Sau đó, Ôn Bình đi vào chỗ sâu trong phường vải, dần dần đi từng bước đến dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người, cho đến khi tan biến trước mắt mọi người.
Ôn Bình và Trần Hiết vừa đi, tất cả mọi người bắt đầu suy đoán thân phận của Ôn Bình.
Nhất là khi thấy thái độ của lâu chủ như thần trong lòng bọn họ có chút cung kính với Ôn Bình thì khiến cho bọn họ càng tò mò hơn.
Nhưng mà mọi người cũng không dám đoán mò.
Châu đầu ghé tai vài câu, sau đó tiếp tục làm việc.
Bởi vì biết càng nhiều thì kết cục sẽ càng thảm.
Dạo một vòng trong phường vải, Ôn Bình tán thưởng nói: "Nơi này không tệ, ai mà ngờ được một cái phường vải nho nhỏ lại là trụ sở của Tẫn Tri Lâu."
"Tông chủ quá khen."
Trần Hiết khiêm tốn nói.
Dứt lời, tinh thần lực của Ôn Bình lập tức vươn dài ra, lan tràn đến toàn bộ Thần Phi Thành, bao phủ trọn cái Thần Phi Thành.
Trong chốc lát, Ôn Bình đã cảm nhận được hai luồng không thể của cường giả Thiên Vô Cấm.
Suy cho cùng thì cũng là trung tâm mậu dịch của Nguyên Dương Vực.
Cường giả Thiên Vô Cấm gần như là truyền thuyết ở Hồng Vực nhưng trong Thần Phi Thành này lại có hai vị.
Đang lúc Ôn Bình muốn thu hồi tinh thần lực thì thấy một người đột nhiên từ trong phường vải lao ra, vô cùng lo lắng chạy tới chỗ Ôn Bình.
"Ôn tông chủ!"
Chính là Vực Chủ Hồng Vực, Quân Thiên Nhất Cố!
Ôn Bình nhíu mày, hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?"
"Đó còn không phải là do chuyện cường giả quý tông giết Phong Khống bị Thiên Nghiệp Thần Tướng chọt đến chỗ Đại Vực Chủ sao? Mới đầu kế hoạch của Trần trưởng lão là mang người mua Tuyền Qua Đồ của quý tông trước đó đến cho Đại Vực Chủ xem một chút, cảm nhận sự bất phàm của Tuyền Qua Đồ. Nhưng mà Vực Chủ lại vì đại chiến ở sa trường mà rời khỏi Nguyên Dương Vực, sau nửa tháng nữa mới có thể trở về, cho nên ta cũng rảnh rỗi, muốn giúp Trần trưởng lão làm chút chuyện."
Quân Thiên Nhất Cố nịnh nọt nói, hoàn toàn không có lãnh ngạo và khí thế bễ nghễ thiên hạ thuộc về Vực Chủ Hồng Vực trước đó.
Trần Hiết vội vàng giải thích: "Tông chủ, có Vực Chủ, chúng ta làm việc cũng dễ dàng một chút."
"Thần Phi Thành này ta rất quen thuộc, xin Ôn tông chủ yên tâm, chỉ cần chư vị có việc thì ta nhất định sẽ hỗ trợ." Nhìn dáng vẻ Quân Thiên Nhất Cố như đã tính trước.
"Vậy thì dẫn ta và Tử Nhiên đại sư đi dạo bốn phía, nhìn Thần Phi Thành một chút." Nếu tới Thần Phi Thành, Ôn Bình cũng muốn đi xem phong thái của Thần Phi Thành này một chút, dĩ nhiên, mục đích chủ yếu là đi xem Thiên Tượng Môn đó một chút.
Quân Thiên Nhất Cố lập tức mở miệng đồng ý: "Ôn tông chủ, cứ yên tâm đi theo ta, Thần Phi Thành này, một năm ta đến mấy chuyến, không thể quen thuộc hơn được."
Ôn Bình gật đầu, sau đó để Trần Hiết làm chuyện của mình, hắn thì dẫn theo Tử Nhiên đại sư đuổi theo Quân Thiên Nhất Cố, đi trên đường cái Thần Phi Thành.
Trên đường đi, Quân Thiên Nhất Cố giới thiệu những thứ trong Thần Phi Thành không biết mệt, thương hội nào thuộc về thế lực nào.
Có thể nhìn ra được hắn vô cùng rành Thần Phi Thành.
