Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1349 - 【Vip】 Uy Lực Của Tuyền Qua Sát Khí (3)

【VIP】 Uy lực của Tuyền Qua Sát Khí (3) 【VIP】 Uy lực của Tuyền Qua Sát Khí (3)

Tây Phong chậm rãi đuổi kịp, sau đó trong tiếng kêu như núi kêu biển gầm của mọi người, chậm rãi mở miệng: "Thật ra thì chúng ta không cần phải tử đấu."

Cường giả nửa bước Địa Vô Cấm đối diện lại bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Ta không có đường quay đầu, chỉ có giết ngươi hoặc là bị ngươi giết."

Sắc mặt Tây Phong cứng lại, không có nói nữa, nghiêng mắt nhìn mặt Hứa Niệm, Phùng Vĩnh, và Long Dã, trong lòng có chút tức giận.

Đương nhiên, còn có một chút bất đắc dĩ.

Đơn giản là hắn quá yếu.

Yếu đến ngay cả mình muốn làm cái gì, không muốn làm cái gì cũng không thể tự chủ được.

"Bắt đầu đi."

Theo Phùng Vĩnh ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt, cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của Thiên Tuyệt Thành mở mạch môn ra, sau đó vọt tới.

Trong nháy mắt khi vọt tới, mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm phóng thích. Sau người bỗng nhiên ngưng tụ một thanh cự kiếm màu vàng kim, cự kiếm uy lực mênh mông, đánh tới phía Tây Phong. Tây Phong chỉ có thể mở mạch môn ra, sau đó nắm cự phủ giết tới chỗ hắn.

Một búa hạ xuống!

Lôi đình bạo liệt như bóng với hình!

Oanh ——

Cự phủ chém lên cự kiếm màu vàng kim, sau đó trong nháy mắt lôi điện truyền ra, từ cự kiếm truyền đến trên người nửa bước Địa Vô Cấm của Thiên Tuyệt Thành.

Trong nháy mắt, cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của Thiên Tuyệt Thành cứng lại, động tác bị chậm lại chín thành, trong mắt Tây Phong thì giống như là ốc sên.

Hắn hiểu, tê liệt đã được phát động!

Trong mười cái hô hấp sau đó, hành động của hắn sẽ giảm xuống chín thành, gần như trở thành một bia ngắm sống.

Đám người Phùng Vĩnh, Hứa Niệm thấy cảnh này thì biểu cảm trên mặt vừa mừng vừa sợ.

"Tê liệt phát động!"

"Cái tên này quá xui xẻo."

Theo tiếng của Phùng Vĩnh và Hứa Niệm vang lên, người xung quanh bắt đầu reo hò càng kịch liệt hơn.

Cự phủ của Tây Phong cũng theo tiếng mà giơ lên, sau đó chém mạnh xuống, nhưng mà lần này là lưng búa hạ xuống. Lưng búa hạ xuống, đánh tan mạch thuật và trấn nhạc hộ giáp của cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của Thiên Tuyệt Thành trong nháy mắt, thuận thế đánh bay hắn ra khỏi đài luận võ.

Cường giả nửa bước Địa Vô Cấm của Thiên Tuyệt Thành mặc dù ngất đi, đoán chừng phải tu dưỡng một năm nửa năm nhưng lại may mắn không có chết.

Tây Phong hài lòng cười một tiếng, sau đó nhìn tất cả mọi người, giơ Thiên Quân lên.

Đương nhiên, hắn hài lòng không phải thắng lợi.

Mà là mình không có quyết định giết đối thủ.

Đến lúc này, chiến đấu kết thúc hoàn mỹ!

"Quá đẹp rồi!"

"Tổng cộng chỉ ra hai búa, trận chiến này quá nhanh."

"Cài này chính là Thiên Quân, thần khí khiến cho rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm đều hâm mộ. Các ngươi không biết, Ngụy Thông cũng vì muốn có được nó cho nên mới uy hiếp Tây Phong gia nhập Tinh Hải Tông, kết quả là bị Tử Khí Các cho vô sổ đen."

"Thì ra là thế!"

"Nếu như ta cũng có một thanh Thiên Quân thì tốt!"

Trong biển người, tiếng bàn tán, tiếng hoan hô như là thủy triều.

Phùng Vĩnh nhìn cảnh này, có chút vui mừng, liếc mắt nhìn hai người Long Dã và Hứa Niệm, nói: "Nói thế nào, các ngươi có ý tưởng gì không?"

