Một cái thông báo không đáng chú ý, thậm chí không được coi là một chuyện lớn, thứ bán cao nhất cũng mới Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ. Loại tồn tại này, ở Thần Phi Thành cũng không gợi nổi sóng gió gì.
Điểm đặc biệt duy nhất chính là có thể lên Bất Hủ Nhật báo, cũng được đặt ở bên cạnh Bảng Tuyền Qua Thần Tượng.
"Trước mắt, Thiên Tượng Môn như mặt trời ban trưa ở Thần Phi Thành, các ngươi không nhìn thấy sao?" Thanh Thiển nghi hoặc hỏi.
Thế nhưng lần này, Tử Nhiên không có trả lời nàng.
Bởi vì ân tình của Thanh Thiển, Tử Nhiên đã trả cho câu hỏi lúc nãy, bây giờ nàng không có có nghĩa vụ giải thích cho Thanh Thiển.
"Thanh Thiển trưởng lão, rửa mắt mà đợi là được, tương lai U Quốc sẽ vì Tử Khí Các mà cực kỳ. . . náo nhiệt. Lão thân cáo từ!" Dứt lời, Tử Nhiên hơi khom người, quay người cất bước rời đi.
Thanh Thiển vội vàng đuổi theo mấy bước, đuổi kịp Tử Nhiên, sau đó ôm một đầu đầy nghi ngờ, liên tục gặng hỏi.
Nhưng mà Tử Nhiên cũng không trả lời.
Cảnh tượng này rơi vào mắt những người khác trong Trạch Minh Cung, khiến cho mọi người càng thêm nghi ngờ, hai mặt nhìn nhau, đều bối rối. Nhưng mà trước đó có ba tên đệ tử hạch tâm gặp Tử Nhiên, lại thấy hôm nay thái độ khác thường của Thanh Thiển đối với Tử Nhiên, không khỏi suy đoán lung tung.
"Các ngươi nói xem, vị lão ẩu giống Minh Châu trưởng lão đến chín phần này sẽ không phải là Tử Nhiên đó chứ?"
"Tử Nhiên nào?"
"Các ngươi ngốc à. Còn nhớ hơn một trăm năm trước, kỷ lục cuối cùng bị phá vỡ đó không?"
"Chờ một chút!"
"Không phải ngươi muốn nói vị lão ẩu này chính là nữ nhi bị trục xuất khỏi Trạch Minh Cung của Minh Châu trưởng lão đó chứ?"
Hôm nay có thể đứng ở đây, gần như đều là người sống ít nhất trăm năm trở lên, thậm chí còn có người sống ba bốn trăm năm. Cho nên đối với chuyện hơn một trăm năm trước thì mặc dù trí nhớ của bọn họ đã mơ hồ nhưng cũng không là hoàn toàn trống rỗng.
"Tướng mạo và thần thái, giống dáng vẻ của Minh Châu trưởng lão bây giờ đến chín phần! Khó trách sao ta càng nhìn nàng càng cảm thấy quen."
"Vốn cho rằng mai danh ẩn tích trăm năm, chỉ sợ đã không ở nhân thế, không ngờ còn sống sót."
"Đáng tiếc, đáng tiếc. Minh Châu trưởng lão chính là người nổi bật trong Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, tương lai thậm chí có thể trùng kích cảnh giới Lục Tuyền. Nhưng mà một vị tiền bối như thế, nữ nhi duy nhất của nàng lại bỏ ra trăm năm mới đi đến Chí cảnh giới Nhị Tuyền."
"Hơn một trăm năm trước, Minh Châu trưởng lão tức giận trục xuất nàng khỏi Trạch Minh Cung, sau này lại cấm bất cứ ai nhắc đến hai chữ Tử Nhiên. Bây giờ Tử Nhiên này đột nhiên xuất hiện, đồng thời tìm tới cửa, không biết nếu như Minh Châu trưởng lão biết Tử Nhiên còn sống thì sẽ có phản ứng như thế nào?"
Mọi người châu đầu kề tai thấp giọng bàn tán, sau đó thấy Thanh Thiển chậm rãi tới gần, đồng thời vẻ mặt tràn đầy giận dữ thì mới ngừng nói.
"Cả đám đều rảnh rỗi như vậy? Các ngươi không thấy thứ hạng của mình trên Bảng Tuyền Qua Thần Tượng sao?"