Nhưng mà mấy thứ này không phải là thứ mà Ôn Bình muốn biết, cũng may Ôn Bình cũng không gấp, cho nên dứt khoát vừa đi vừa nghe Quân Thiên Nhất Cố hướng dẫn giảng giải như một hướng dẫn viên du lịch.
"Tử Nhiên đại sư, phía trước có một cái thương hội, đồ vật ở trong đó chắc chắn ngài sẽ cảm thấy rất hứng thú." Quân Thiên Nhất Cố ra vẻ thần bí nói.
Tử Nhiên yên lặng cười một tiếng, nói tiếp: "Thiên tài địa bảo?"
Quân Thiên Nhất Cố cười nói: "Tử Nhiên đại sư thật thông minh, chính là thiên tài địa bảo! Thương hội phía trước tên là Trạch Minh Thương Hội, đây chính thương hội nổi tiếng U Quốc, chỉ cần ngươi muốn mua thì hầu như đều có thể mua được ở đó."
Nói xong, sắc mặt Tử Nhiên bỗng nhiên cứng lại.
Sau đó nghe Tử Nhiên thấp giọng lẩm bẩm hai chữ.
"Trạch Minh. . ."
Quân Thiên Nhất Cố không để ý, sau khi giải thích xong thì đi về phía trước, vừa đi vừa nói những thứ hiếm có mà mình mua được ở Trạch Minh Thương Hội trước đây.
Nhưng mà Ôn Bình lại nhìn Tử Nhiên một cái.
Bởi vì hắn nghe rõ được hai chữ Trạch Minh, cũng nhìn thấy biểu cảm của Tử Nhiên đại sư bắt đầu mất tự nhiên khi nghe được hai chữ Trạch Minh.
Khi Quân Thiên Nhất Cố dẫn Tử Nhiên đi tới trước cửa Trạch Minh Thương Hội, chuẩn bị vào xem, không ngoài sở liệu của Ôn Bình, Tử Nhiên đại sư lại từ chối, cũng tỏ vẻ trong bảo khố của Bất Hủ Tông không thiếu thiên tài địa bảo, bây giờ nàng chỉ muốn xem mấy thứ khác.
Bởi vậy rõ ràng Tử Nhiên đại sư có ẩn tình gì với Trạch Minh Thương Hội này.
Quân Thiên Nhất Cố thấy Tử Nhiên không muốn đi vào thì hỏi Ôn Bình bên cạnh: "Ôn tông chủ muốn vào xem một chút không?"
Ôn Bình lắc đầu: "Không có gì để xem, đúng là bảo khố của Bất Hủ Tông ta không thiếu gì cả, không cần thiết đi vào lãng phí thời gian."
Quân Thiên Nhất Cố ngượng ngùng cười một tiếng, cũng chỉ có thể coi như thôi.
Hắn còn muốn dẫn hai người Ôn Bình nhìn những bảo khố của Trạch Minh Thương Hội, dù sao Trạch Minh Thương Hội là đệ nhất thương hội ở U Quốc!
Hơn nữa còn có chỗ dựa là Trạch Minh Cung!
Trạch Minh Cung cũng là một thế lực lớn Tuyền Qua Thần Tượng tụ tập, chỉ kém hơn Thiên Tượng Môn một chút xíu thôi, cho nên trong Trạch Minh Thương Hội cũng có không ít đồ tốt.
Nhưng khi Quân Thiên Nhất Cố chuẩn bị rời đi, chỉ thấy mấy tên thanh niên khí vũ hiên ngang kết bạn đi ngang qua bên cạnh họ, lại khinh thường giễu cợt một câu: "Một cái tông môn ngay cả tên cũng chưa nghe nói tới mà cũng dám nói bảo khố nhà mình cái gì cũng không thiếu, đúng là thú vị. Nói mạnh miệng cũng không nhìn xem đây là chỗ nào, đây là địa bàn của Trạch Minh Cung ta!"
Sắc mặt Quân Thiên Nhất Cố đột nhiên thay đổi.
Hay lắm.
Hắn coi Ôn Bình như là tổ tông cúng bái, trên đường đi chăm chỉ không ngừng làm chuyện chỉ có tôi tớ mới làm, chỉ vì để cho Ôn Bình hài lòng.
Bây giờ thì tốt, có người giễu cợt Ôn Bình.
Nhưng mà vừa quay đầu lại, thấy mấy tên thanh niên ăn mặc trường bào màu tử kim thì Quân Thiên Nhất Cố sửng sốt một chút, vô thức thốt ra bảy chữ.
"Đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung!"