Xưa nay Vạn Bảo Tông không tự mình bán thiên tài địa bảo, cho nên mặc dù một vài thế lực lục tinh ngấp nghé nhưng chưa từng chân chính động thủ một lần. Cho nên cho dù là thế lực mạnh mẽ cỡ nào cũng không làm gì được Vạn Bảo Tông.
Nói tóm lại, trước đó tỉ lệ phân phối thiên tài địa bảo của Vạn Bảo Tông ở Thần Phi Thành là 1:4:5, những thương hội hoặc là thế lực khác là một thành, Trạch Minh Thương Hội bốn thành, Thiên Tượng Môn thì năm thành.
Cái tỷ lệ này cứ duy trì như vậy, chưa từng thay đổi, nhưng mà La Tam Thiên đó lại muốn thay đổi nó! Như thường ngày, thay đổi cũng là thay đổi, ít một thành cũng có thể chấp nhận.
Nhưng thời kỳ này, Thiên Tượng Môn đạt được Bảng Tuyền Qua Thần Tượng gia trì, như mặt trời ban trưa. Nếu như bây giờ số cung ứng định mức lại td thì đó là chuyện mà bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy!
Bởi vì một khi như thế thì Thiên Tượng Môn có thể một nhà độc đại ở Thần Phi Thành, lũng đoạn toàn bộ buôn bán thiên tài địa bảo và Tuyền Qua Đồ Thần Phi Thành.
Khi Thanh Thiển đáp xuống bên ngoài phân đà của Vạn Bảo Tông, không nói hai lời, trực tiếp vọt vào, vừa xông vào vừa giận dữ hét: "La Tam Thiên, ngươi đừng khinh người quá đáng, nếu như ngươi muốn chơi như vậy, Trạch Minh Thương Hội ta cá chết lưới rách với các ngươi, đến lúc đó ai cũng sống không nổi!"
Đang lúc nói chuyện, Thanh Thiển như vào chỗ không người, bay thẳng vào chỗ sâu nhất trong Vạn Bảo Tông, sau đó thì thấy được tầng lớp cấp cao trong phân đà của Vạn Bảo Tông, còn có La Tam Thiên mà nàng ghét nhất và rất nhiều đệ tử chân truyền.
Đà chủ của phân đà của Vạn Bảo Tông ở Thần Phi Thành là một tên trung niên mập mạp phúc hậu, thấy Thanh Thiển nổi giận đùng đùng tới thì trong lúc nhất thời cũng dở khóc dở cười, sau đó lập tức đi lên đón.
"Thanh Thiển trưởng lão, ngài hà tất phải tức giận như vậy?"
Thanh Thiển còn chưa kịp đáp lại thì đã nghe La Tam Thiên từ trong đình đi ra, vừa đi vừa cúi đầu vuốt râu: "Đúng, Thanh Thiển trưởng lão hà tất phải tức giận như vậy, bây giờ Trạch Minh Thương Hội các ngươi hoàn toàn không dùng được nhiều thiên tài địa bảo như vậy, hà tất còn chiếm lấy tỉ lệ bốn thành? Có câu nói như vậy, chiếm lấy hố xí nhưng không đi đại điện, ý chính là nói hành vi này của Trạch Minh Thương Hội đó?"
Thấy La Tam Thiên tự mình ra tới giằng co với Thanh Thiển, đà chủ phân đà của Vạn Bảo Tông vốn còn cảm thấy khó khăn vội vàng lui qua một bên.
Thanh Thiển cũng không để ý tới hắn, chỉ đi tới trước mặt La Tam Thiên, nổi giận đùng đùng, dáng vẻ như muốn động thủ.
"Muốn được chia nhiều hơn, được, chúng ta chiến sinh tử một trận, người của nhà ai còn sống nhiều thì nhà đó được chia nhiều hơn."
"Thanh Thiển trưởng lão, ngươi nói như vậy thì không có ý nghĩa, chém chém giết giết là thế lực khác làm, Thiên Tượng Môn chúng ta và Trạch Minh Cung đâu cần phải như thế? Hơn nữa, có vẻ như Thanh Thiển trưởng lão không biết, hơn nửa ngày nay chúng ta nhận được bao nhiêu đơn đặt hàng Tứ Tuyền, Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ chứ?"
