Sau khi trong lòng Thiên Huyền sinh ý rút lui, trong nháy mắt, ngữ khí cũng thay đổi.
Ôn Bình thấy thế thì cười một tiếng, sau đó nói: "Tại hạ là tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình, Thiên Huyền tiền bối nghĩ thông suốt rồi?"
"Bất Hủ Tông. . ."
Thiên Huyền tìm lại ký ức.
Nhưng mà chưa nghe nói tới tông môn tên Bất Hủ Tông này.
Ôn Bình cười nói: "Một cái tông môn nho nhỏ mà thôi, chưa từng nghe nói tới cũng bình thường. Thiên Huyền tiền bối, xem ra ngươi đã hiểu rõ. Đã như vậy, thường ít tiền thì tiền bối ngươi có thể đi."
"Ngươi!"
Thiên Huyền giận.
Ôn Bình vội vàng nhìn về phía Thượng Cổ Cửu Thiên Viên Long bên cạnh, nói: "Đây là vật cưỡi ccuar trưởng lão tông ta, vừa rồi ngươi một quyền đả thương hắn, thân làm tông chủ, dù sao ta cũng phải lấy chút tiền thuốc thang cho trưởng lão tông ta chứ? Thiên Huyền tiền bối, ngươi nói xem?"
"Khinh người quá đáng!"
Thiên Huyền lên cơn giận dữ, chỉ hận không thể bóp chết Ôn Bình trước mắt.
Yêu Thần này bị thương khi nào?
Da cũng không tróc lấy một mảnh!
Còn phí thuốc thang!
Nhưng mà hắn nhanh chóng nhận ra một vấn đề.
Đây là vật cưỡi của trưởng lão Bất Hủ Tông.
Có vật cưỡi mạnh mẽ như thế, hẳn là cường giả Thiên Vô Cấm.
Mà trước mắt tông chủ Bất Hủ Tông này có thể lặng yên không một tiếng động cảm giác hắn, chứng tỏ cũng là một tên cường giả Thiên Vô Cấm mạnh mẽ.
Lập tức đắc tội hai vị cường giả Thiên Vô Cấm, quá thua lỗ!
"Ngươi lớn gan lắm, ta chờ!"
Thiên Huyền không cam lòng để lại một câu nói, sau đó hóa thành kinh hồng tan biến ở bên ngoài Thần Phi Thành. Nhưng mà Ôn Bình cũng không có đuổi theo.
Không thể không nói, Thiên Huyền này thật thú vị.
"Ngươi cho rằng ngươi có thể trốn được? Lần sau ngươi tới Tử Khí Các, bổn tông chủ nhất định sẽ làm thịt ngươi một bút!"
Lẩm bẩm một câu, sau đó Ôn Bình trở về Tử Khí Các.
Một trận đại chiến Thiên Vô Cấm kinh thiên địa đột nhiên còn chưa bắt đầu thì hạ màn kết thúc, khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ.
Rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm vừa mới lui lại thêm vạn mét, giờ phút này hai mặt nhìn nhau, không thể tin vào cảnh tượng vừa xảy ra trước mắt.
Thiên Huyền tiền bối đi rồi?
Đi như vậy?
Chuyện gì vừa xảy ra?
Bọn họ vốn cho rằng sẽ là một trận đại chiến, không ngờ là cái gì cũng không có.
"Vừa rồi tông chủ Bất Hủ Tông và Thiên Huyền tiền bối nói gì với nhau, Thiên Huyền tiền bối lại hùng hùng hổ hổ bỏ đi?"
"Khá lắm, xem ra bối cảnh của Bất Hủ Tông cũng không nhỏ!"
"Mấy câu thì đuổi được Thiên Huyền tiền bối đi, bối cảnh này có thể nhỏ được sao?"
Rất nhiều nửa bước Thiên Vô Cấm bàn tán ầm ĩ, sau đó giống như thấy được một con quái vật khổng lồ từ từ xuất hiện ở Nguyên Dương Vực.
Sợ là sau này, tứ đại thế lực lục tinh phải đổi thành ngũ đại thế lực lục tinh.
Còn Thiên Tượng Môn ở Nguyên Dương Vực, ngày tận thế của bọn họ đến rồi.
