Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1362 - 【Vip】 Thập Đại Thần Nghệ Của Thiên Tượng Môn Ra! (3)

【VIP】 Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn ra! (3) 【VIP】 Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn ra! (3)

Thanh Thiển nghe nói như vậy thì cũng không có khiêm tốn, nói thẳng: "Loạn Văn tu luyện một trong Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn, hẳn chư vị cũng biết Thập Đại Thần Nghệ mạnh mẽ. Cho nên bây giờ chỉ có thể xem rốt cuộc Tuyền Qua Tân Đạo có bao nhiêu ưu tú."

Lúc này, ánh mắt Thanh Thiển rơi vào người Ôn Bình.

Mặc dù thấy vẻ mặt không hề quan tâm của Ôn Bình nhưng trong lòng Thanh Thiển vẫn có chút lưỡng lự, không dám khẳng định nhất định Tử Nhiên sẽ thắng.

Dù sao đây chính là Thập Đại Thần Nghệ!

Chính là vì Thập Đại Thần Nghệ này mới khiến cho Thiên Tượng Môn trở thành đệ nhất, mà Trạch Minh Cung chỉ có thể xếp thứ hai.

"Bắt đầu!"

"Xem đi, đừng đoán nữa."

Thiên Huyền nhắc nhở mọi người một tiếng mới khiến cho mọi người dời mắt khỏi Thanh Thiển, Ôn Bình.

Trên đài quyết đấu tuyền qua, chỉ thấy Loạn Văn lấy một “Thạch Phiến” màu ngà sữa lại mỏng như cánh ve từ trong tàng giới ra, sau đó theo mạch môn của Loạn Văn chấn động, hỏa diễm bắt đầu nhảy múa trên “Thạch Phiến”, cũng chậm rãi bao trọn cái "Thạch Phiến".

Lý Trường Hải lên tiếng: "Vật này tên là Thiên Bàn, là thứ độc môn của Thiên Tượng Môn. Bình thường thì khi Tuyền Qua Thần Tượng dung luyện thiên tài địa bảo, sẽ để cho tinh hoa của thiên tài địa bảo chậm rãi dung hợp trong một cái dụng cụ, sau đó ngưng tụ thành bảng vẽ Tuyền Qua Đồ, mà theo cách nói này thì những dụng cụ đó cũng không có tác dụng gì. Nhưng mà Thiên Bàn không giống, nó là dụng cụ làm nở rộ tinh hoa của thiên tài địa bảo, trong quá trình dung luyện thiên tài địa bảo ngưng kết bảng vẽ Tuyền Qua Đồ, nó có thể khiến cho năng lượng của thiên tài địa bảo trở nên ôn hòa, từ đó khiến cho chúng nó có thể dung hợp lại với nhau tốt hơn, hình thành bảng vẽ Tuyền Qua Đồ."

"Dùng này loại thủ đoạn phụ trợ này không tính là chơi xấu sao?" Long Dã ở bên cạnh nghi ngờ hỏi, cũng chỉ vào cái bàn trước người Loạn Văn: "Rõ ràng đài quyết đấu tuyền qua có cung cấp dụng cụ!"

Lý Trường Hải đưa mắt nhìn mọi người cũng đang nghi ngờ như hắn, sau đó nói: "Thật ra thì tất cả Tuyền Qua Thần Tượng đỉnh tiêm đều có phương pháp dung luyện của riêng mình, cũng đều có một bộ dụng cụ và thủ đoạn phụ trợ khắc chế những năng lượng táo bạo bên trong thiên tài địa bảo, cho nên cho dù hắn không sử dụng dụng cụ của đài quyết đấu tuyền qua mà sử dụng Thiên Bàn của mình thì cũng không tính là làm trái với quy tắc.”

"Vậy Tử Nhiên đại sư. . ." Long Dã ngạc nhiên phát hiện Tử Nhiên lại dùng dụng cụ bình thường mà đài quyết đấu tuyền qua cung cấp, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ trợ gì: "Sao Tử Nhiên đại sư lại không dùng dụng cụ phụ trợ? Như vậy không phải là vô cớ để cho Loạn Văn chiếm được tiện nghi sao?"

