Đệ tử Trạch Minh Cung tổng cộng có ba đẳng cấp: Kém nhất là đệ tử ngoại vi, đệ tử nội viện và cao nhất là đệ tử hạch tâm.
Nh mặc dù là đệ tử ngoại vi thì cũng phải là Trấn Nhạc Cảnh, đồng thời còn phải là Nhị Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, người như vậy ở Nguyên Dương Vực cũng được xem như là nhân tài.
Mà tiêu chuẩn của đệ tử nội viên thì càng cao hơn nữa.
Nhất định phải là Tam Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, dĩ nhiên, nếu như đạt đến Địa Vô Cấm, mặc dù là Nhất Tuyền hoặc là Nhị Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng thì cũng có thể trở thành đệ tử nội viện.
Lên nữa thì là đệ tử hạch tâm.
Bàn về xếp hạng kỹ nghệ tuyền qua thì Trạch Minh Cung là tồn tại gần với Thiên Tượng Môn ở U Quốc, đệ tử hạch tâm của nó chắc chắn càng mạnh hơn nữa.
Yêu cầu thấp nhất cũng là Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng!
Phải biết toàn bộ U Quốc, Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng bị ghi chép lại không tới trăm người.
Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, địa vị ở U Quốc đã không thấp, địa vị đồng đẳng với cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm, thậm chí cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm gặp còn phải cung kính đón.
Khiến cho Quân Thiên Nhất Cố kinh ngạc đương nhiên không phải thân phận đệ tử hạch tâm của bọn họ, dù sao hắn là chủ nhân một vực, là người trong chính phủ U Quốc.
Mặc dù thân phận của đệ tử hạch tâm Trạch Minh Cung cao quý nhưng cũng không đến mức khiến cho chủ nhân một vực kinh ngạc.
Quân Thiên Nhất Cố kinh ngạc ở chỗ bình thường đệ tử hạch tâm khó gặp, nhưng hôm nay hắn lại thấy được ba người.
Đúng là mặt trời mọc từ phía tây.
Nhưng mà ba tên đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung lại cho rằng Quân Thiên Nhất Cố kinh ngạc vì thân phận của bọn họ, coi thường cười khẽ một tiếng.
Cũng cảnh cáo ba người Ôn Bình.
"Lần sau nói mạnh miệng thì đi xa một chút, tuy Trạch Minh Thương Hội chúng ta hoan nghênh khách đến nhưng không phải ai cũng hoan nghênh. Chớ có vì nói mạnh miệng mà bị Trạch Minh Thương Hội ta cho vào sổ đen, còn làm mất cái mạng nhỏ của các ngươi!"
Quân Thiên Nhất Cố nghe nói như vậy thì vô thức nhìn thoáng qua Ôn Bình, thấy lông mày Ôn Bình run lên, lộ vẻ không vui.
Trong nháy mắt, Quân Thiên Nhất Cố nổi giận.
Trong nháy mắt, khí tức nửa bước Thiên Vô Cấm nổ tung, sau đó nổi giận đùng đùng quát ba người: "Ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc là ai làm mất mạng nhỏ! Hội trưởng Thanh Thiển của Trạch Minh Thương Hội ở Thần Phi Thành gặp ta đều phải hành lễ, các ngươi nghĩ mình có thân phận đệ tử hạch tâm thì ngon?"
Theo khí tức của Quân Thiên Nhất Cố bùng nổ, sắc mặt ba tên đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung bỗng nhiên thay đổi, nhưng mà cũng không có kinh ngạc bao nhiêu.
Bọn họ gặp không ít nửa bước Thiên Vô Cấm.
Chỉ là một nửa bước Thiên Vô Cấm còn chưa đủ để cho bọn họ sợ hãi.
