Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1384 - 【Vip】 Đao Ma Trấn Tràng

【VIP】 Đao Ma trấn tràng 【VIP】 Đao Ma trấn tràng

Bởi vì thanh mang lướt qua trời cao, không chỉ để lại một đường vòng cung đẹp đẽ mà còn mang đi sinh mệnh của Lâm Diệp Hồng. Nơi tim Lâm Diệp Hồng, một cái lỗ máu lớn chừng ngón cái đang chảy ra máu tươi, thỉnh thoảng còn sôi lên mấy lần, giống như suối phun.

Vốn vì thất bại không cam lòng mà khí tức uể oải, Lâm Diệp Hồng cảm nhận được sức sống của mình nhanh chóng trôi qua và cảm giác đau đớn mãnh liệt từ tim truyền đến, hắn cúi đầu nhìn vết thương đang chảy máu của mình, giờ phút này, trong đầu hắn hiện lên rất nhiều cảm xúc.

Có không cam lòng.

Cam chịu.

Có hối hận.

Cuối cùng hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Dạ Quy Phong, môi khẽ mở, phát ra một tiếng nói yếu ớt đến gần như không nghe được: "Sư thúc, cứu ta..."

Nói xong, Lâm Diệp Hồng ngất đi.

Mặc dù không có lập tức tử vong nhưng không đến một hồi nữa thì sức sống của hắn sẽ trôi đi hầu như không còn.

Thiên Huyền nhìn thấy cảnh này thì nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

Giết thật.

Lôi lệ phong hành!

"Xem ra trận chiến hôm nay không thể tránh khỏi." Cũng may hắn đã chuẩn bị tinh thần sẽ đại chiến.

Giờ phút này, Ôn Bình đã triệu hồi kiếm, đứng chắp tay.

Kiếm như có trí tuệ, vẫn bay quanh người hắn, mang theo từng sợi kiếm ý lăng lệ màu xanh.

"Thiên Huyền, tình nghĩa hôm nay Ôn Bình ta nhận. Sau này nếu có Tuyền Qua Sát Khí tốt thì nhất định sẽ thông báo cho ngươi sớm. Nhưng mà trận chiến này hôm nay, là ân oán giữa Bất Hủ Tông ta và Thiên Tượng Môn, ngươi dẫn người của ngươi đi chỗ khác đi."

"Ôn tông chủ, ta có thể giúp ngươi!" Thiên Huyền cũng không muốn rời đi.

Diêm Lai thấy thế thì vội vàng đứng ra nói: "Thiên Huyền, ngươi đi qua một bên, còn sợ chuyện không đủ lớn sao?"

Diêm Lai rõ ràng, chuyện hôm nay chắc chắn không thể kết thúc yên lành.

Ôn Bình giết Lâm Diệp Hồng ngay trước mặt Lạc Dạ Quy Phong, không riêng gì vả mặt Lạc Dạ Quy Phong, mà còn là quất Thiên Tượng Môn một bàn tay.

Giờ phút này, hắn cũng không biết phải bảo vệ Ôn Bình như thế nào.

Trừ phi bây giờ Đại Vực Chủ ra mặt.

Nhưng Đại Vực Chủ còn chưa trở về Nguyên Dương Vực, không thể nào xuất hiện ở Thần Phi Thành trong lúc này.

Vừa nghĩ tới đó, Diêm Lai tê cả da đầu, suy nghĩ cũng loạn.

Không đợi Thiên Huyền đáp lại Diêm Lai, Ôn Bình nói tiếp: "Được rồi, Thiên Huyền, mau tránh quá một bên đi, sẽ kết thúc nhanh thôi."

"Không phải... các ngươi... ài, được thôi!" Thiên Huyền bất đắc dĩ, chỉ có thể lui về sau, nhưng mà mạch môn vẫn không có đóng lại, đợi đi lên hỗ trợ bất cứ lúc nào.

Lạc Dạ Quy Phong thấy thế thì cả giận nói: "Ôn Bình, ngươi đúng là muốn chết!"

Một tiếng giận giữ vang lên trên bầu trời, ép tới toàn bộ Thần Phi Thành đều không thở nổi, kiếm vũ đột nhiên táo động, phóng ra kiếm ý mênh mông.

Chiến đấu hết sức căng thẳng!

Diêm Lai thấy thế, chỉ có thể sai người tăng tốc độ sơ tán mọi người, còn trận chiến đấu này giải quyết như thế nào thì hắn còn đang nghĩ gấp.