Trừ phi phía trên phái người đến, nếu không thì hoàn toàn không có cách cứu vãn thế cục bây giờ.
Hơn nữa cho dù phái người tới thì thế nào?
Tử Khí Các chế tạo Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí, sắp mở ra một cái thời đại mới, một khi mở bán thì ai còn đi mua Tuyền Qua Đồ của Thiên Tượng Môn?
Giờ phút này, trên bầu trời, Ngụy phó môn chủ cũng quyết định.
Tạm hoãn đơn đặt hàng!
Đi xem Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí đó một chút!
Không thể tốn tiền uổng phí!
Sau khi quyết định thì hắn lập tức đáp xuống Lục Phương Nhai.
Theo Ngụy phó tông chủ đáp xuống, cuộc phân tranh này cũng xem như hạ màn, trở lại Tử Khí Các, Ôn Bình cũng lười đem Tuyền Qua Sát Khí ra triển lãm nữa. Đám người La Tam Thiên chết, không chỉ đơn giản là rèn sắt khi còn nóng mà còn đốt lên toàn bộ Thần Phi Thành.
Thời khắc này, Lục Phương Nhai đã tụ tập vô số người, nhiều hơn trước khi đại chiến nhiều. Nhưng mà bọn họ chỉ dám đứng xa nhìn. Giờ phút này, người đáp xuống trước Tử Khí Các đều là cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm và người của thế lực lục tinh.
Có Tinh Hải Tông.
Có Vọng Thần Các.
Còn có Thiên Tuyệt Thành.
Trong tứ đại thế lực lục tinh đã có người của ba nhà đứng ở cửa Tử Khí Các.
Rõ ràng, bọn họ đều không kịp chờ đợi muốn ddi vào trong Tử Khí Các.
Hết cách rồi, cũng không trách bọn họ vội vã không nhịn được như thế. Dù sao trước đó Tử Khí Các chỉ lấy ra có bốn món Tuyền Qua Sát Khí, nhưng mà Thần Phi Thành có bao nhiêu người muốn mua?
Chậm thì trắng tay!
Nhưng mà giờ phút này, người của Trạch Minh Thương Hội lại chậm chạp không có xuống, chỉ đứng xa trên bầu trời nhìn Tử Khí Các.
Thiên Tượng Môn tới hưng sư vấn tội, bọn họ không dám, cũng không muốn tranh đoạt vũng nước đục này, miễn cho tai bay vạ gió. Nhưng mà ai mà ngờ được, Thiên Tượng Môn ngày xưa ép đến bọn họ không thở nổi lại binh bại như núi đổ. Đến lúc này ai cũng sẽ biết được, Bất Hủ Tông tuyệt đối không phải thế lực ngũ tinh mà là thế lực lục tinh.
Hơn nữa còn khiến cho Thiên Huyền tiền bối rút đi, như vậy chứng minh Bất Hủ Tông cũng không đơn giản là một thế lực lục tinh.
Trước đó bọn họ không muốn đứng cùng một trận tuyến với Bất Hủ Tông, bây giờ Bất Hủ Tông giải quyết Thiên Tượng Môn, bọn họ lại dựa qua, có chút không biết xấu hổ.
Chủ yếu nhất là chưa hẳn Bất Hủ Tông sẽ gặp bọn họ.
"Trưởng lão, chúng ta là đi hay là?"
Một tên đệ tử hạch tâm của Trạch Minh Cung hỏi.
Tất cả mọi người nhìn về phía Thanh Thiển, Thanh Thiển chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, sau đó nói: "Đi xuống xem một chút đi."
Thanh Thiển nhìn về phía Tử Khí Các, lại đưa mắt nhìn Tử Nhiên đang đứng trên Tử Khí Các.
Nàng hận mình.
Hận mình quá mềm yếu.
Nàng nên tin tưởng, người có thể làm cho Quân Thiên Nhất Cố cũng tôn kính thì sao có thể là tông chủ tông môn ngũ tinh đơn giản như vậy được?
Nếu như nàng kiên quyết một chút thì cũng không đến mức mất cơ hội giữ gìn mối quan hệ, thậm chí là hợp tác với Bất Hủ Tông.
Ngay lúc Thanh Thiển chuẩn bị đi xuống, giọng Ôn Bình từ chỗ cao trên Tử Khí Các vọng ra.