"Loạn Văn có thể đồng thời dung luyện mười lăm món thiên tài địa bảo, rõ ràng đã đến cảnh giới đại thành, cho nên có thể ra ít nhất năm mươi chỉ. Năm mươi chỉ, đủ để loại bỏ bảy thành cặn bã trong thiên tài địa bảo giống như Hắc Phượng Thạch này!" Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Chỉ nhưng mỗi lần nhìn thấy nó thì Thanh Thiển đều không nhịn được nhíu chặt chân mày.
Bây giờ rốt cuộc nàng đã hiểu, khó trách Lâm Diệp Hồng dám để cho hắn tỷ thí kỹ nghệ dung luyện với Tử Nhiên.
Chỉ riêng kỹ nghệ dung luyện, mặc dù hắn mới tu luyện Hắc Chỉ đến đại thành, nhiều nhất chỉ có thể ra năm mươi chỉ với một món thiên tài địa bảo, nhưng mà trình độ như vậy, tìm khắp toàn bộ U Quốc cũng không có bao nhiêu Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng có thể sánh được.
Ít nhất khi nàng chưa đột phá cảnh giới Ngũ Tuyền Tuyền Qua thì không thể làm được đến mức này, tối đa cũng chỉ có thể loại bỏ sáu thành cặn bã.
Thấy Thanh Thiển kinh ngạc tán thán, Lý Trường Hải cũng không nhịn được cảm thán một câu: "Chỉ sợ chư vị không hiểu được ý nghĩa của loại bỏ bảy thành cặn bã, thật ra thì đa số mọi người, ví dụ như ta và Thanh Thiển trưởng lão, khi ở cảnh giới Tứ Tuyền thì chỉ có thể loại bỏ năm thành hoặc là sáu thành cặn bã trong thiên tài địa bảo. Khi đi đến cảnh giới Ngũ Tuyền Tuyền Qua, quay đầu lại làm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ mới có thể loại bỏ từ bảy thành đến chín thành. Muốn loại bỏ bảy thành, thậm chí nhiều cặn bã của thiên tài địa bảo như Hắc Phượng Thạch ở cảnh giới Tứ Tuyền thì phải có kỹ nghệ dung luyện mạnh mẽ như Hắc Chỉ."
"Đây là chỗ đáng sợ của Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn." Thanh Thiển cảm thán đồng thời lại quay qua nhìn Ôn Bình.
Nhưng mà Ôn Bình nghe nói xong nhưng vẫn giữ dáng vẻ lạnh nhạt.
Có vẻ như không nghe lọt tai.
Lại giống như không thèm quan tâm đến Hắc Chỉ gì gì đó.
Thanh Thiển nhướng mày, chỉ cảm thấy Ôn Bình quá khó đoán, thế là lại đưa mắt nhìn Tử Nhiên.
Hắc Chỉ đã xuất hiện!
Tử Nhiên làm sao thủ thắng?
Phương pháp dung luyện của Tuyền Qua Tân Đạo có gì khác?
Cùng lúc đó, ánh mắt củaDiêm Lai cũng rơi vào người Tử Nhiên.
Thật ra thì trong lòng hắn, Tử Nhiên thắng hoặc là không thắng cũng không đáng kể, bởi vì sản phẩm của Tuyền Qua Tân Đạo còn đó.
Cho dù là Tuyền Qua Sát Khí hay là Tuyền Qua Đồ phụ thêm năng lực đặc thù đều là thứ mà bọn họ và cường giả U Quốc cần.
Với biểu hiện của Tuyền Qua Sát Khí, Diêm Lai có thể khẳng định tương lai nó chắc chắn có thể mang tới một kinh hỉ lớn cho Già Thiên Lâu ở sa trường.
Nhưng mà mặc dù Diêm Lai nghĩ như vậy nhưng vẫn không nhịn được có chút chờ mong với Tử Nhiên.
Mong đợi Tử Nhiên có thể thắng Loạn Văn.
Thắng được trong trận tranh đấu cũ mới này!
Bây giờ hắn vô cùng mong đợi biểu hiện của Tử Nhiên, Hắc Chỉ đã xuất hiện, vậy kế tiếp Tử Nhiên sẽ dùng phương pháp gì ứng đối?
Sau một khắc, Tử Nhiên động.