Dứt lời, La Tam Thiên nháy mắt ra hiệu cho một tên đệ tử chân truyền bên cạnh, tên đệ tử chân truyền đó lập tức đi tới, vênh váo tự đắc nói: "Nửa ngày, chúng ta nhận được đơn đặt hàng bốn mươi hai tờ Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ, một ngàn ba trăm bảy mươi hai đơn đặt hàng Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ."
"Thanh Thiển trưởng lão, chư vị đều nghe được chứ? Nhiều Tuyền Qua Đồ như vậy, nếu như Thiên Tượng Môn chúng ta vẫn được số lượng như trước thì có chút bất công? Thanh Thiển trưởng lão, ngươi nói xem?"
Câu nói sau, La Tam Thiên nói rất chậm, giống như là đang hỏi thăm Thanh Thiển, nhưng nghĩ lại thì ý nghĩa của nó có chút phức tạp.
"Vậy cũng không được!" Mặc dù ngoài miệng Thanh Thiển nói không được nhưng trong đầu lại tràn đầy kinh hãi.
Bốn mươi hai tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ.
Một ngàn ba trăm bảy mươi hai tấm Tam tuyền Tuyền Qua Đồ.
Trạch Minh Thương Hội một năm cũng không nhận được nhiều đơn đặt hàng như thế!
Một cái Bảng Tuyền Qua Thần Tượng lại mang đến nhiều đơn đặt hàng như vậy cho phân đà của Thiên Tượng Môn.
Vậy thì càng không thể để cho Thiên Tượng Môn được như ý!
"Thanh Thiển trưởng lão, ngươi nói cũng không tính, Vạn Bảo Tông vẫn luôn chia tỉ lệ dựa theo nhu cầu. Ngươi xem Trạch Minh Thương Hội người một chút, bây giờ cũng quạnh quẽ thành hình dạng gì rồi, còn đòi tỉ lệ bốn thành, không cảm thấy có chút quá mức sao?" La Tam Thiên từng bước ép sát, cũng giết người tru tâm.
"Chúng ta quá đáng? La Tam Thiên, nếu ngươi đã nói như vậy, vậy thì chúng ta lập tức cá chết lưới rách với các ngươi. Trạch Minh Cung ta đúng là không có nhiều Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng như các ngươi, cũng không có mạnh như các ngươi, nhưng Trạch Minh Cung cũng không phải ăn chay." Thanh Thiển biết mình không thể nhượng bộ, một khi nhượng bộ thì coi như thua nguyên trận này.
Có lẽ chỉ có tìm đường sống trong chỗ chết thì mới có thể giữ được cục diện bây giờ, ít nhất tỉ lệ chia sẽ không mất.
Tỉ lệ chia không giảm thì đối với bọn họ, tạm thời vẫn có thể chấp nhận được, còn sau này làm sao thì nàng cũng không thèm quan tâm tới.
La Tam Thiên nghe Thanh Thiển hung hăng càn quấy như thế thì cho dù tâm tình tốt cũng có chút tức giận: "Thanh Thiển ngươi đừng có được voi đòi tiên, hôm nay Thiên Tượng Môn ta chỉ cần chia thêm một thành nữa thôi, nếu ngươi nhất định phải cá chết lưới rách, vậy thì tốt, lão phu cũng muốn xem xem ngươi cá chết lưới rách như thế nào?"
Phanh.
La Tam Thiên bốn mạch cùng chấn động.
Trong nháy mắt, khí tức nửa bước Thiên Vô Cấm bùng nổ!
Theo sau đó, mọi người của Thiên Tượng Môn cũng đều mở mạch môn ra, bất ngờ có ròng rã bảy tám vị nửa bước Thiên Vô Cấm!
Thanh Thiển cũng lập tức mở ra mạch môn đáp lại, nhưng cộng thêm đám người Trạch Minh Cung sau lưng thì cũng chỉ lác đác có ba bốn vị nửa bước Thiên Vô Cấm mà thôi.
Thực lực hai bên chênh lệch rõ như ban ngày!