cho tất cả mọi người chấn kinh!

"Người ẩn núp Địa Vô Cấm!"

"Trong Vô Sinh Triều lại bị người ẩn núp Địa Vô Cấm lẫn vào!"

"Già Thiên Lâu đáng chết, lại ti tiện như thế!"

Từng tiếng mắng chửi vang tận mây xanh, nhưng mà như vậy cũng không thể khiến cho ba người ẩn núp trong chiến trường Vô Sinh Triều sợ hãi, ngược lại còn khiến cho bọn họ càng thêm hung hăng ngang ngược.

Ba người cười gằn ngắm nhìn bốn phía, khiêu khích tất cả mọi người, cũng khiêu khích bốn vị tướng lĩnh nửa bước Thiên Vô Cấm dưới trướng Thiên Nghiệp Thần Tướng.

"Thật can đảm, thấy chúng ta tới mà còn dám ngoi lên!" Trên bầu trời, nam nhân lông mày xanh đi trước nhất lấy một thứ từ trong ngực ra.

Giống như là một cái chìa khóa!

Chính là Vô Sinh Mật Thìa!

Thấy vật này, sắc mặt đám người Vụ Đô, Quân Thiên Nhất Cố trở nên vui vẻ, sau đó nhảy lên một cái, vọt tới rìa bình chướng Vô Sinh Triều.

Chuẩn bị khi vòng bảo hộ Vô Sinh Triều tan biến thì sẽ lập tức xông vào trong chiến trường Vô Sinh Triều, bóp chết ba tên sâu kiến Địa Vô Cấm đó!

Nam nhân lông mày xanh vừa nắm Vô Sinh Mật Thìa, khi Vô Sinh Mật Thìa tỏa ra một mảnh kim vụ thì lập tức quát: "Ngừng cho ta!"

Nói xong, tất cả mọi người nín hơi ngưng thần, lặng ngắt như tờ.

Một hơi.

Hai hơi.

Ba hơi. . .

Vô Sinh Triều không hề có động tĩnh gì.

Nam nhân lông mày xanh nắm chặt Vô Sinh Mật Thìa, lại quát lên lần nữa, nói: "Ngừng! Ngừng! Ngừng! Ngừng!"

Nhưng mà, Vô Sinh Triều vẫn không phản ứng chút nào.

Bên cạnh, ba tên tướng lĩnh Thần U Quân khác vội vàng nhích lại gần, cẩn thận ngắm nghía Mật Thìa.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Mật Thìa hỏng chứ!"

“Ngươi lại khởi động Mật Thìa lần nữa xem!”

Sắc mặt nam nhân lông mày xanh trầm xuống, nói: "Vô dụng, ta có thể cảm nhận được, liên hệ giữa Vô Sinh Mật Thìa và Vô Sinh Triều bị thứ đồ gì cắt đứt."

Đột ngột.

Tiếng cười đắc ý từ trong chiến trường Vô Sinh Triều vọng ra.

"Đợi lâu như vậy, vốn cho rằng có thể đợi được dáng vẻ bất đắc dĩ của Thiên Nghiệp Thần Tướng, không ngờ, đúng là đáng tiếc."

"Vô Sinh Mật Thìa của ngươi đã vô dụng, từ khoảnh khắc khi khói đen che phủ Vô Sinh Triều thì quyền khống chế của Vô Sinh Mật Thìa đã bị thủ tiêu, cái gọi là Vô Sinh Mật Thìa, bây giờ chỉ là một món đồ chơi có giá trị bằng chút bạch tinh thôi."

"Ngươi nghĩ chúng ta không có chuẩn bị gì sao? Các ngươi hãy xem chúng ta giết sạch đám thiên kiêu này đi. Đám U Quốc các ngươi đúng là quá ngây thơ, Thiên Nghiệp Thần Tướng đó. . . cũng không có gì đặc biệt."

Ba người khẽ trào phúng, sau đó mạch môn đồng thời chấn động.

Bắt đầu đồ sát!