Cái hộp ngọc thứ nhất theo tiếng mà ra.
Theo sau đó là cái thứ hai.
Cái thứ ba.
Cái thứ tư.
Cái thứ năm. . .
Cho đến cái thứ ba mươi.
Giờ phút này, tất cả hộp ngọc đều được mở ra.
Tất cả thiên tài địa bảo đều bay ra, sau đó lượn vòng ở trên bầu trời, cuối cùng rơi vào trong dụng cụ trước mắt.
"Tình huống như thế nào?"
"Đồng thời dung luyện ba mươi món thiên tài địa bảo?"
"Thật hay giả?"
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cảnh này.
Mấy người Lý Trường Hải, Thanh Thiển cũng không thể tin được cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt mình.
Đồng thời dung luyện ba mươi món thiên tài địa bảo, đây là kỹ nghệ tuyền qua cao siêu như thế nào.
"Hóa ra đây chính là lực lượng của Tử Nhiên đại sư?"
"Quá mạnh!"
Nương theo hai người Lý Trường Hải và Thanh Thiển cảm thán, mấy người Long Dã, Thiên Huyền cũng đều hưng phấn kêu hay, cỗ vũ cho Tử Nhiên.
Thắng!
Tử Nhiên đại sư thắng!
Khó trách Tử Nhiên đại sư không muốn dùng loại dụng cụ phụ trợ như Thiên Bàn.
Bởi vì cả hai hoàn toàn không cùng một trình độ.
"Đom đóm cũng dám tranh sáng với vầng trăng?" Long Dã hưng phấn đứng lên, chỉ Loạn Văn quát.
Nhưng lúc này lại có tiếng chất vấn vang lên.
Chính là từ trong đám người của Trạch Minh Thương Hội.
Người lên tiếng chính là người bên cạnh Thanh Thiển!
Ngồi ngang hàng với Thanh Thiển!
"Nếu như đồng thời dung luyện ba mươi loại thiên tài địa bảo cũng không nên nhét tất cả vào trong dụng cụ chứ. Mới đầu, loại bỏ cặn bã đã khó khăn, nếu như dụng cụ lại bị một lượng lớn cặn bã của thiên tài địa bảo ăn mòn, như vậy thì bảng vẽ Tuyền Qua Đồ dung hợp trong dụng cụ, coi như không nổ tung thì hẳn cũng sẽ hỏng chứ?”
Người này vừa mở miệng, tất cả mọi người đều tập trung nhìn hắn.
Khi nhìn thấy người nói chuyện lại là trưởng lão Trạch Minh Cung —— Không Minh, là một Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng xếp hạng còn cao hơn Lý Trường Hải thì tất cả mọi người sửng sốt một chút. Sau đó Lý Trường Hải và Thanh Thiển với rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng cũng đều kinh ngạc phát hiện sự thật này.
Tất cả Tuyền Qua Thần Tượng đều chọn loại bỏ cặn bã trên không trung đến khi mình không thể loại bỏ được nữa thì mới để vào trong dụng cụ. Làm như vậy thì có thể giảm bớt tổn thương cho bảng vẽ Tuyền Qua Đồ, có thể làm cho tinh hoa của thiên tài địa bảo dễ dàng dung hợp trong dụng cụ, dung hợp càng ôn hòa hơn, nhưng mà ngay từ Tử Nhiên lại nhét hết tấn công vào trong dụng cụ.
Làm như vậy là muốn nổ bay đài quyết đấu tuyền qua sao?
"Ôn tông chủ!"
Thiên Huyền kinh hô.
Ôn Bình vẫn lẳng lặng nhìn, giống như chuyện gì cũng không có xảy ra, còn hỏi ngược lại một câu: "Tại sao ngươi lại nghĩ là nhất định phải loại bỏ cặn bã?"
Thiên Huyền bị hỏi đến bối rối.
Không loại bỏ cặn bã?
Vậy bảng vẽ Tuyền Qua Đồ dung hợp ra còn có thể dùng không?
Những người khác nghe Ôn Bình nói như vậy thì đều ngạc nhiên nhìn Ôn Bình, cảm thấy có thể là Ôn Bình đang nói đùa.
Nhưng mà động tác kế tiếp của Tử Nhiên làm cho tất cả mọi người đều trố mắt nhìn.