Long Dã lên tiếng, những người khác cũng đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn Lý Trường Hải, Lý Trường Hải bất đắc dĩ, chỉ có thể suy tư một lúc rồi nói: "Chỉ có hai khả năng, hoặc là Tử Nhiên đại sư có nhưng không muốn dùng, hoặc là Tử Nhiên đại sư không có dụng cụ phụ trợ. Còn đó là khả năng nào thì phải hỏi Ôn tông chủ."

Lý Trường Hải vừa dứt lời, mọi người nhìn về phía Ôn Bình.

Ôn Bình thuận miệng trả lời một câu: "Tử Nhiên trưởng lão không bao giờ dùng thứ này."

Nghe được Ôn Bình trả lời, Lý Trường Hải cảm thán một tiếng: "Tử Nhiên đại sư lại xưa giờ không dùng loại dụng cụ phụ trợ này, vậy thì đúng là bị Loạn Văn chiếm tiện nghi lớn."

Nói xong, Loạn Văn đã mở ra cái hộp ngọc thứ nhất, dùng mạch khí làm dây thừng, câu thiên tài địa bảo trong hộp ngọc lên, sau đó lại mở ra cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư. . . cho đến cái hộp ngọc thứ mười lăm.

Mười lăm món thiên tài địa bảo hình dáng khác nhau bị Loạn Văn dùng mạch khí bao lấy, lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, sau đó tay phải của Loạn Văn chậm rãi duỗi ra, chỉ thẳng vào món thiên tài địa bảo thứ nhất Hắc Phượng Thạch. Sau đó, tay phải của Loạn Văn, trừ ngón trỏ ra thì tất cả ngón tay đều cuộn lại, giấu ở trong lòng bàn tay, theo mạch môn rung động một tiếng, trong nháy mắt, cánh tay Loạn Văn bị ngọn lửa đốt lên.

Nhưng mà hỏa diễm bùng cháy được mấy hơi thì lập tức biến thành dung nham màu đỏ thẫm, bao phủ toàn bộ cánh tay Loạn Văn.

Theo sau đó, Loạn Văn lại chỉ vào Hắc Phượng Thạch!

Trong chốc lát, nơi bả vai tuôn ra ba đạo hỏa diễm màu đỏ thẫm, giống như du long vờn quanh cánh tay hắn, vọt thẳng đến đầu ngón trỏ của Loạn Văn.

Hắc hỏa ở đầu ngón tay đột nhiên đâm vào Hắc Phượng Thạch!

Lớp vỏ ngoài màu đen của Hắc Phượng Thạch nứt ra trong nháy mắt!

Hạch tâm đã bắt đầu hòa tan!

Khi mọi người còn chưa kịp thấy lớp vỏ ngoài đó vỡ ra thì ngón trỏ của Loạn Văn đã liên tục điểm vào mười lăm món thiên tài địa bảo.

Hỏa diễm màu đỏ thẫm bắt đầu lan tràn từ món thứ nhất là Hắc Phượng Thạch, sau đó xâu chuỗi mười bốn món thiên tài địa bảo còn lại, tạo thành một cái vòng tròn.

Cảnh tượng làm cho người ta kinh diễm xuất hiện, Loạn Văn không ngừng chỉ vào mười lăm món thiên tài địa bảo, mỗi một chỉ đều có thể làm cho một món thiên tài địa bảo chấn động vì nó, từng mảnh vỡ màu đen, màu trắng, thậm chí là màu sắc rực rỡ rơi xuống.

Đó chính là cặn bã trong thiên tài địa bảo!

"Cái này là Hắc Chỉ, một trong Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn. Khi tiểu thành thì có thể đồng thời dung luyện năm món thiên tài địa bảo, đại thành thì có thể đồng thời dung luyện mười lăm món thiên tài địa bảo, viên mãn là có thể đồng thời xử lý ba mươi món thiên tài địa bảo. Đáng sợ nhất là sau khi tu luyện Hắc Chỉ, có thể thông qua lực lượng đầu ngón tay loại bỏ cặn bã của thiên tài địa bảo. Khi viên mãn thì có thể liên tục xuất trăm chỉ, trong khoảng thời gian ngắn có thể loại bỏ hơn chín thành cặn bã trong thiên tài địa bảo!" Thanh Thiển thấy cảnh này, sắc mặt nghiêm lại, kinh ngạc thốt lên.

Bình Luận (0)
Comment