"Không có."

Long Dã vội vàng lắc đầu.

Bởi vì trong đầu hắn lại xuất hiện dáng vẻ của Ôn Bình, hắn sợ nếu như thu vào dưới trướng thì sẽ nhịn không được ngấp nghé Thiên Quân, chọc tới Bất Hủ Tông, cho nên hắn cũng không muốn tranh vũng nước đục này.

Hơn nữa hắn cũng không cần phải mạo hiểm như vậy.

Suy cho cùng thì Ôn Bình cũng có quan hệ thân thích với hắn, sau này hắn hoàn toàn có thể cầu Ôn Bình chế tạo một thanh Tuyền Qua Sát Khí lợi hại hơn Thiên Quân cho hắn!

Nhưng mà hai người Hứa Niệm và Phùng Vĩnh nhìn nhau, đều có ý nghĩ thu Tây Phong về dưới trướng.

Ba năm thôi.

Ba năm qua đi, Bất Hủ Tông sẽ không bảo đảm Tây Phong nữa.

Đến lúc đó Thiên Quân sẽ là thứ trong tầm tay!

"Tây Phong, có chịu làm đệ tử quan môn của ta?" Hứa Niệm mở miệng trước, đưa ra quyết định khiến cho trăm vạn người đều sợ hãi than thở.

Đệ tử quan môn của cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Địa vị trác tuyệt không giống với đệ tử thân truyền, chỉ cần Tây Phong gật đầu thì sau này có thể đi ngang trong toàn bộ Nguyên Dương Vực.

Tương lai có hi vọng!

Phùng Vĩnh thấy thế thì cũng tranh thủ mở miệng nói: "Tây Phong, điều kiện hứa cho ngươi trước đó vẫn sẽ không thay đổi, nếu như ngươi chịu bái vào môn hạ của ta thì thập đại mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm của Thiên Tuyệt Thành ta, ngươi có thể tùy ý chọn ba loại tu luyện!"

Vừa dứt lời, mọi người lại xôn xao lên.

Trăm vạn người đều hâm mộ nhìn hắn.

Ngay lúc tất cả mọi người cho là Tây Phong sẽ lưỡng lự, khó mà lựa chọn thì Tây Phong quả quyết nói: "Cảm ơn hai vị tiền bối ưu ái, vãn bối vẫn thích ở chỗ cũ, tiếp tục làm lão sư."

Sắc mặt hai người Phùng Vĩnh thay đổi, sau đó lại thăm dò một câu.

"Nếu như ngươi có yêu cầu khác thì cứ nói!"

"Đúng, cứ nói!"

Nhưng mà Tây Phong vẫn lắc đầu, từ chối ý tốt của hai người.

Trong mắt hai người Phùng Vĩnh lóe lên một tia tức giận, nhưng mà vừa nghĩ tới bây giờ Tây Phong đang được Bất Hủ Tông bảo hộ, vẻ tức giận thoáng qua một cái rồi biến mất.

Phùng Vĩnh chỉ có thể cố nặng ra một nụ cười, sau đó nói: "Nếu như vậy, vậy chỉ có thể nói chúng ta hữu duyên vô phận. Tiểu tử, ngươi có chịu bái vào môn hạ của ta không, giống vậy, thập đại mạch thuật lưu phái Địa cấp của Thiên Tuyệt Thành ta, ngươi có thể chọn ba loại!"

Phùng Vĩnh quay qua nhìn người cầm cung, nói.

Người cầm cung mừng rỡ gật gật đầu, lập tức dập đầu bái sư.

Tây Phong lẳng lặng nhìn cảnh này, không nói gì thêm, ôm quyền tạm biệt tất cả mọi người, sau đó xuyên qua đám người rời khỏi đài luận võ.

Phùng Vĩnh thấy thế thì trong lòng tràn đầy tức giận, thầm nghĩ: Ngươi cho rằng Thiên Quân thật sự thuộc về ngươi sao? Ba năm, Bất Hủ Tông chỉ bảo đảm ngươi ba năm mà thôi!

Chào hỏi Long Dã và Hứa Niệm vài câu, Phùng Vĩnh cũng không còn tâm tư ở lại nữa, dẫn người lập tức rời khỏi đài luận võ.

Bình Luận (0)
Comment