Lúc này, người cầm đầu không cam lòng yếu thế, quát lại một tiếng: "Chỉ bằng ngươi, Thanh Thiển trưởng lão còn phải hành lễ với ngươi, ngươi cũng quá để mắt tới cảnh giới của ngươi. Nửa bước Thiên Vô Cấm tuy mạnh mẽ nhưng nếu như ngươi cho là mình là nửa bước Thiên Vô Cấm thì có thể giương oai ở địa bàn Trạch Minh Cung ta thì ta chỉ có thể khuyên ngươi, đến từ chỗ nào thì về lại chỗ đó đi, đừng có sai lầm!"
"Chẳng lẽ chỉ có ngươi là nửa bước Thiên Vô Cấm sao?" Một tên đệ tử hạch tâm khác lập tức mở mạch môn ra, thả ra khí tức nửa bước Thiên Vô Cấm của mình: "Khỉ hoang ở đâu ra, cũng dám giương oai ở địa bàn của Trạch Minh Cung ta!"
Quân Thiên Nhất Cố thấy thế thì tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi, sau đó nghe Ôn Bình nói một câu thì nổi trận lôi đình.
Chuyện hắn sợ nhất tới.
Hắn biết, bây giờ là hắn cần Bất Hủ Tông mà không phải là Bất Hủ Tông cần hắn, cho nên nhất định hắn phải biểu hiện ra giá trị của mình.
Nếu như không biểu hiện ra được giá trị, Bất Hủ Tông có thể hợp tác với người khác bất cứ lúc nào.
"Xem ra Trần Hiết đã đánh giá cao tác dụng của ngươi."
Ôn Bình nói một câu giống như là que diêm nhóm lửa cơn giận trong lòng Quân Thiên Nhất Cố, trong cơn giận dữ, trong nháy mắt, mạch môn chấn động, đưa tay một cái, trong nháy mắt mạch khí xung quanh ngưng tụ trên mạch môn, sau đó trực tiếp oanh một quyền tới ba tên đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung.
"Ta cũng muốn xem xem ba người các ngươi có bản lãnh gì mà dám khoa tay múa chân với Quân Thiên Nhất Cố ta!"
Cũng đúng lúc này, một giọng nói thanh thúy vang lên, một mảnh mạch khí như thuỷ triều trực tiếp đánh về phía nắm đấm của Quân Thiên Nhất Cố, dời lực lượng đi.
"Vực Chủ bớt giận!"
"Thanh Thiển trưởng lão, chuyện hôm nay cũng không phải là ngươi tới thì có thể giải quyết! Đệ tử Trạch Minh Cung các ngươi vô pháp vô thiên, dám lặp đi lặp lại nhiều lần uy hiếp bản Vực Chủ, bản Vực Chủ khẳng định chắc chắn bọn họ là người ẩn núp của Già Thiên Lâu, nhất định phải giải quyết ngay tại chỗ."
Quân Thiên Nhất Cố biết Thanh Thiển vừa đến thì chắc chắn là không đánh được nữa, thực lực của hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Thanh Thiển.
Nhưng mà Quân Thiên Nhất Cố tuyệt đối không muốn để cho ba người này dễ chịu!
Ngay trước mặt Ôn Bình, làm cho mình mất hết mặt mũi, món nợ này không tính sao được?
Một cái mũ chụp lên đầu khiến cho ba tên đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung vốn khí định thần nhàn, đồng thời nương theo Thanh Thiển trưởng lão xuất hiện mà đắc ý biến sắc trong nháy mắt.
Người ẩn núp của Già Thiên Lâu!
Một cái mũ này chụp lên, bọn họ hết đường chối cãi.
Mặc dù bọn họ là đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung nhưng không chịu nổi tội danh như vậy. Nhất là bây giờ người ẩn núp của Già Thiên Lâu gây ra không ít gió tanh mưa máu trong lúc Thất Vực Đăng Thiên Bảng diễn ra trong U Quốc, toàn bộ U Quốc cực kỳ đối với bảy chữ người ẩn núp của Già Thiên Lâu.
Làm chủ nhân của một vực, có quyền tiền trảm hậu tấu!