"Chỉ có một câu nói tới nói lui, còn câu nào khác nữa không."

Ôn Bình bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, sau đó móc Truyền Âm Thạch ra, lên tiếng nói chuyện trước mặt bao người.

Giống như nói một mình.

"Bây giờ có bận không?"

"Nếu rảnh thì chờ truyền tống tiếp dẫn một cái."

Cùng lúc đó, một đạo bạch quang giáng lâm Hắc Vực, cuốn lấy Đao Ma trong Hắc Vực, lôi về Bất Hủ Tông.

Sau một khắc, một đạo bạch quang lại rơi xuống.

Rơi vào đài quyết đấu trong Thần Phi Thành!

Cảnh tượng này khiến cho Diêm Lai đang suy nghĩ hỗn loạn phải lui sang một bên, làm người xem bất đắc dĩ, cũng khiến cho nhiều thế lực đang lùi về sau xem giật cả mình. Sau đó thì thấy một người chầm chậm đi từ trong bạch quang ra.

Người trên phi thuyền khom người nói.

"Đao Ma trưởng lão!"

"Đao Ma trưởng lão!"

"Đao Ma trưởng lão!"

Người của Bất Hủ Tông lên tiếng, mọi người mới biết, là người của Bất Hủ Tông đến.

Từ trên trời giáng xuống!

Đao Ma đi từ trong bạch quang ra, hắn vừa mới kết thúc tu luyện, giờ phút này, đao ý trên người đang thịnh.

Cho nên khi đi tới thì khiến cho không khí chiến trường bỗng nhiên thay đổi. Kiếm vũ mênh mông vốn ép tới tất cả mọi người không thở nổi đột nhiên không còn đáng sợ như vậy nữa.

Bởi vì đao ý mà Đao Ma thả ra càng đáng sợ hơn!

"Trung cảnh!"

Thiên Huyền ngơ ngẩn.

Diêm Lai cũng sửng sốt.

Cường giả cấp Đại Vực Chủ xuất hiện!

Sau đó thì thấy vị cường giả thực lực sánh ngang Đại Vực Chủ này cung kính khom người nói với Ôn Bình: "Tông chủ có gì phân phó?"

Thiên Huyền, Diêm Lai và tất cả mọi người đứng xa nhìn thấy cảnh này thì trong lòng rung động như biển gầm.

Bất Hủ Tông lại mạnh như vậy.

Có trưởng lão Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.

Đây là cường giả cấp Đại Vực Chủ đó!

Ôn Bình đứng chắp tay, nói: "Nhìn thấy người trên đỉnh đầu không? Bắt hắn xuống, phong mạch môn, bổn tông chủ cần dùng tới."

Đao Ma gật đầu, sau đó chậm rãi quay đầu, hai con ngươi như đao nhìn về phía Lạc Dạ Quy Phong, giật mình nói: "Lại là phong chủ Lạc phong, Lạc Dạ Quy Phong của Thiên Tượng Môn, đúng là đúng dịp."

Ngày xưa khi ở sa trường, hắn biết Lạc Dạ Quy Phong, bởi vì trong danh sách ban thưởng chiến công ở sa trường, Tuyền Qua Đồ do Lạc Dạ Quy Phong chế tạo cũng là đứng đầu.

"Tiền bối, chúng ta có thể bàn lại!"

Lúc này, khí tức trên người Lạc Dạ Quy Phong đã tiêu tan bảy thành.

Khiến cho Thiên Huyền thấy buồn cười.

Đao Ma lắc đầu nói: "Không có gì để nói."

Dứt lời, thanh đao tràn ngập Thánh Quang Đao Ý đã xuất hiện nơi tay.

Sát ý cũng bộc phát!

Phanh ——

Ngũ mạch cùng chấn động!

Thánh Quang Đao Ý mênh mông và khí thế Thiên Vô Cấm Trung Cảnh bộc phát như núi lửa, khiến cho kiếm vũ đầy trời không ngừng rung động. Những thanh kiếm cách Đao Ma gần nhất rung động mấy lần, sau đó bị Thánh Quang Đao Ý đánh xơ xác trong khoảnh khắc.

Chênh lệch lớn bao nhiêu?

Rõ ràng!

"Tiền bối!"

Sắc mặt Lạc Dạ Quy Phong có chút khó coi.

Chênh lệch một cảnh giới.

Lớn như rãnh trời!

Như vậy còn đánh kiểu gì?

Bình Luận (0)
Comment