Thanh Thiển nghe bọn họ bàn tán, trong lòng có chút lửa giận. Nàng cảm thấy nếu không phải lúc trước người bàn tán sau lưng và mấy người chỉ biết châm dầu vào lửa như vậy quá nhiều thì hẳn là Tử Nhiên cũng sẽ không bị trục xuất khỏi Trạch Minh Cung.
Đuổi mọi người ra ngoài, sau đó Thanh Thiển đưa mắt nhìn hướng Tử Nhiên rời đi, trong ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.
"Chẳng lẽ Tẫn Tri Lâu có liên quan tới thế lực phía sau Tử Nhiên?" Thanh Thiển lớn gan suy đoán, bởi vì nếu như không phải như vậy thì Tử Khí Các khai trương thôi sao có thể được thông báo trên Bất Hủ Nhật báo được?
Không chỉ có như thế.
Trước đó nàng đã nghi ngờ mục đích Tẫn Tri Lâu chế tạo Bảng Tuyền Qua Thần Tượng chắc chắn không đơn giản, bây giờ liên tưởng đến đột nhiên có một cái thế lực lục tinh lạ lẫm khiêm tốn xuất hiện trong Thần Phi Thành, Thanh Thiển cảm thấy chắc chắn trong này có kỳ quặc.
Cũng ngay một khắc này.
Thanh Thiển ngẩng đầu, đột nhiên ngắm nhìn bầu trời Thần Phi Thành, rõ ràng vạn dặm không mây nhưng nàng lại luôn cảm thấy có mưa gió nổi lên.
Có người đang hạ một bàn cờ lớn!
Bàn cờ này, ngay từ đầu đã kéo Trạch Minh Thương Hội xuống thần uyên!
. . .
Thương hội của Thiên Tượng Môn.
Hôm nay Bảng Tuyền Qua Thần Tượng vừa ra, toàn bộ ánh mắt của mọi người trong Thần Phi Thành đều tập trung vào Thiên Tượng Môn.
Nhất là ba vị thiên tài chói mắt như ngôi sao càng làm cho tất cả mọi người đều trố mắt.
Dưới hiệu ứng như thế, cửa thương hội của Thiên Tượng Môn đều bị đạp nát.
"Đừng đẩy, đừng đẩy. Đều xếp hàng, cho dù ngươi là thế lực gì, nếu như dám làm loạn thì sau này đừng hòng hợp tác với Thiên Tượng Môn chúng ta." Cửa chính thương hội của Thiên Tượng Môn, một tên người tu hành chỉ là Trấn Nhạc Cảnh đang nhìn một đám cường giả Địa Vô Cấm ở cửa ra vào quát lớn.
Nhưng mà đám cường giả Địa Vô Cấm này lại không có ai dám nổi giận, đồng thời ngoan ngoãn sắp xếp thành hàng, hoàn toàn không có uy nghiêm của Địa Vô Cấm ngày xưa. Không khác, chỉ vì bọn họ có việc cầu người.
Đương nhiên, Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ cũng không phải là mua không được, thật ra thì các đại thương hội hoặc là các tông môn đều có hàng tồn. Nhưng mà chất lượng đều không cao, cơ bản đều là cơ sở nhất, tăng phúc bảy thành đến tám thành, còn chưa đạt đến phẩm chất cao, tăng phúc chín thành.
Chớ nhìn này tăng phúc này chỉ chênh lệch một thành, hoặc là một thành rưỡi, nhưng ở giai đoạn Địa Vô Cấm này. Chênh lệch một thành hoặc là nửa thành này rất có thể sẽ đem tới khác biệt sinh và tử.
Tất cả mọi người đều hy vọng có thể có một tấm Tuyền Qua Đồ phẩm chất cao, nhưng mà Tuyền Qua Đồ từ Tứ Tuyền trở lên thì xác xuất thành công ra phẩm chất cao sẽ trở nên vô cùng thấp. Nếu như muốn thay đổi kết quả này thì cũng chỉ có bỏ ra một lượng lớn bạch tinh, trực tiếp mua sắm Tuyền Qua Đồ phẩm chất cao hoặc là bỏ ra nhiều phần tài liệu, giao cho Tuyền Qua Thần Tượng thử vận may.