"Thanh Thiển trưởng lão, hôm nay lão thân tới cũng không phải là vì ôn chuyện, cũng không có ý định dính dáng gì đến Trạch Minh Cung. Giống như lão thân đã nói, Tử Nhiên ccuar Trạch Minh Cung đã chết từ một trăm bốn mươi bảy năm trước rồi."
Nghe nói như vậy, nụ cười khó gặp trên mặt Thanh Thiển dần dần cứng lại: "Vậy hôm nay ngươi?"
Tử Nhiên hít vào một hơi thật dài, sau đó lại nặng nề thở ra, sau đó nói: "Lão thân chỉ muốn hỏi Thanh Thiển trưởng lão một vấn đề, U Nguyệt lão trưởng lão có còn tại thế không?"
"Còn."
Thanh Thiển gật đầu.
Thấy Thanh Thiển gật đầu, sắc mặt vẫn luôn tương đối hờ hững và lãnh đạm của Tử Nhiên cũng thư hoãn rất nhiều, lộ ra nét vui và nụ cười thỏa mãn. Tình huống này đập vào trong mắt Thanh Thiển, khiến cho nàng rốt cuộc cũng hiểu được tại sao hôm nay Tử Nhiên lại lặng lẽ tới gặp mình.
Tử Nhiên hận Trạch Minh Cung không?
Chắc chắn hận.
Chắc chắn nàng cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì với Trạch Minh Cung, nếu không thì hai lần trước gặp nhau, nàng sẽ không không thèm để ý tới mình.
Nàng tin, chắc chắn Tử Nhiên đã nhận ra nàng, dù sao hơn hai trăm năm này, tướng mạo của nàng chưa từng xảy ra thay đổi chút nào.
Hôm nay Tử Nhiên đến đây chỉ là muốn hỏi về U Nguyệt lão trưởng lão, cũng chính là tổ mẫu của nàng có mạnh khỏe hay không. Minh Châu trưởng lão nhẫn tâm, lại lục thân không nhận không giả, nhưng trong trí nhớ của nàng, là tổ mẫu của Tử Nhiên, U Nguyệt lão trưởng lão rất yêu thương Tử Nhiên, là người thân nhất của Tử Nhiên.
Chẳng qua là không biết tại sao năm đó U Nguyệt lão trưởng lão không có ngăn cản Minh Châu trưởng lão, nàng nghĩ mãi vẫn không rõ.
Theo lý thuyết, nếu như U Nguyệt lão trưởng lão ra mặt ngăn cản thì cho dù Minh Châu trưởng lão có lục thân không nhận thì cũng sẽ không thể trục xuất Tử Nhiên ra khỏi Trạch Minh Cung được chứ? Hay là năm đó U Nguyệt lão trưởng lão ngăn cản nhưng không ngăn cản được?
Nguyên nhân trong đó, chỉ sợ chỉ có Minh Châu trưởng lão và U Nguyệt lão trưởng lão năm đó mới biết được.
"Mặc dù U Nguyệt lão trưởng lão còn sống nhưng đời này cũng vô duyên với Thiên Vô Cấm, tuổi thọ đã tới phần cuối, cho nên thật ra thì thời gian cũng không nhiều. Nếu ngươi trở về xem một chút thì còn có thể gặp U Nguyệt lão trưởng lão một lần cuối." Thanh Thiển thăm dò, thử nói sự thật này cho Tử Nhiên, muốn xem Tử Nhiên sẽ có thái độ và phản ứng như thế nào.
Nhưng mà Tử Nhiên lại lắc đầu, ý cười trên mặt cũng không giảm: "Lão thân cảm ơn Thanh Thiển trưởng lão đã trả lời. Thế nhưng Trạch Minh Cung, lão thân sẽ không trở về nữa."
"Được thôi." Nếu Tử Nhiên đã quyết định, Thanh Thiển cũng không muốn nói thêm gì, dù sao cũng là Trạch Minh Cung có lỗi với nàng trước. Nhưng mà thấy Tử Nhiên lấy được câu trả lời thì đứng dậy muốn đi gấp, Thanh Thiển vội vàng ngăn lại.
