Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1292 - 【Vip】 Kiếm Ý Tiểu Thành, Bước Vào Thiên Vô Cấm

【VIP】 Kiếm ý tiểu thành, bước vào Thiên Vô Cấm 【VIP】 Kiếm ý tiểu thành, bước vào Thiên Vô Cấm

Mấy trăm Kiếm Khôi đều nắm giữ Thanh Liên Kiếm Ý cảnh giới đại thành, mặc dù đều chỉ dùng thức thứ nhất trong Thanh Liên Thất Kiếm nhưng lại dễ dàng giết bọn Ám Lưu Tịch Diệt.

Như vậy thì người mới bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm như hắn sao có thể xông qua được?

Thanh Liên Kiếm này tuyệt tình thật.

Một cửa ải này, không phải Thiên Vô Cấm thì không qua được?

Ngay lúc Ôn Bình phiền muộn.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu!

Ôn Bình vỗ ót một cái, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Ta vội vã xông qua làm gì? Không phải là ta định tăng Thanh Liên Kiếm Ý lên đến cảnh giới tiểu thành sao? Bây giờ có nhiều Kiếm Khôi kiếm ý đại thành như vậy cho ta làm bồi luyện, không phải là cơ hội trời cho sao? Hơn nữa ta còn có thể mượn bọn chúng để luyện tập thức thứ hai của Thanh Liên Thất Kiếm! Nếu như kiếm ý tiểu thành, mà ta lại tìm hiểu được thức thứ hai, sau khi đột phá thì thực lực của ta chắc chắn không thể tưởng tượng!"

Dù sao Thanh Liên Kiếm chính là tiên kiếm!

Đến từ thế giới tiên hiệp!

Tuy rằng cái thế giới này không có nhiều linh thể như vậy, nhưng trải qua hệ thống cải tạo, Thanh Liên Kiếm có thể dùng mạch khí thay thế.

Cho nên tu luyện Thanh Liên Kiếm và Thanh Liên Kiếm Ý mới là chuyện quan trọng nhất, ngược lại Thanh Liên Kiếm thì hoàn toàn không cần phải gấp gáp đi lấy như vậy.

Nó ở ngay trong Pháp Nguyên Sơn Cốc, chẳng lẽ còn có thể mất hay sao?

Nghĩ rõ ràng chuyện này, Ôn Bình lấy phi thuyền ra, ngồi lên phi thuyền xông vào trong sương mù trắng, sau đó nghe được chừng trăm con Kiếm Khôi phát động công kích phi thuyền, vô số thanh liên rơi vào Hạn Long Giáp, cảnh tượng đó khiến cho người ta thấy mà trong lòng run sợ.

Nhưng mà cho dù bọn chúng công kích như thế nào đi nữa thì Hạn Long Giáp cũng không phải là chúng nó có thể đánh vỡ được.

Thừa dịp bọn chúng công kích phi thuyền, Ôn Bình bốn mạch cùng chấn động!

Phanh.

Một chiêu Tiên Nhân chỉ Lộ đánh vào một góc hẻo lánh của phi thuyền, nơi chỉ có mười mấy con Kiếm Khôi!

Phốc!

Trong nháy mắt Tứ Diệp Thanh Liên xuyên thủng một con Kiếm Khôi gần nhất, theo sau đó là kiếm cũng rơi vào cổ nó, kiếm quang màu xanh chỉ thoáng qua một cái, đầu của Kiếm Khôi rơi xuống đất.

Bởi vì thấy không rõ cho nên Ôn Bình cũng không có quan tâm tới con Kiếm Khôi bị mình đánh lén này mà là tỉ mỉ nghe tiếng vang hai bên.

Đột ngột.

Mấy đạo kiếm ý khủng bố đập vào mặt.

Lục Diệp Thanh Liên như ẩn như hiện trong sương mù trắng, vọt thẳng tới trước mặt Ôn Bình, Ôn Bình cả kinh lập tức đánh ra mấy kiếm nữa.

Thế nhưng mỗi một kiếm đều bị Thanh Liên Kiếm Ý cảnh giới đại thành của Kiếm Khôi phá mất, nếu không phải Ôn Bình duy trì cảnh giác thì lúc này hắn đã thua.

"Giết!"

Ôn Bình khẽ quát một tiếng, không ngừng quơ kiếm trong tay, mặc dù ứng phó rất là cố sức nhưng cũng may trong thời gian ngắn cũng không có vấn đề gì.

Cẩn thận cảm nhận Thanh Liên Kiếm Ý cảnh giới đại thành mà Kiếm Khôi phóng ra, bất tri bất giác Ôn Bình đã cảm nhận được trong kiếm ý của Kiếm Khôi ẩn chứa thứ mà mình không có.

