Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1298 - 【Vip】 Ai Cũng Có Thể Lấn, Dương Nhạc Nhạc?

【VIP】 Ai cũng có thể lấn, Dương Nhạc Nhạc? 【VIP】 Ai cũng có thể lấn, Dương Nhạc Nhạc?

Dù sao cũng là đại sư huynh.

Cho dù tuổi còn nhỏ một chút thì cũng là đại sư huynh.

Nhưng mà tất cả mọi người đều không quan tâm đến lời Diệp Vũ Mai nói, cho đó chỉ là lí do Diệp Vũ Mai dùng đểrăn dạy thôi.

Sau đó, đám người Hãn Uy đi vào phòng bếp, dưới sự giới thiệu của Vân Liêu, dần dần quen thuộc với toàn bộ người trong Bất Hủ Tông, cũng hiểu rõ tại sao mấy người Diệp Vũ Mai nghe nói ăn cơm thì khẩn cấp như vậy, bởi vì thức ăn này ăn rất là ngon.

Một bữa cơm xuống, khiến cho người ta cảm thấy những thức ăn trước đó là đồ ăn cho heo.

Qua ba lần rượu, món ăn qua ngũ vị, mọi người cũng dần dần tán đi, nên tu hành thì đi tu hành, muốn xem phim thì đi xem phim.

Mấy người Hãn Uy không có hứng thú gì với phim, một lòng muốn đi Pháp Sư Tháp.

Bọn họ muốn kiến thức một chút, rốt cuộc thì ma pháp thần bí này là thứ gì.

Cùng lúc đó, Vân Liêu, Dương Nhạc Nhạc và Long Nguyệt gặp nhau sau khi ăn cơm xong.

Bởi vì ba người tu luyện đều là tinh thần lực, cho nên tăng lên cũng là tăng tinh thần lực lên.

Vân Liêu dò hỏi: "Nhạc Nhạc, tinh thần lực của ngươi?"

"Đột phá cảnh giới."

Dương Nhạc Nhạc đáp.

Vân Liêu nghe Dương Nhạc Nhạc trả lời thì vẻ mặt như đã tính trước được, sau đó cùng Dương Nhạc Nhạc nhìn Long Nguyệt đang trầm mặc bên cạnh.

Hai người nhìn chằm chằm Long Nguyệt ở khoảng cách gần như vậy, khiến cho Long Nguyệt có chút sợ hãi.

Long Nguyệt vội vàng giải thích: "Hai ngươi có thể đừng nhìn ta như vậy hay không, ta không có đột phá cảnh giới. Tinh thần lực của ta chỉ tăng lên một chút mà thôi, đang tới gần giai đoạn thứ ba. Sớm biết tông môn sẽ ban tặng phúc phần thì ta đã cố gắng tu luyện tinh thần lực rồi, nói không chừng sẽ giống như các ngươi, thành công đột phá cảnh giới trong đợt phúc phần này.”

Vừa nghĩ tới đó, Long Nguyệt liền cảm thấy vô cùng đáng tiếc.

Nếu như đột phá cảnh giới.

Thì nàng có thể tu luyện ma pháp ngũ giai.

Đó chính là lực lượng cấp Thiên Vô Cấm.

Nắm lực lượng Thiên Vô Cấm trong tay, trở lại Long gia, ai dám xem thường mình?

Có mấy người có thể đánh được mình?

Nghe Long Nguyệt nói xong, Vân Liêu và Dương Nhạc Nhạc liếc nhau, chỉ cảm thấy bọn họ không nên đứng đây, quay đầu lập tức đi ngay.

"Ta muốn đi tìm Triệu Tình, tạm biệt hai vị trưởng lão!"

"Ta cũng muốn đi Pháp Sư Tháp, Long trưởng lão, ngươi từ từ."

"Vân Liêu, Dương Nhạc Nhạc, hai người các ngươi đứng lại cho ta!"

Long Nguyệt tức giận rống lên, lập tức đuổi theo, nhưng mà hai người đi theo hai hướng cho nên chỉ có thể đuổi theo Dương Nhạc Nhạc!

Đuổi theo kịp thì lập tức động thủ!

Dương Nhạc Nhạc chỉ có thể vừa chạy vừa cầu xin tha thứ, tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong Vân Lam Sơn, kéo dài không dứt.

Vừa mới chuẩn bị rời khỏi phòng bếp, mấy người Hãn Uy nhìn thấy cảnh tượng này thì trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Sao ở Bất Hủ Tông ai cũng khi dễ đại sư huynh?

"Đại sư huynh cũng quá thảm rồi?"

