Cách vạn mét, đối với chiến đấu cấp Thiên Vô Cấm thì cũng không phải là khu vực an toàn, cho nên bọn họ phải tiếp tục lui ra bên ngoài.
Đám người của Trạch Minh Cung thấy thế thì cũng rút theo.
Khi bọn họ lui la, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Bởi vì La Tam Thiên chết rồi.
Nhưng mà nhìn nụ cười rạng rỡ trên mặt đa số mọi người thì cũng có thể thấy được đa số mọi người cũng không để ý đến sau đó Bất Hủ Tông sẽ như thế nào.
Khi bọn họ lui về sau, tiếng rống giận dữ như sấm nổ của Thiên Huyền quanh quẩn trên bầu trời.
"Bất Hủ Tông!"
Thiên Huyền nổi giận.
Trăm năm qua, lần đầu tiên hắn tức giận!
Sau đó nghe được một tiếng mạch môn rung động đinh tai nhức óc, trong điện quang hỏa thạch, trong khoảnh khắc, Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long bay ngược ra.
Oanh.
Tình huống giống như La Tam Thiên mới nãy, Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long cũng rơi vào trong sông núi, nhưng mà thân hình khổng lồ của hắn cũng không phải chỉ san bằng một hai ngọn núi. Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long liên tục san bằng vài chục ngọn núi cao mới có thể dừng lại được.
Theo sau đó, giọng nói của Thiên Huyền lại xuất hiện lần nữa.
"Bất Hủ Tông, các ngươi thật can đảm, cũng dám đánh giết La Tam Thiên ngay trước mặt ta! Gọi cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng các ngươi lập tức tới gặp ta, giải thích rõ cho ta, bằng không ta sẽ đánh vào Bất Hủ Tông, giết toàn tông các ngươi chó gà không tha!"
Mặc dù La Tam Thiên giao tình không sâu với hắn, nhưng hắn đã từng hứa với một lão hữu trong Thiên Tượng Môn sẽ trông nom hắn một chút.
Cho nên vốn đã nhàn vân dã hạc trăm năm, hôm nay mới xuất hiện ở đây.
Nhưng mà như vậy vẫn không thể giữ được La Tam Thiên!
Đúng là như một cái tát vào mặt hắn!
Hắn mặc dù nhàn tản nhưng cũng biết tự ái!
"Ngươi muốn giải thích cái gì?" Trong Thần Phi Thành, giọng Ôn Bình từ dưới đất vụt lên, quanh quẩn trên vùng trời Thần Phi Thành.
Nói xong, trong nháy mắt, Ôn Bình tan biến trong Tử Khí Các.
Khi xuất hiện lại thì đã lơ lửng trên không, cách Thiên Huyền trăm trượng.
Hai người cách nhau trăm trượng, có thể nói là gần trong gang tấc!
Thiên Huyền trầm giọng nói: "Giải thích tại sao giết La Tam Thiên!"
"Hài hước, hôm nay La Tam Thiên dẫn theo người tới cửa nhằm vào Bất Hủ Tông ta, ngươi cũng không có nói phải giải thích với chúng ta, bổn tông chủ liên tục hỏi, La Tam Thiên lại khăng khăng muốn nhấc lên huyết chiến không cần thiết, lúc đó ngươi cũng không nói phải giải thích với chúng ta, bây giờ La Tam Thiên tài nghệ không bằng người chết rồi, ngươi lại tới đòi bổn tông chủ giải thích. Có phải người kẹt lâu ở cảnh giới Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh, không có hi vọng bước vào trung cảnh cho nên đầu óc có vấn đề không."
Ôn Bình liên tục chất vấn, sau đó khinh thường cười một tiếng.
Ôn Bình vừa dứt lời, tất cả mọi người giật mình.
Rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm, đám người của Thần Phi Thành, đám người Trạch Minh Cung và mấy người Tử Nhiên đều sững sờ ngay tại chỗ.
Ôn Bình đang nhục nhã một vị cường giả Thiên Vô Cấm?
Đúng là to gan lớn mật!
