Theo sau đó, Vân Liêu lại nói tiếp, lần này là nói cho mấy người Hãn Uy: "Sư Đạo Mê Cục đã mở ra, các ngươi vượt qua thì sau này sẽ là người của Bất Hủ Tông, không vượt qua nổi thì ta sẽ đưa các ngươi về.”
Nói xong, Vân Liêu nhìn mọi người, sau đó ra hiệu cho bọn họ đi vào.
Đám người Hãn Uy nhìn nhau, sau đó cùng nhau xông vào trong Sư Đạo Mê Cục.
Đương nhiên là bọn họ không muốn bị đưa về.
Mất mặt không nói.
Bọn họ cũng rất muốn đi được xa hơn trên con đường tu luyện, mà Bất Hủ Tông chính là cơ hội để cho bọn họ có thể đi xa hơn.
Thật ra thì.
Vân Liêu cảm thấy không có ai sẽ không vượt qua nổi.
Bởi vì tư chất và quyết tâm của bọn họ đều đứng đầu nhất Hồng Vực, nếu như bọn họ đều không qua được thì những người khác dựa vào cái gì mà xông qua được Sư Đạo Mê Cục?
Biến cố duy nhất chỉ là tâm.
Nếu có người có dị tâm với Bất Hủ Tông thì chắc chắn sẽ không vượt qua được Sư Đạo Mê Cục.
Còn tại sao lại nói sẽ đưa mấy người không vượt qua được về, đơn giản là để cho bọn họ biết Bất Hủ Tông cũng không để ý đến thiên phú của bọn họ mà thôi.
Chỉ khi để cho bọn họ nhìn rõ bản thân mình, thì tương lai bọn họ mới đi xa hơn được.
Bởi vì trước đó, ở trong tông môn, gia tộc của mình thì bọn họ đều là chúng tinh phủng nguyệt, ở lâu trong hoàn cảnh này, khó tránh được sẽ tâm cao khí ngạo.
Cùng lúc đó, trước Thiên Tằng Giai.
Hai người Tần Sơn và Vu Mạch đang đứng ở hai bên Thiên Tằng Giai, chờ người đầu tiên bước lên Thiên Tằng Giai.
Theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, một cái chân đột nhiên bước vào Thiên Tằng Giai, sau đó là toàn bộ thân thể.
Người đầu tiên là Vô Nhãn!
Chính là yêu nghiệt bại bởi Vân Liêu trong đấu bán kết.
Chuyện này chứng minh quyết tâm vào Bất Hủ Tông của Vô Nhãn là số một!
Tần Sơn và Vu Mạch liếc nhau, ngầm hiểu lẫn nhau cười cười.
Không cần đoán cũng biết.
Chắc chắn là do Vô Nhãn này thua bởi Vân trưởng lão, sau đó cực kỳ không cam lòng.
Nếu không thì sao lại kiên quyết muốn vào Bất Hủ Tông tu luyện ma pháp như thế?
"Hoan nghênh gia nhập Bất Hủ Tông! Bên phải giao bạch tinh, bên trái lĩnh Bất Hủ Thanh Phong Bào, xong việc thì đi lên đỉnh bậc thang, sẽ có người dẫn ngươi đi khu ký túc xá ở lại, nếu có chỗ nào không hiểu thì hỏi các sư huynh sư tỷ đồng môn của ngươi." Tần Sơn lấy một bộ Bất Hủ Thanh Phong Bào trong tàng giới ra, sau khi Vô Nhãn bối rối giao phí vào tông xong thì đưa cho hắn.
Quá trình này, nước chảy mây trôi!
Vô Nhãn bối rối.
Đây là tình huống như thế nào?
Sao có cảm giác như là bị mắc lừa?
Bây giờ còn chưa học được gì thì đã tốn bạch tinh rồi?
"Nhìn cái gì, đi lên đi?" Tần Sơn thấy Vô Nhãn sững sờ tại chỗ, ôm Bất Hủ Thanh Phong Bào không biết làm sao thì vội vàng thúc giục.
Vô Nhãn gật đầu, sau đó vội vàng đi lên trên Thiên Tằng Giai.
