Theo rất nhiều thế lực và nửa bước Thiên Vô Cấm rời đi, Long Dã lại do dự không có rời đi, bởi vì sau khi hắn thấy được Tuyền Qua Sát Khí thì đột nhiên rất muốn đi Tử Khí Các một chuyến. Dù nói thế nào thì bọn họ cũng là quan hệ thân thích, cầu một món Tuyền Qua Sát Khí không khó lắm chứ?
Nhưng mà nhớ lại có vẻ như Ôn Bình cũng không có hảo cảm gì với người của Long gia thì Long Dã lại do dự, lưỡng lự không biết rốt cuộc mình có nên đi hay không.
Cho đến khi khách khanh của Long gia bên cạnh nhắc nhở một tiếng thì Long Dã mới hồi phục tinh thần lại, cuối cùng quyết định tạm thời không đi.
Hắn tiếp xúc Tử Khí Các, chẳng khác nào Long gia tiếp xúc Bất Hủ Tông.
Chuyện này sẽ xảy ra sau đó chắc chắn không thể ngăn cản được, Ôn Bình không có hảo cảm với người của Long gia, thái độ trước sau như một của phụ thân hắn, hai bên gặp chắc chắn sẽ đánh nhau.
Sau khi Long Dã cũng rời đi, trận đấu Tuyền Qua Sát Khí bắt đầu lan truyền rộng rãi trong Thần Phi Thành, mọi người lại đổi mới nhận thức về uy lực của Tuyền Qua Sát Khí. Mà bốn người Tây Phong đã về đến nhà cũng trở thành danh nhân được vạn người chú ý ở Thần Phi Thành.
Cùng lúc đó, một người xuất hiện ở Lục Phương Nhai khiến cho Ôn Bình lập tức mở mắt, tinh thần lực cũng rút ra khỏi địa ngục vong linh.
Sau đó Ôn Bình nhếch miệng lên, nở một nụ cười.
Ôn Bình đứng dậy, rời phòng, đi ra bên ngoài hành lang tầng hai Tử Khí Các, vừa khéo chỗ này có thể nhìn xuống Lục Phương Nhai.
Ánh mắt Ôn Bình không để ý đến người đến người đi trên Lục Phương Nhai, cũng không để ý đến đám người reo hò vì hắn xuất hiện, ánh mắt chỉ khóa chặt một người nhìn cực kỳ bình thường. Bởi vì mọi người chen Lục Phương Nhai chật ních cho nên hắn nép sát vào vách tường mà đi, bả vai dính không ít bột tường trắng.
Ôn Bình lập tức hô một câu với hắn: "Thiên Huyền tiền bối, ngươi chơi trò gì thế, rõ ràng là cường giả Thiên Vô Cấm, tới Tử Khí Các ta mà không chịu bay tới, lại chen tới chen lui trong đám người!”
"Mẹ nó!"
Mới đầu Thiên Huyền chỉ muốn tới ngoài Tử Khí Các lén lút nhìn một chút, giờ sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, hắn biết cảm giác của Ôn Bình rất mạnh mẽ, nhưng mà không ngờ lại mạnh mẽ đến mức này. Hắn đã hoàn toàn ẩn nấp khí tức của mình, cùng cảnh giới hoàn toàn không có ai có thể cảm giác được hắn tồn tại.
Nhưng mà Ôn Bình lại có thể!
Nhưng mà nhìn kiểu gì cũng không thấy tiểu tử này mạnh hơn mình?
Khí khái thiếu niên hào hùng trên mặt hắn còn chưa hoàn toàn tan biến!
Lúc này, vì Ôn Bình hô lên một tiếng, người trong Tử Khí Các chạy ra, người trên Lục Phương Nhai cũng kinh ngạc.
"Thiên Huyền tiền bối ở chỗ nào?"
"Thiên Huyền tiền bối!"
Tất cả mọi người bắt đầu tìm kiếm bốn phía.
Sau đó thấy Ôn Bình chỉ vào Thiên Huyền đang nép vào tường mà đi, nói: "Chính là hắn!"
Bị Ôn Bình chỉ như thế, Thiên Huyền lập tức hùng hùng hổ hổ trừng mắt nhìn Ôn Bình, sau đó tăng tốc xông vào trong Tử Khí Các.