Ngay lúc bọn họ còn đang ngạc nhiên thì Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long không chút thương tích từ trong phế tích bò lên, sau đó nhanh chóng lướt đến, sát ý còn hơn vừa nãy một bậc. Đồng thời dưới chân bắt đầu dập dờn gợn sóng yêu lực màu đen, đồng thời nhanh chóng khuếch tán.
Đứng trong yêu lực màu đen, trong nháy mắt, khí thế của Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long tăng vọt, mạnh gấp mấy lần lúc nãy.
Đây là thần thông của Ứng Long.
Ma Long Lĩnh Vực!
Thấy hắn lông tóc không thương, Thiên Huyền có chút kinh ngạc.
Bởi vì hắn cảm giác được đối phương cũng không phải là Yêu Tổ mà là Yêu Thần.
Chỉ có thể bộc phát ra lực lượng cơ thể Yêu Tổ thôi.
Nhưng mà không ngờ được một quyền của mình hoàn toàn không đả thương được hắn. Như vậy thì chỉ có một khả năng, yêu này không chỉ có được lực lượng cơ thể Yêu Tổ mà còn có thân thể Yêu Tổ. Muốn đánh bị thương hắn thì sợ là phải xuất toàn lực!
"Không lời nào để nói, vậy ngươi muốn Bất Hủ Tông ta giải thích cái gì?" Ôn Bình lại nói tiếp, sau khi nói xong, Ôn Bình trực tiếp quay người muốn rời đi.
Thiên Huyền thấy thế thì tức giận nói: "Hảo tiểu tử, nhanh mồm nhanh miệng! Nếu như ngươi nói nhảm thêm nửa câu, hôm nay ta sẽ giết ngươi! Gọi cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng ngươi nhanh chóng ra tới, bằng không hôm nay ta dùng mạng của ngươi đổi mạng của La Tam Thiên."
Nói xong, Thiên Huyền mạch môn chấn động, sau đó ép thẳng tới Ôn Bình.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
. . .
Ôn Bình đứng tại chỗ, không có lui ra sau, sau đó dùng giọng điệu nhỏ đến mức nếu không sử dụng cảm giác thì nghe không được nói: "Mấy ngày trước khi bổn tông chủ vào thành thì đã cảm ứng được ngươi. Mặc dù không biết tại sao ngươi thân là Thiên Vô Cấm mà lại ở trong yên hoa liễu hạng, nhưng chúng ta gần đây không oán, ngày xưa không thù, tốt nhất đừng chọc tới Bất Hủ Tông ta. Nếu không bổn tông chủ sợ ngươi không gánh nổi hậu quả!"
Vừa nói chuyện, Ôn Bình vừa đi tới trước, cho đến khi đi đến bên cạnh Thiên Huyền, vai trái sắp dán vào vai phải của đối phương mới dừng lại.
Trong khoảnh khắc khi dừng lại, câu cuối cùng cũng nói xong.
Đầu óc đang phẫn nộ của Thiên Huyền hơi bối rối một chút.
Bởi vì mấy ngày nay hắn chưa bao giờ cảm nhận được có người dùng cảm giác thăm dò hắn, còn chuyện hắn ở yên hoa liễu hạng, toàn bộ U Quốc đều không có ai biết, sao người trước mắt này có thể biết được. Như vậy thì chỉ có một khả năng.
Người trước mắt này dùng cảm giác dò xét hắn thật.
Có thể làm cho mình hoàn toàn không cảm giác được, thực lực tương ứng với cảm giác này cũng không đơn giản.
Mới đầu, Thiên Huyền vốn nghĩ kiếm lại chút mặt mũi, giờ trong lòng lập tức sinh ý rút lui. Dĩ nhiên, đó không phải là do sợ hãi, chỉ là lý trí thôi.
Vì một La Tam Thiên đã chết mà liều mạng, đi tử đấu với một cường giả Thiên Vô Cấm khác, nhìn kiểu gì cũng thấy không đáng giá!
"Không biết các hạ xưng hô như thế nào?"