Ba người giống như nhân đồ, hóa thành kinh hồng lướt về phía người trong chiến trường Vô Sinh Triều, những nơi đi qua, cho dù là thiên kiêu Trấn Nhạc Hạ Cảnh hay là thiên kiêu Trấn Nhạc Trung Cảnh đều bị ba người chém giết trong nháy mắt, đầu một nơi thân một nẻo.

Hết cách.

Mặc dù đều là thiên kiêu, có được sức chiến đấu đỉnh phong trong cùng cảnh, cũng có được thiên phú xuất sắc nhất trong cùng cảnh, nhưng khoảnh cách về cảnh giới còn nằm đó.

Dù cho ngươi thiên tài như thế nào đi nữa, nhưng mà chưa trưởng thành thì đối mặt với cường giả Địa Vô Cấm, ngoại trừ tử vong sẽ không có kết quả khác.

"Chạy!"

"Chạy mau!"

Hơn nghìn người còn sót lại trong Vô Sinh Triều lập tức tan tác như chim muông.

Giờ phút này, nếu như còn tụ tập cùng một chỗ thì không khác gì chờ chết.

Giờ khắc này, tuyệt vọng lan tràn trong chiến trường Vô Sinh Triều.

Người của Hiên Đình Các, Âm Dương gia thấy cảnh này thì sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Mặc dù bọn họ hiểu tại sao Vân Liêu như lâm đại địch, nhưng khi biết đối thủ của mình là ba tên cường giả Địa Vô Cấm thì bọn họ đều chột dạ, không biết nên làm thế nào mới tốt.

Nếu chỉ có một tên Địa Vô Cấm thì bọn họ liên hợp lại có lẽ còn có thể chém giết, nhưng đối phương có ba tên Địa Vô Cấm.

Phần thắng xa vời!

Giờ phút này, cho dù là đám người Diệp Vũ Mai đã nhặt lại được lòng tin sau đấu vòng loại, đấu bán kết, những vẫn thấy hồi hợp trong vòng bảo vệ của Vân Liêu.

"Già Thiên Lâu này cực kỳ âm hiểm, vậy mà phái ba tên cường giả Địa Vô Cấm vào chiến trường Vô Sinh Triều, muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta!"

"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Nếu như chúng ta liên thủ với những người khác thì chắc chắn có cách đối phó ba tên người ẩn núp này. Tin tưởng Vân trưởng lão, chắc chắn hắn có cách!"

Theo tiếng bàn tán, trong đầu Vân Liêu cũng đã quyết định, ngồi đây chờ chết không bằng liều chết đánh một lần.

Vân Liêu móc Truyền Âm Thạch ra.

"Tông chủ, vật cưỡi Yêu Thần nửa bước Thiên Vô Cấm đó của ngài, có lẽ ta không thể hưởng thụ. Ngồi chờ chết thì chi bằng ta liều mạng với bọn họ một lần!"

Ôn Bình tay cầm Truyền Âm Thạch, trên mặt không có chút cảm xúc thay đổi, vẫn tỉnh táo trả lời một câu: "Cứ làm theo ý ngươi đi, tất cả có ta."

"Tông chủ, nếu ngài nói như vậy, ta sẽ lên!" Mặc dù Vân Liêu không biết Ôn Bình có hậu thủ gì, nhưng nếu tông chủ đã nói tất cả có hắn, vậy thì hắn còn lo lắng cái gì!

Người ẩn núp mà thôi!

Liều mạng!

Vừa khéo giờ phút này, ở trong chiến trường Vô Sinh Triều, hắn có thể lợi dụng năng lực đặc thù của Tuyền Qua Đồ không ngừng khôi phục tinh thần lực, chỉ cần không bị miểu sát thì hắn có thể liên tục bảo trì trạng thái đỉnh phong!

Cất Truyền Âm Thạch, sau đó Vân Liêu nói với mọi người của Bất Hủ Tông: "Các ngươi gia nhập vào đội của Hiên Đình Các, đừng tùy tiện ra tay."

"Vân trưởng lão!"

"Vân trưởng lão!"

Bình Luận (0)
Comment