"Điều này quá khác với đại sư huynh của Bất Hủ Tông trong suy nghĩ của ta."

Mọi người ngươi một lời ta một câu, ra phòng bếp.

Vô Nhãn vẫn luôn không nói lời nào đột nhiên lên tiếng: "Chẳng lẽ các ngươi chỉ thấy được đại sư huynh bị khi dễ sao? Quan hệ hòa hợp như vậy, các ngươi không thấy được?"

Trong mắt Vô Nhãn, trưởng lão đùa giỡn với đệ tử.

Chuyện này truyền ra ai mà tin được?

Tông môn nào mà có chuyện như vậy?

Trưởng lão nào mà không phải là cao cao tại thượng?

Nhưng mà Bất Hủ Tông không giống, trưởng lão và đệ tử hòa hợp đến mức có thể nói đùa, đùa giỡn, đầy là chuyện không thể nhìn thấy ở bất cứ thế lực nào.

Bởi vì chỉ có họ hàng với nhau mới có thể như vậy!

Hãn Uy gật đầu, nói tiếp: "Ngươi nói như vậy cũng không sai. Hẳn là không có cái tông môn nào sẽ hòa hợp giống như Bất Hủ Tông? Chỉ riêng chuyện tông chủ, trưởng lão ngồi ăn chung với đệ tử thì không có tông môn nào làm như vậy rồi!”

Ở Hiên Đình Các.

Đừng nói là cùng nhau ăn cơm.

Cho dù là cùng ở chung một mái nhà thì cũng có tôn ti trật tự.

Nghĩ đến đây, mọi người cũng tán thành gật đầu.

Nói mới nhớ, bọn họ vốn cho rằng gia nhập Bất Hủ Tông thì phải chờ một thời gian mới có thể thích ứng được với cuộc sống mới, nhưng mà bây giờ mới nửa ngày thôi, bọn họ đã dần dần thích cuộc sống trong Bất Hủ Tông, quan hệ giữa người với người trong này quá hòa hợp.

. . .

Thính Vũ Các.

Lúc ăn cơm không nói sự vụ tông môn, cho nên sau khi ăn xong thì Đao Ma và Trần Hiết cùng nhau lên Thính Vũ Các.

Đao Ma đi thẳng vào vấn đề, nói: "Tông chủ, ta đã nắm giữ được hành tung của lão giả họ Khương đó, ta cảm thấy trận chiến đầu tiên ở Hắc Vực chúng ta có thể tìm hắn trước, cũng để báo thù lần trước."

Sau khi đột phá cảnh giới lần nữa, Đao Ma đã rất muốn làm thịt Thiên Vô Cấm đó cho đỡ ngứa tay.

Bây giờ hắn đã đạt Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, miểu sát lão giả họ Khương Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh hẳn là đơn giản như giết gà giết dê.

Vậy không giết hắn thì còn giết ai nữa?

Ôn Bình trầm tư một hồi, lại lắc đầu, nói: "Giữ hắn lại, sau này sẽ có ích, bây giờ hắn còn không thể chết được, ít nhất trong thời gian ngắn không thể chết. Chúng ta cần hắn còn sống để tê liệt Già Thiên Lâu, không để cho bọn họ quá chú ý đến chúng ta."

Đối phó Già Thiên Lâu, không vội nhất thời.

Cho nên lão giả họ Khương sống sót tốt hơn chết nhiều.

Hắn còn sống, Bất Hủ Tông còn có thể ít chút phiền phức.

Dù sao chỉ là một Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh mà thôi, nếu có chuyện gì thì ứng phó cũng rất đơn giản.

"Vâng, tông chủ!"

Đao Ma gật đầu.

Cảm thấy có chút đáng tiếc.

Nhưng mà nếu tông chủ đã nói giữ hắn lại có ích thì để cho hắn sống một thời gian nữa vậy.

Đao Ma lại nói: "Tông chủ, vậy ta vẫn dựa theo kế hoạch cũ đi, trước hết giết cường giả Thiên Vô Cấm tiếng tăm lừng lẫy trong Hắc Vực. Vừa khéo, trong Hắc Vực có một cường giả Thiên Vô Cấm là Độc Vương, ở Hắc Vực cũng có tiếng tăm lừng lẫy, được xưng là ít có địch thủ trong Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh. Chủ yếu nhất là hắn có địa vị không thấp trong Chiến bộ của Già Thiên Lâu, dưới trướng có ba cái thế lực lục tinh. Một tông, một môn, và một Yêu tộc, nếu gặp may mắn thì có thể gặp được Yêu Tổ của Yêu tộc đó, giết đem về cho tông chủ."

Bình Luận (0)
Comment