Có người bước đi cũng rất khó khăn, sao đột nhiên lại có thể chạy được, bay được?
Đây là kỳ tích sao?
Giờ phút này, đa số mọi người đều tin, đây không phải một kỳ tích mà là một âm mưu.
"Thì ra là thế."
"Hóa ra Bảng Tuyền Qua Thần Tượng này hoàn toàn là một âm mưu, ta còn cho là có Tuyền Qua Tân Đạo gì thật?"
"Tại sao có thể như vậy?"
Tiếng bàn tán nổi lên bốn phía.
Cũng đúng vào lúc này, Ôn Bình mở miệng: "Chỉ có ngươi có miệng?"
Sau đó, Ôn Bình quay qua nhìn Trần Hiết, hạ lệnh.
"Làm cho hắn biết mất đi."
Ôn Bình nói xong, Trần Hiết hưng phấn nhếch miệng cười một tiếng, sau đó quay lại nhìn Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long sau lưng, liếc mắt ra hiệu.
"Giao cho ngươi."
Nói xong, trong nháy mắt, Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long đã tan biến ngay tại chỗ.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, ngay cả Thiên Sơn Hải cũng chưa kịp phản ứng lại thì hắn đã đến trước mặt Thiên Sơn Hải.
"Chết!"
Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long đấm ra một quyền!
Cũng chỉ là một quyền đơn giản, ngay cả yêu lực cũng không dùng đến.
Thiên Sơn Hải thấy thế thì cười khẩy, nói: "Đến tốt lắm!"
Phanh ——
Nói xong, bốn mạch đều mở.
Trong nháy mắt, khí tức nửa bước Thiên Vô Cấm bùng nổ, cùng lúc đó, sát ý cũng như là sóng lớn dâng lên, so với một quyền giản dị của Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long, giờ phút này, Thiên Sơn Hải mới giống như một cường giả tuyệt thế hạ phàm, cũng ra một quyền đỡ lấy một quyền của Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long.
Nhưng mà, một giây sau, sắc mặt Thiên Sơn Hải bỗng nhiên cứng lại.
Một quyền vốn giản dị của Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long, khi đến gần thì lại làm cho hắn cảm nhận được nguy cơ tử vong.
Từ khi hắn bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm cho đến bây giờ còn chưa từng cảm nhận được cảm giác này.
Có gì đó quái lạ!
Người này có gì đó quái lạ!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, một quyền của Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long đã đánh vào quả đấm của hắn, sau đó đánh nát toàn bộ cánh tay của hắn như là đậu hũ, sau đó toàn bộ thân thể cũng nổ tung như đậu hũ.
Phanh ——
Một quyền!
Thiên Sơn Hải trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vũ rải xuống Lục Phương Nhai.
Tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, bọn họ không ngờ cường giả của Bất Hủ Tông sẽ ra tay quả quyết như thế.
Cũng không ngờ được, Thiên Sơn Hải lại bị người ta dùng nắm đấm đánh chết tươi.
Hơn nữa còn chỉ là một quyền!
Soạt ——
Máu thịt hóa thành mưa phùn rải xuống Lục Phương Nhai, trong nháy mắt mùi máu tươi tràn ngập ra, cũng thấm vào trong lòng rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm trên bầu trời. Càng làm cho người bên ngoài Lục Phương Nhai, cường giả núp trong bóng tối giật nảy cả mình.
Thiên Sơn Hải, mặc dù cũng không là cao thủ gì trong nửa bước Thiên Vô Cấm, nhưng dù sao thì hắn cũng là nửa bước Thiên Vô Cấm.
Sao lại bị người ta một quyền đánh nổ?
"Chuyện này. . ."
"Một quyền, chỉ là một quyền thôi.”
"Không ngờ Bất Hủ Tông chỉ là thế lực ngũ tinh mà lại có thực lực như vậy. Thực lực thế này, chỉ sợ đã bước vào cảnh giới vô địch chứ? Thiên Vô Cấm không ra, đoán chừng toàn bộ Thần Phi Thành cũng không có được mấy người là đối thủ của tên này."
