Nhưng mà so với Lâm Diệp Hồng không cam lòng vả sợ hãi thì người ta quan tâm tới bản chất của tấm Tuyền Qua Đồ này hơn.
Còn có câu nói đó của Tử Nhiên nữa.
Người tu hành mạch môn chỉ có thuộc tính ngũ hành?
Sao tự nhiên lại nói như vậy?
Không phải trước giờ chỉ có người tu hành Tiên Thiên Dị Mạch thuộc tính ngũ hành sao?
Dưới ánh mắt nghi ngờ của tất cả mọi người, Tử Nhiên tiếp tục nói: "Tấm Tuyền Qua Đồ này, vì tài liệu không đủ cho nên cũng không có đạt tới phẩm chất cao, tăng phúc không đạt chín thành. Nhưng mà nó có thêm năng lực đặc thù, có thể khiến cho mạch môn của người sử dụng đạt được một loại thuộc tính tiên thiên —— đó chính là Độc!"
Nói xong, Tử Nhiên đưa mắt nhìn mọi người của Bất Hủ Tông, lên tiếng: "Đương nhiên, ngươi đạt được Độc thì cũng có nghĩa là ngươi sẽ mất đi Tiên Thiên Dị Mạch đang có. Đồng thời còn có nghĩa là ngươi không thể lấy được Địa Ngục Hỏa hoặc là thuộc tính Phong. Có ai muốn tấm Tuyền Qua Đồ này không, hôm nay lão thân sẽ tặng nó cho ngươi."
Mấy người của Bất Hủ Tông ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không có ai đứng lên.
Bởi vì Tử Nhiên đại sư nói, đạt được thì sẽ mất đi.
Quan trọng nhất chính là đạt được Độc thì không thể đi Thiên Tằng Giai lấy được dị mạch Địa Ngục Hỏa, đồng thời cũng không thể đi Phong Chi Cốc lấy được dị mạch thuộc tính Phong.
"Tử Nhiên đại sư, chúng ta đều có dị mạch." Hoài Diệp bất đắc dĩ nói.
Tần Mịch cũng hùa theo một tiếng: "Tử Nhiên đại sư, ta vẫn thích Địa Ngục Hỏa hơn."
Mặc dù người của Bất Hủ Tông không ai muốn, nhưng người trong Thần Phi Thành và rất nhiều thế lực khác thì đều như lang như hổ nhìn chằm chằm vào Tuyền Qua Đồ trong tay Tử Nhiên.
Bọn họ tin tưởng Tử Nhiên đại sư.
Tin tưởng Tử Nhiên đại sư sẽ không gạt người.
Tuy rằng cái gọi là thuộc tính Độc tiên thiên khiến cho người ta khó mà tin được nhưng nếu như nó là sự thật, vậy thì có ý nghĩa như thế nào?
Một cái thời đại mới chân chính!
Tuyền Qua Tân Đạo không chỉ mở ra thời đại mới của Tuyền Qua Thần Tượng mà còn thay đổi thế giới của người tu hành mạch môn.
"Tử Nhiên đại sư, ta mua!"
"Tử Nhiên đại sư, ta ra năm mươi vạn bạch tinh mua!"
Tiếng hò hét nổi lên bốn phía.
Trong đó không thiếu cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.
Thiên Huyền thấy thế thì cũng đứng dậy: "Tử Nhiên đại sư, tấm Tuyền Qua Đồ này bao nhiêu bạch tinh, ta mua! Ngài mở miệng, ta tuyệt đối không trả giá!"
Tử Nhiên lắc đầu: "Hàng không bán."
Sau đó thấy không ai trong Bất Hủ Tông muốn, ánh mắt rơi vào đệ tử của mình, Hô Lan: "Hô Lan, ngươi qua đây, hấp thu tấm Tuyền Qua Đồ này đi."
Hô Lan sửng sốt một chút.
"Sư phụ, ta cũng là Tuyền Qua Thần Tượng... ngài không thể có chuyện gì cũng tìm ta chứ."
Tuyền Qua Thần Tượng cầm một cái thuộc tính Độc thì làm được gì?
Không có tác dụng gì nha.
Nhưng lúc này, Ôn Bình lại lên tiếng: "Đi đi."
Hô Lan thấy tông chủ cũng kêu mình đi, tâm trạng đang do dự lập tức bình tĩnh lại.
