Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1319 - 【Vip】 Tử Nhiên Lo Lắng

【VIP】 Tử Nhiên lo lắng 【VIP】 Tử Nhiên lo lắng

Khi đi tới cổng Trạch Minh Thương Hội lãnh lãnh thanh thanh, đã kém xa mấy ngày trước đây, Tử Nhiên không có dừng lại chút nào, sau đó nhìn một người hầu mặt mày mừng rỡ, trầm giọng nói: "Lão thân không mua đồ, chỉ muốn gặp Thanh Thiển trưởng lão của quý phái một lần."

Người hầu dò xét Tử Nhiên từ trên xuống dưới, do dự bất định, vừa định hỏi thì Tử Nhiên nói trước: "Ngươi đi nói cho Thanh Thiển trưởng lão là Tử Nhiên tới chơi thì nàng sẽ không trách tội của ngươi."

Người hầu thấy Tử Nhiên chắc chắn như thế thì vội vàng chạy đi vào, sau đó run như cầy sấy gõ cửa căn phòng đang tập trung toàn bộ tầng lớp cấp cao của Trạch Minh Thương Hội trong đó. Quả nhiên, một tiếng hét phẫn nộ lập tức vọng ra từ trong đó.

"Không có chuyện gì thì cút đi!"

Người hầu kiên trì nói: "Thanh Thiển trưởng lão, có một vị cố nhân tên là Tử Nhiên đến tìm ngài."

Sau một khắc, cửa mở.

Vẻ giận dữ trên mặt Thanh Thiển chậm rãi rút đi, sau đó hỏi: "Một mình nàng tới?"

Người hầu gật đầu.

Tâm trạng hồi hộp của Thanh Thiển lập tức biến mất, bây giờ nàng chỉ sợ hãi nếu như Tử Nhiên ghi hận Trạch Minh Cung, vậy thì khó. Dù sao Tử Nhiên đi theo một tông môn thế lực lục tinh tới Thần Phi Thành, có thể đi bên cạnh tông một tấc cũng không rời, chắc chắn là thân tín!

Sau khi người hầu gật đầu, Thanh Thiển lập tức cất bước ra phòng, sải bước đi tới cửa chính của thương hội, hồn nhiên không quan tâm đến rất nhiều đệ tử hạch tâm đang đầu óc mơ hồ của Trạch Minh Cung trong căn phòng sau lưng.

Khi nhìn thấy bóng lưng Tử Nhiên ở cửa, Thanh Thiển đột nhiên bước chậm lại. Trí nhớ đã loang lổ hơn một trăm năm trước giống như thủy triều vọt tới, dáng vẻ khi còn bé của Tử Nhiên cũng hiện lên ở trước mắt.

Trong trí nhớ của nàng, trước mười tuổi Tử Nhiên còn thường tìm nàng chơi, nhưng sau mười tuổi thì không thấy nữa.

Bởi vì thời điểm đó, nàng là người từ khi ra đời đã được Minh Châu trưởng lão gửi gắm kỳ vọng. Thậm chí Minh Châu trưởng lão dồn hết sở học suốt đời và tất cả tài nguyên có thể vận dụng được vào Tử Nhiên.

Loại cảm giác bức thiết đó, cho dù là nàng cũng cảm nhận được cảm giác nghẹt thở trong đó. Chớ nói chi là tiểu cô nương gần mười tuổi như Tử Nhiên. Bắt đầu từ mười tuổi, cả ngày Tử Nhiên đều làm quen với thiên tài địa bảo, một năm cũng nghỉ ngơi không được một hai ngày.

Lúc trước, mỗi lần nghĩ đến chuyện này thì nàng cũng nhịn không được đau lòng cho Tử Nhiên, nhưng mà đó là Minh Châu trưởng lão quyết định, cũng là chuyện nhà của họ, cho dù là cung chủ cũng không có quyền can thiệp, nàng lại càng không thể nói gì.

Năm tháng sau đó, gần như mỗi ngày Tử Nhiên đều tu luyện và rèn luyện kỹ nghệ tuyền qua, nhưng mà cho dù là Minh Châu trưởng lão có phí hết tâm tư như thế nào thì thiên phú của Tử Nhiên cũng không thay đổi được, nó giống như là Kình Thiên Thạch Phong chắn đường tiến bộ kỹ nghệ tuyền qua của Tử Nhiên.