Bên ngoài Lục Phương Nhai, tất cả mọi người không thể tin được cảnh tượng trước mắt.
Cùng lúc này, La Tam Thiên cũng giống như là củi khô bị nhen lửa trong nháy mắt.
Thiên Sơn Hải.
Đại đệ tử đắc ý nhất của hắn.
Tương lai tám chín phần mười sẽ có thể bước vào cảnh giới Lục Tuyền.
Thậm chí có thể trùng kích Thiên Vô Cấm một thoáng.
Nhưng bây giờ lại bị giết.
"Rất tốt, rất tốt! Bất Hủ Tông, ngươi giết đệ tử ta, hôm nay lão phu sẽ để cho tất cả mọi người của Bất Hủ Tông các ngươi dùng sinh mệnh trả lại." La Tam Thiên giận dữ mở miệng, sau đó trong nháy mắt bốn mạch chấn vang, khí tức đến từ nửa bước Thiên Vô Cấm cảnh giới vô địch bùng nổ.
Oanh ——
Khí tức của hắn cực kỳ khủng bố!
Người gần ngàn mét, cho dù là Địa Vô Cấm cũng có thể cảm nhận được khí tức mênh mông đó, ép cho bọn họ phai tranh thủ lui về sau.
Rời xa Lục Phương Nhai.
Rời xa thành bắc!
Bởi vì hôm nay chắc chắn thành bắc sẽ có một trận đại chiến.
Theo bọn họ thối lui, thời khắc này, tất cả mọi người của Thiên Tượng Môn mở mạch môn ra, hơn ba mươi vị Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, cộng thêm năm vị nửa bước Thiên Vô Cấm. Đội hình xa hoa như vậy, cho dù là thế lực ngũ tinh cự đầu cũng phải ẩn núp.
Trừ Thiên Vô Cấm không nói, đội hình như vậy chính là nội tình của thế lực lục tinh!
Ngược lại, bên pha Bất Hủ Tông, thế đơn lực bạc.
Ngoại trừ vị cường giả một quyền đấm chết Thiên Sơn Hải này, những người khác đều quá yếu ớt.
Tông chủ Bất Hủ Tông nhìn càng non nớt, giống như vừa mới rút đi khí khái hào hùng của thiếu niên, bước vào thời kì trưởng thành. Dung nhan có thể dùng tu vi cố định, nhưng khí chất bẩm sinh lại không được, cho nên không ai cảm thấy Ôn Bình mạnh bao nhiêu.
Còn Tử Nhiên, còn Trần Hiết, và người trong Tử Khí Các, mạnh nhất cũng mới Địa Vô Cấm mà thôi.
Thực lực bé nhỏ như vậy, tựa như một chiếc thuyền đơn độc trong biển cả sóng lớn thao thiên.
Nhưng mà Ôn Bình lại chẳng hề để ý, đồng thời dùng giọng điệu hỏi thăm xác nhận lại: "La Tam Thiên, ngươi xác định ngươi muốn động thủ thật sao? Bổn tông chủ nhắc nhở ngươi, Thiên Sơn Hải chết chỉ là bổn tông chủ cảnh cáo hành vi quấy rối của Thiên Tượng Môn các ngươi, một khi ngươi động thủ thì đừng trách Ôn Bình ta đuổi tận giết tuyệt Thiên Tượng Môn ngươi."
"Chê cười, chỉ bằng các ngươi mà còn đuổi tận giết tuyệt. Bây giờ ngươi quỳ xuống, gọi ta một ngàn tiếng gia gia, lão phu cũng có thể tha cho ngươi khỏi chết."
La Tam Thiên tức giận đáp lại.
Sau đó ngắm nhìn bốn phía, nhìn người mình đã vây quanh toàn bộ Tử Khí Các, vây chặt như thùng sắt.
Nhưng mà thấy đám người Thanh Thiển còn chưa đi xa thì La Tam Thiên phẫn nộ hỏi: "Thanh Thiển, ngươi muốn lẫn vào?"