Nhưng hắn không nói rõ được đó là cái gì.

Chỉ cảm thấy Thanh Liên Kiếm Ý cảnh giới đại thành so với Thanh Liên Kiếm Ý cảnh giới nhập môn của hắn còn mênh mông hơn rất nhiều, cũng bao gồm nhiều thứ hơn.

Cẩn thận cảm nhận đại khái trăm hơi thở, số Kiếm Khôi còn lại đã bỏ ý định công kích phi thuyền, nhanh chóng bay tới chỗ Ôn Bình.

Lần này, Kiếm Khôi không chỉ sử dụng thức thứ nhất của Thanh Liên Thất Kiếm nữa.

Một lượng lớn Kiếm Khôi đánh ra thức thứ hai!

Vân Nhập Tùng!

Một kiếm hạ xuống, kiếm ý thao thiên, nương theo vô số thanh liên buông xuống trước người Ôn Bình, Ôn Bình cả kinh lập tức xông vào bên trong phi thuyền.

Cũng ngay một khắc này, vô số thanh liên phá vỡ mây mù, kiếm khí mênh mông theo Thanh Liên Kiếm Ý dẹp yên tất cả trước mắt, sau đó xông thẳng lên trời, tan biến trong mây.

Ôn Bình nhìn sương mù dày còn chưa kịp khép lại bên ngoài, mấy trăm con Kiếm Khôi này đánh ra một kiếm thì hủy mất nửa cái sơn cốc!

Đã có thể nhìn thấy mờ mờ phong cảnh bên ngoài cốc.

Nếu như lúc nãy chạy chậm.

Chết là cái chắc!

"Lại đến!"

Tuy lòng còn sợ hãi nhưng mà một giây sau Ôn Bình lại xung phong ra ngoài.

Lần này, Ôn Bình cũng dùng kiếm thứ hai.

Thanh Liên Thất Kiếm!

Vân Nhập Tùng!

Nhưng mà kiếm chiêu của Ôn Bình chỉ có hình, lại vô thần, cho nên một kiếm này cũng không có mạnh hơn kiếm thứ nhất bao nhiêu. Mặc dù kiếm khí như sóng chụp về phía Kiếm Khôi, đánh bay Kiếm Khôi trăm trượng, sau đó cắt Kiếm Khôi thành hai đoạn, nhưng cũng là làm được chuyện mà kiếm thứ nhất có thể làm được thôi.

Vân Nhập Tùng không có kiếm ý tiểu thành, chỉ có thể coi là sâu róm, cũng chỉ đối phó được Kiếm Khôi, sợ là ngay cả Phong Khống cũng không đối phó được.

"Luôn cảm thấy kém chút gì đó!"

Lẩm bẩm một tiếng, Ôn Bình lại lui về phi thuyền.

Vừa mới lui về, vô số Thanh Liên Kiếm Ý và kiếm khí lại dẹp tan chỗ Ôn Bình đứng lúc nãy, san một bên khác của sơn cốc thành bình địa.

Giống y như vừa rồi, Ôn Bình lại giết ra ngoài.

Lặp đi lăp lại, lặp đi lặp lại như thế.

Một ngày.

Hai ngày.

Ba ngày.

Liên tục bảy ngày, Ôn Bình vẫn luôn tái diễn chuyện như vậy, làm quen với Thanh Liên Kiếm Ý của Kiếm Khôi đồng thời cũng học theo, hoàn thiện thức thứ hai của Thanh Liên Kiếm của mình.

Chỗ sâu trong thanh trì, Thanh Liên Kiếm tỉnh dậy sau cơn ngủ mê, đột nhiên nhớ tới còn có người ở trong Thanh Long Động, đang xông qua Kiếm Khôi Lâm.

Thanh Liên Kiếm vốn định nhìn xem Ôn Bình đã chết hay chưa, liếc mắt thấy được phi thuyền thì trong ánh mắt có ngạc nhiên nghi ngờ.

Phi thuyền đại biểu cho cái gì?

Đại biểu cho nội tình!

Ở tu chân giới, có thể có được phi thuyền thì chắc chắn là thế lực lớn.

Trước mắt, cái phi thuyền này, giáp của nó lại là long lân của Thượng Cổ Hạn Long trong truyền thuyết, chứng minh thế lực sau lưng hắn tuyệt không đơn giản.

Tuyệt đối là Thánh Địa!

Ngoại trừ Thánh Địa, thế lực nào có thủ bút lớn như vậy?

"Thánh Địa!"

Bình Luận (0)
Comment