Được rồi.
Nếu bị phát hiện.
Vậy cũng không cần để ý mặt mũi nữa, xông vào luôn!
"Thiên Huyền tiền bối!"
"Thiên Huyền tiền bối!"
Sau lưng, người trên Lục Phương Nhai còn không ngừng hoan hô, khiến cho Thiên Huyền nghe mà cực kỳ bất đắc dĩ.
Ôn Bình có chút hả hê cười cười, sau đó đi tới hành lang ngoài đại sảnh trên lầu hai, nhìn Thiên Huyền vừa vội vàng chạy vào, cười nói: "Thiên Huyền tiền bối, hai chúng ta xem như không đánh nhau thì không quen biết, không ngờ hôm nay ngươi còn rảnh rỗi tới chỗ ta?"
"Nhanh dâng trà cho Thiên Huyền tiền bối, dùng nước giếng của Bất Hủ Tông chúng ta." Đối với chuyện cường giả Thiên Vô Cấm đến thăm, nhất là một cường giả Thiên Vô Cấm không phải là kẻ địch đến thăm, đương nhiên là Ôn Bình sẽ không hẹp hòi.
Tử Nhiên gật đầu, tự mình đi vô phòng bếp pha trà.
Thiên Huyền tức giận nhìn Ôn Bình, sau đó nói: "Cảm giác này của ngươi tu luyện như thế nào? Sao lại linh mẫn như thế!"
"Ha ha, đây là bí mật. Nhưng mà bổn tông chủ lại rất là hiếu kỳ, Thiên Huyền tiền bối lén lút tới Tử Khí Các ta làm gì."
"Nếu ngươi mới nói chúng ta không đánh nhau thì không quen biết, vậy thì cũng tốt, ta muốn nhờ ngươi một chuyện." Thiên Huyền dứt khoát không giả vờ nữa.
Mặt mũi nha.
Đâu có quan trọng như Tuyền Qua Sát Khí!
Một câu nói của Thiên Huyền khiến cho khách hàng trong Tử Khí Các cũng nhịn không được kinh hãi không thôi.
Cường giả Thiên Vô Cấm mạnh mẽ như Thiên Huyền mà lại có chuyện muốn nhờ Tử Khí Các, đúng là trăm năm khó gặp một lần.
Ôn Bình quả quyết lắc đầu: "Nếu như ngươi muốn mua một món Tuyền Qua Sát Khí thì ta chỉ có thể nói cho ngươi, bây giờ không có hàng, hơn nữa một khi có hàng thì cũng chỉ có hai cách để mua được Tuyền Qua Sát Khí. Một, đó là ngươi vận may tốt, giống bọn người Tây Phong, đạt được tư cách mua. Hai, chính là tới trước được trước."
"Ta đã tới tận cửa mà ngươi cũng không bán?" Thiên Huyền cảm thấy không sớm thì muộn, mặt mũi của mình cũng mất sạch trong Tử Khí Các.
Ôn Bình tiếp tục giải thích: "Không phải không bán mà là không có hàng. Bằng không ngươi cho rằng tại sao Tử Khí Các ta lại trắng trợn thu mua thiên tài địa bảo?"
Đương nhiên, những lời này là nói bậy.
Thu mua thiên tài địa bảo chỉ là để dành sau này dùng.
Nhưng mà Thiên Huyền lại không biết.
Thiên Huyền tin là thật, bất đắc dĩ nói: "Sớm biết là như thế thì mấy ngày nữa ta đến."
"Thiên Huyền tiền bối, ngươi tới đúng lúc. Nếu mấy ngày nữa thì sợ là lỡ việc."
"Xin chỉ giáo cho?"
"Ngày diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực không xa, Tử Khí Các chúng ta cũng chuẩn bị xong một nhóm Tuyền Qua Đồ phụ thêm năng lực đặc thù, chuẩn bị tiến hành đấu giá. Chắc chắn là Thiên Huyền tiền bối đã được chứng kiến năng lực đặc thù mạnh mẽ của Tuyền Qua Sát Khí chứ? Cho nên nếu có nhu cầu qua ít ngày nữa có thể tới Tử Khí Các mua những Tuyền Qua Đồ đó, hữu nghị nhắc nhở, sẽ có Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ!"