Nghe tông chủ, tuyệt đối không sai!
Lúc này, Hô Lan ngự kiếm bay lên, cầm lấy Tuyền Qua Đồ từ trong tay Tử Nhiên, sau đó tìm một chỗ trống trải bắt đầu hấp thu Tuyền Qua Đồ. Cũng trong lúc Hô Lan hấp thu Tuyền Qua Đồ, tất cả mọi người nhìn chằm chằm hắn, giống như đang chứng kiến một kỳ tích lịch sử.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt người của Thiên Tượng Môn, bọn họ tuyệt vọng.
Bọn họ thua!
Lâm Diệp Hồng bại bởi Tử Nhiên!
Phân đà của Thiên Tượng Môn ở Nguyên Dương Vực bại bởi Tử Khí Các!
Tuyền Qua Tân Đạo hoàn mỹ, gần như nghiền ép thắng được tuyền qua một đạo, mở ra một cái thời đại mới!
Thập Đại Thần Nghệ, có vẻ như không có thần kỳ như vậy.
Nhưng mà khi cảnh tượng này rơi vào trong mắt Lâm Diệp Hồng và Lạc Dạ Quy Phong, thứ đầu tiên bọn họ nghĩ tới không phải là thất bại mà là tấm Tuyền Qua Đồ đó của Tử Nhiên. Trong quá trình Hô Lan hấp thu Tuyền Qua Đồ, bọn họ cực kỳ khẩn trương.
Kết quả đã bày ra trước mắt.
Tử Nhiên thật sự dùng nửa canh giờ tạo ra được một tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ, chỉ từ tốc độ thì nàng đã thắng.
Nhưng nếu Tử Nhiên có thể tạo ra một tấm có thể khiến cho người ta có được Tiên Thiên Dị Mạch ngoài Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ trong thời gian ngắn như vậy thì bọn họ mới thua thật.
Bởi vì đối với bọn họ, thua cũng không đáng sợ, chỉ là học nghệ không tinh mà thôi. Nếu như tuyền qua một đạo thua, đó mới khiến cho người ta tuyệt vọng, tín ngưỡng và sự kiên trì của của bọn họ cũng sẽ sụp đổ trong thời khắc này. Đây mới là chuyện mà bọn họ sợ nhất.
Một khắc đồng sau, Hô Lan đứng lên trong sự chờ mong của tất cả mọi người.
Phanh ——
Ba cái mạch môn mở ra.
Mặc dù chỉ là ba cái mạch môn bình thường, yếu hơn bảy thành người có mặt ở đây hôm nay, nhưng lại khiến cho mọi người kinh hãi.
Mạch môn màu tím đen đập vào mắt tất cả mọi người, nhìn mạch môn màu tím đen đó thả ra khí độc, còn có nọc độc tử sắc từ mạch môn nhỏ xuống, tất cả mọi người lặng ngắt như tờ. Sau đó thấy Hô Lan đưa tay ngưng tụ mạch khí tử sắc, nói đúng hơn thì là độc khí, sau đó Hô Lan ném độc khí vào một khoảng không không người dưới đài quyết đấu tuyền qua.
Khí độc lướt qua khu đất trống đó, mặc dù không có bộc phát tiếng nổ kịch liệt nhưng khu đất trống đó giống như là vừa trải một đợt hạo kiếp, bị nọc độc tử sắc ăn mòn đến khó coi.
Thấy cảnh này, Lâm Diệp Hồng ngơ ngẩn, sau đó run lên một cái, rút lui mấy bước, một ngụm máu tươi phun ra ngoài, phun máu tại chỗ.
Giờ khắc này, giấc mộng của hắn nát!
Mà giờ phút này, bên cạnh Diêm Lai, Lạc Dạ Quy Phong nhìn một màn này không chớp mắt, khẩn trương trong lòng đã không còn sót lại chút gì, thay vào đó là một chút bất đắc dĩ.
Thua!
Căn cứ luật pháp của U Quốc, kể từ hôm nay, phàm là chỗ có Tử Khí Các, Thiên Tượng Môn đều không thể xuất hiện.
Nếu chuyện này làn truyền ra Nguyên Dương Vực, mặt mũi Thiên Tượng Môn biết giấu ở đâu?
"Đúng là phế vật!"
Lạc Dạ Quy Phong chán ghét nhìn Lâm Diệp Hồng, phẫn nộ đứng dậy.