Nội tình của Thiên Tượng Môn ở Thần Phi Thành, trừ cường giả Thiên Vô Cấm ra, nửa bước Thiên Vô Cấm không thua gì bất cứ một thế lực lục tinh nào.
Bất Hủ Tông ngay cả thế lực lục tinh cũng không phải, vậy thì sẽ chống đỡ như thế nào?
Trong lúc bọn họ tò mò và lo lắng, mấy nhà thế lực lục tinh đang núp trong bóng tối đều có ý nghĩ không giống nhau.
Mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.
Thế nhưng giờ phút này bọn họ đều có cùng một ý nghĩ, khi nhìn thấy đám người La Tam Thiên đến thì bọn họ cũng quyết định, chờ Thiên Tượng Môn thay bọn họ nghiệm chứng Tuyền Qua Sát Khí và Tuyền Qua Đồ đặc thù là thật giả về thì lập tức hiện thân bảo toàn Bất Hủ Tông.
Đúng như một vài người nói, Bất Hủ Tông sắp mở ra một cái thời đại mới, phá vỡ Tuyền Qua nhất đạo bây giờ.
Bọn họ cũng đâu dễ dàng gì bỏ qua cơ hội như vậy?
Một lúc lâu sau. . .
Tử Khí Các vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Không ai để ý tới Thiên Sơn Hải, mấy người Cửu Thiên Viên Long mới đi ra cũng lui qua một bên, chỉ nhìn thoáng qua đám người La Tam Thiên một cái rồi không thèm để ý đến nữa.
Theo sau đó, một giọng nói tức giận từ trong Tử Khí Các vọng ra.
"Ai đang hô to gọi nhỏ?"
Khi người từ trong Tử Khí Các đi ra, dưới ánh mắt mọi người, chỉ thấy đám người Tử Nhiên, Trần Hiết đang đứng ở cổng Tử Khí Các đều khom người nói: "Tông chủ!"
Ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt rơi vào người Ôn Bình!
Ôn Bình vừa bước ra khỏi cổng Tử Khí Các thì cảm nhận được ít nhất trên hai mươi luồng cảm giác đến từ nửa bước Thiên Vô Cấm.
Nhưng mà Ôn Bình không thèm để ý chút nào, bọn họ muốn dò xét thì dò xét đi.
Thiên Sơn Hải dò xét Ôn Bình từ trên xuống dưới, sau đó trầm giọng nói: "Ngươi là tông chủ Bất Hủ Tông?"
Ôn Bình gật đầu.
"Đúng!"
Thiên Sơn Hải chợt bước tới trước mấy bước, một bước trăm mét, trong nháy mắt đã đến giữa không trung trước mặt Ôn Bình, sau đó dùng một đôi mắt lạnh như băng, tràn đầy chán ghét nhìn chằm chằm Ôn Bình, quát lớn: "Ngươi làm ra một cái Bảng Tuyền Qua Thần Tượng giả, lường gạt chúng ta, mục đích là gì?"
"Hôm nay là ngày tháng tốt, ngươi muốn quấy rối thật sao?"
Ôn Bình ngẩng đầu, nghiêm mặt nhìn chằm chằm Thiên Sơn Hải.
"Ngươi đừng hòng đổi chủ đề, theo ta được biết, Tử Nhiên trên Bảng Tuyền Qua Thần Tượng của ngươi chỉ là con rơi bị trục xuất khỏi Trạch Minh Cung trăm năm trước mà thôi. Trăm năm mới bước vào cảnh giới Nhị Tuyền, sáng tạo ra kỷ lục kém cỏi nhất Trạch Minh Cung tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả. Thiên phú như vậy, không ngờ mới qua trăm năm mà đã lắc mình biến hoá thành cái gọi là Tuyền Qua thần tượng đỉnh tiêm của Tuyền Qua Tân Đạo." Thiên Sơn Hải hùng hổ dọa người, cũng nói lai lịch của Tử Nhiên ra.
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt của Tử Nhiên cứng lại.
Theo sau đó là Thanh Thiển, mà phản ứng đầu tiên của Thanh Thiển là trong Trạch Minh Thương Hội có nội ứng, lập tức quay đầu nhìn về phía người bên cạnh.