Tử Nhiên hận Trạch Minh Cung không giả, nhưng hôm nay nàng tìm đến mình, chứng minh Tử Nhiên không có hận mình. Như vậy nàng hoàn toàn có thể bàn chuyện hợp tác với Tử Nhiên, Tử Nhiên đi theo tông chủ tông môn thế lực lục tinh tới, lại một tấc cũng không rời, tất nhiên là thân tín.
Nếu có thể hợp tác với nàng, như vậy áp lực trước mắt Trạch Minh Thương Hội có thể giảm rất nhiều. Dù sao cho dù bây giờ thương hội của Thiên Tượng Môn có như mặt trời ban trưa thì vẫn không có thế lực lục tinh tới cửa hợp tác.
"Tử Nhiên đại sư chậm đã!" Thanh Thiển ngăn đường Tử Nhiên: "Tử Nhiên đại sư, chúng ta ngồi xuống trò chuyện một chút được không? Ta chỉ đại biểu cá nhân ta, cũng chỉ đại biểu Trạch Minh Thương Hội ở Nguyên Dương Vực, muốn nói chuyện chuyện hợp tác với Tử Nhiên đại sư."
"Lão thân chỉ là một Tuyền Qua Thần Tượng trong Bất Hủ Tông thôi, nếu như Thanh Thiển trưởng lão muốn hợp tác với lão thân thì sợ là phải khiến cho Thanh Thiển trưởng lão thất vọng. Hơn nữa, chúng ta và Trạch Minh Thương Hội cũng không có gì có thể hợp tác được, bởi vì chuyến này lão thân theo tông chủ tới là muốn buôn bán Tuyền Qua Đồ." Ban đầu, Tử Nhiên không muốn nói gì cả, nhưng nể tình vừa rồi Thanh Thiển đã trả lời mình cho nên mới giải thích cho Thanh Thiển, để cho nàng hiểu rõ tại sao không thể hợp tác.
Nói một cách nghiêm chỉnh, Bất Hủ Tông và Trạch Minh Thương Hội sẽ là đối thủ cạnh tranh, nhưng lại không hoàn toàn là đối thủ cạnh tranh.
"Quý tông tới Thần Phi Thành là để buôn bán Tuyền Qua Đồ?" Thanh Thiển trưởng lão hơi nhíu lông mày.
Đây là chuyện nàng tuyệt đối không ngờ tới.
Thế cục trước mắt ở Thần Phi Thành và thế cục tương lai của Nguyên Dương Vực mà với mắt thường cũng có thể thấy được, Thiên Tượng Môn sẽ trở thành một nhà độc đại ở Nguyên Dương Vực. Đâu thể để cho người khác tới chia một chén canh được!
Dù là thế lực lục tinh cũng không ngoại lệ!
Hơn nữa, muốn kiếm một chén canh từ tay Thiên Tượng Môn khó khăn cỡ nào. Theo tình cảnh trước mắt của Trạch Minh Thương Hội cũng có thể thấy được.
"Không sai." Tử Nhiên gật đầu, chợt hỏi lại: "Thanh Thiển trưởng lão, chẳng lẽ không có xem Bất Hủ Nhật báo hôm nay? Ngay bên cạnh Bảng Tuyền Qua Thần Tượng, có một cái thông báo, trên đó có viết thời gian chúng ta khai trương."
Thanh Thiển run lên mấy hơi, sau đó móc Bất Hủ Nhật báo vẫn luôn để trong ngực, đã nhăn nhăn nhúm nhúm, bị chà đạp không biết bao nhiêu lần ra. Quả nhiên ở bên cạnh Bảng Tuyền Qua Thần Tượng thu hút ánh mắt người khác có một cái thông báo.
Thông báo sử dụng cỡ chữ không nhỏ, đồng thời chữ vô cùng dễ thấy. Nhưng bởi vì giờ khắc này, tất cả mọi người đều không tự chủ được đưa mắt nhìn Bảng Tuyền Qua Thần Tượng, cho nên hoàn toàn làm như không thấy nó.
“Thông báo.”
“Tài Nguyên Thương Hội ở Thần Phi Thành mở lại, chính thức đổi tên thành Tử Khí Các, sau ba ngày sẽ khai trương. Chủ yếu kinh doanh: Thu mua thiên tài địa bảo, bán Nhất Tuyền đến Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí.”
“Địa chỉ: Thần Phi Thành. Lục Phương Nhai.”