Còn mấy chục năm sau đó đã xảy ra chuyện gì thì nàng không được biết. Khi Tử Nhiên đánh vỡ kỷ lục về người kém cỏi nhất Trạch Minh Cung, trăm năm mới thành Nhị Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, còn khiến cho Minh Châu trưởng lão biến thành trò cười cho toàn bộ Trạch Minh Cung, nàng đã sớm rời cung hơn bảy mươi năm.

Mà sau này Tử Nhiên bị trục xuất khỏi Trạch Minh Cung, nàng cũng là ngẫu nhiên được cung chủ triệu kiến về cung lúc mới biết được. Khi đó, Minh Châu trưởng lão đã nghiêm cấm bất kỳ ai nhắc tới hai chữ Tử Nhiên trước mặt nàng.

Thời gian thấm thoắt, tuế nguyệt như thoi đưa. Năm đó, khi Tử Nhiên bị trục xuất khỏi Trạch Minh Cung không biết tung tích, nàng không nghĩ tới đời này sẽ còn có ngày gặp lại Tử Nhiên, càng không hề nghĩ rằng khi gặp lại thì Tử Nhiên đã có dáng vẻ già nua như thế.

Mặc dù không biết tại sao Tử Nhiên cố ý để cho thân thể mình già yếu, mà không phải chọn dung nhan thường trú, cũng không biết những năm này Tử Nhiên đến và đi nơi nào, lại đã trải qua những gì, nhưng nàng cảm thấy lần này Tử Nhiên lặng lẽ tới gặp mình chắc chắn là có nguyên nhân phải tới.

"Tiểu Tử Nhiên, đã lâu không gặp."

Sau khi đến gần, Thanh Thiển hô lên cái biệt danh đã hơn hai trăm năm không có kêu.

Tử Nhiên chậm rãi xoay người lại, đối với xưng hô Tiểu Tử Nhiên, trong lòng nàng không chút gợn sóng, chỉ lạnh nhạt trả lời một câu: "Thanh Thiển trưởng lão, sợ là ngài nhận lầm người rồi. Vị Tiểu Tử Nhiên mà ngài gọi đã chết từ một trăm bốn mươi bảy năm trước rồi."

Nghe được câu này, Thanh Thiển biết lòng của Tử Nhiên với Trạch Minh Cung đã chết, cũng đổi giọng, hỏi: "Vậy không biết hôm nay Tử Nhiên đại sư đến thăm là có chuyện gì?"

"Thanh Thiển trưởng lão có thể dời bước nói chuyện không? Hôm nay lão thân đến đây là muốn thỉnh giáo ngài một vấn đề."

"Đi theo ta." Nếu Tử Nhiên không có nhận quen nàng ở trước mặt mọi người, Thanh Thiển cũng theo ý Tử Nhiên.

Cứ như vậy, Thanh Thiển dẫn Tử Nhiên đi vào chỗ sâu trong Trạch Minh Thương Hội, tìm một chỗ thanh trì không người ngồi xuống. Những người khác của Trạch Minh Thương Hội theo sát phía sau, không muốn rời đi, cũng muốn tìm tòi hư thực nhưng lại bị Thanh Thiển quát lui, đồng thời không cho phép bất kỳ ai tới gần nơi này, kẻ trái lệnh chết!

Kẻ trái lệnh chết, bốn chữ này trấn trụ tất cả mọi người, dọa đến tất cả mọi người thối lui ra khỏi chỗ sâu trong Trạch Minh Thương Hội, đồng thời cũng khơi dậy sự tò trong lòng của tất cả mọi người đối với thân phận của Tử Nhiên.

Hôm nay, Bảng Tuyền Qua Thần Tượng lại ban bố ba mươi tên Tuyền Qua Thần Tượng, Thiên Tượng Môn nổi tiếng khắp toàn bộ Thần Phi Thành, so với hôm qua, hôm nay, khách đi thương hội của Thiên Tượng Môn càng nhiều.

Trước tình huống như thế, Thanh Thiển trưởng lão còn vì người tới mà quát lui tất cả mọi người, để vấn đề quan trọng trước mắt của Trạch Minh Thương Hội qua một bên quan tâm. Phải biết, vừa rồi người nóng nảy nhất là nàng!

Bên cạnh thanh trì.

Trước bàn đá.

Giữa làn cá bơi trong đá nước, Thanh Thiển trưởng lão cảm thán một tiếng, nói: "Hẳn là có hơn hai trăm năm chúng ta không gặp rồi?"

"Từ sau khi lão thân tiềm tu với Thanh Thiển trưởng lão rời cung tới giờ đã hai trăm ba mươi bảy năm."

"Những năm này ngươi đi đâu?"

Bình Luận (0)
Comment