Thân phận của Tử Nhiên chỉ có một số người biết, bây giờ tiết lộ ra ngoài, nội ứng của Thiên Tượng Môn chắc chắn là một trong số bọn họ!
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc tìm nội ứng!
Nàng đang muốn nhìn phản ứng của những người khác thì thấy ánh mắt Thiên Sơn Hải rơi vào trên người mình.
Thiên Sơn Hải cao giọng nói: "Thanh Thiển trưởng lão của Trạch Minh Cung cũng đang ở đây, hỏi một chút là biết, ngươi còn muốn chống chế hay sao?"
Lời vừa nói ra, vô số cường giả trên bầu trời, còn có đám người bên ngoài Lục Phương Nhai đều đưa mắt nhìn Thanh Thiển.
Nếu lời Thiên Sơn Hải nói đều là sự thật.
Vậy thì cái gọi là Tuyền Qua Tân Đạo này rất có thể chỉ là một trò đùa, một người trăm năm mới vào cảnh giới Nhị Tuyền thì làm sao đột nhiên lại có thành tự ở Tuyền Qua nhất đạo như vậy được.
Đồng thời, Ôn Bình cũng đưa mắt nhìn Thanh Thiển.
Không giống như Ôn Bình mong đợi, Thanh Thiển cũng không có phủ định mà là do dự mấy hơi. Ôn Bình cũng không biết nàng đang do dự cái gì, nhưng trong lúc nàng do dự mấy hơi này thì có người giành nói trước.
"Là như vậy thì đã sao, chuyện này liên quan gì đến Thiên Sơn Hải ngươi?" Người nói chuyện không phải là đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung mà là một tên cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh của Trạch Minh Thương Hội. Hắn đứng đằng sau rất nhiều đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung, cũng không đáng chú ý, nhưng mà một câu nói đó lại trở thành tiêu điểm của mọi người.
Nghe thì tựa như là đang phẫn nộ trách Thiên Sơn Hải, nhưng nghĩ kĩ lại thì thấy không đúng.
Đồng thời, mấy người Thanh Thiển cũng phẫn nộ quay đầu lại nhìn về phía người vừa mở miệng quở trách đó.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không thèm quan tâm mấy chuyện này, chỉ thất vọng nhìn Thanh Thiển, lắc đầu. Hắn vốn cho rằng người của Trạch Minh Thương Hội sẽ không chút do dự thay Tử Nhiên đại sư nói dối một lần. Thật ra thì mặc dù không tính quan hệ trước đó không nói, chỉ nói quan hệ giữa Thiên Tượng Môn và Trạch Minh Cung thì Thanh Thiển cũng nên lập tức mở miệng.
Đáng tiếc, có vài người quỳ lâu rồi nên quên luôn cách đứng dậy.
Đương nhiên, cho dù Thanh Thiển mở miệng thì có thể kết quả vẫn chỉ có một, bởi vì rõ ràng Thiên Tượng Môn đến có chuẩn bị, tên ngu xuẩn vì quá phẫn nộ mà lên tiếng đó rõ ràng không có ngu như vậy. Chắc chắn hắn có nguyên nhân.
Còn là nguyên nhân gì thì Ôn Bình không quan tâm.
"Chư vị nghe được chứ, chỉ với Tử Nhiên, một người trăm năm mới vào cảnh giới Nhị Tuyền, hơn nữa còn là con rơi bị Trạch Minh Cung trục xuất, sao có thể có được thành tựu cao như vậy ở Tuyền Qua nhất đạo? Mặc dù chư vị không phải Tuyền Qua Thần Tượng nhưng hẳn cũng phải biết, tu hành mạch môn chẳng lẽ còn có người có thể từ Thông Huyền Cảnh trực tiếp nhảy lên Địa Vô Cấm sao?" Thiên Sơn Hải hùng hổ dọa người nói.
Nghe Thiên Sơn Hải nói, đám người mới đâu tin tưởng Bảng Tuyền Qua Thần Tượng không nghi ngờ bắt đầu hơi dao động.
Hết cách rồi, Thiên Sơn Hải nói đúng là vô cùng có đạo lý.