Càng lên cao, trong lòng càng tò mò, khi đi đến đỉnh Thiên Tằng Giai, thấy Bất Hủ Điện thì Vô Nhãn lảo đảo một cái, suýt chút trượt chân khỏi bậc thang.
Khí thế đại điện này tỏa ra còn hung mãnh hơn cả Thiên Nghiệp Thần Tướng!
Đây là đại điện sao?
Xác định không phải do Yêu Tổ biến thành?
Hơn nữa đỉnh đại điện lại có một con mắt, Vô Nhãn chỉ nhìn thoáng qua thì hai chân mềm nhũn.
"Đừng nhìn thẳng vào con mắt nó, đừng nói là ngươi, hôm qua trưởng lão Thiên Vô Cấm của tông ta về tông cũng không dám nhìn nó hơn năm cái hô hấp." Đột nhiên có tiếng nói vang lên bên cạnh.
Chính là Hoài Diệp.
Vô Nhãn nghe xong thì lập tức kinh hoảng thu ánh mắt lại, sau đó đàng hoàng đi theo sau lưng Hoài Diệp, đi vào sâu trong Bất Hủ Tông.
Bất Hủ Tông thần bí trước đó cũng lộ ra ở trước mắt.
Trên đường đi tới, hoa cỏ cây cối, toàn bộ đều rất bất phàm!
Vô Nhãn mới hiểu được khó trách Bất Hủ Tông, Vân Liêu của Bất Hủ Tông mạnh mẽ như thế.
Ở trong một tông môn bất phàm như thế, nếu mà bình thường thì mới là chuyện lạ.
Ngay lúc Vô Nhãn đi tới khu ký túc xá, trên Thiên Tằng Giai cũng nghênh đón những người khác.
Hãn Uy, Độc Đoạn Phong gần như đồng thời bước vào Thiên Tằng Giai.
"Lão tử đặt chân lên trước ngươi!"
Độc Đoạn Phong bước ra một bước, sau đó mừng rỡ.
Hãn Uy lập tức không nói gì, liếc nhìn Độc Đoạn Phong một cái, im lặng nói: "Ngươi có bị bệnh hay không, bây giờ chúng ta cùng một tông môn, ngươi cứ tranh với ta như vậy là có ý gì?"
Dứt lời, Hãn Uy hành lễ với hai người Tần Sơn.
Hắn từng gặp hai người Tần Sơn, biết đối phương là trưởng lão Bất Hủ Tông.
Tần Sơn cũng vô cùng quen thuộc, lại lặp lại lời vừa nói: "Hoan nghênh gia nhập Bất Hủ Tông! Cái gì cũng không cần hỏi, bên phải giao bạch tinh, bên trái lĩnh Bất Hủ Thanh Phong Bào, xong việc thì đi lên đỉnh bậc thang, sẽ có người dẫn các ngươi đi khu ký túc xá ở lại, đến lúc đó nếu có chỗ nào không hiểu thì hỏi các sư huynh sư tỷ đồng môn của các ngươi.”
Nói xong, Tần Sơn và Vu Mạch thúc giục hai người giao bạch tinh rời đi, không cho hai người có cơ hội hỏi dài dòng.
Theo thời gian trôi qua, những người khác cũng lục tục ngo ngoe đi ra khỏi Sư Đạo Mê Cục, dưới quá trình thục giục của Tần Sơn và Vu Mạch, lần lượt lên Vân Lam Sơn.
Hai mươi người, đều không ngoại lệ, tất cả đều thông qua!
Sau khi biết được tin tức này, ngoài Sư Đạo Mê Cục, Vân Liêu hài lòng cười một tiếng, sau đó nói với đám người bên ngoài Sư Đạo Mê Cục: "Các vị tản đi, giống như các ngươi suy đoán, sau này hai mươi người này đều là đệ tử Bất Hủ Tông."
Nói xong, bạch quang bỗng nhiên hạ xuống.
Chớp mắt Vân Liêu đã về tông.
Vân Liêu đi, nhưng người vây quanh ở bên ngoài Sư Đạo Mê Cục lại không có tản đi, từng người cực kỳ hưng phấn trò chuyện với nhau.
Sau đó từng người lại chạy về, báo tin tức này cho gia đình, bằng hữu, và mỗi người mà mình gặp được.
Nhưng mà mấy chuyện này không cần nói.